Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 283 - Chương 283 - Nghi Ngờ

Chương 283 - Nghi Ngờ
Chương 283 - Nghi Ngờ

Người dịch: Whistle

Những sinh vật có trí tuệ này còn dám tiến vào tỉnh Đông Nam hay không vẫn còn là một ẩn số.

Cho dù là có dược tề dẫn dụ châu chấu, nhưng đối với Trùng Vương, loài đã thăng cấp lên thành Ma thú mà nói, lực hấp dẫn cũng không còn trí mạng như vậy nữa.

Nếu không thì phủ tổng đốc cũng không cần phải giày vò nhiều như vậy, trực tiếp rải Dụ Hoàng dược tề để dẫn dụ bọn chúng tới cửa chịu chết là được.

Nhưng nếu như chỉ có thể hấp dẫn được những con châu chấu bình thường thì lại là một chuyện vô bổ, về mặt kinh tế cũng không đáng phải làm vậy.

Dù sao phạm vi ảnh hưởng của dược tề là có hạn, mà tốc độ sinh sôi của châu chấu lại có thể được gọi là vô hạn.

Trong tình huống bình thường, một con châu chấu cái có thể đẻ ra mấy chục quả trứng chỉ trong một lần, trong vòng hai mươi ngày ngắn ngủi liền có thể ấp ra châu chấu con.

Nhưng khi có sự xuất hiện của Trùng Vương thì tốc độ này còn có thể tiến hóa thêm một bước. Không chỉ tốc độ đẻ trứng tăng lên gấp bội, mà ngay cả thời gian ấp trứng cũng được rút ngắn chỉ còn hai ngày.

Nếu như không giết chết Trùng Vương, chỉ trong thời gian ngắn là nó có thể thúc ra một đại quân châu chấu với số lượng hàng trăm tỷ con.

Có lẽ ngay cả tốc độ săn giết châu chấu cũng không thể nào nhanh bằng tốc độ sinh sôi nảy nở của bọn nó.

Bận rộn suốt hai ngày ròng rã mà chỉ bắt được một con Trùng Vương. không chỉ Belersden không thể nào chấp nhận được loại tốc độ này, mà ngay cả Hudson cũng khó có thể chịu đựng.

Cũng may là không chỉ có bọn hắn rơi vào tình trạng này, tình huống của những cường giả khác cũng chẳng khá hơn là bao.

Phải chiến đấu với cường độ cao nhưng lại không có được thu hoạch như mong mong đã làm giảm đi rất nhiều nhiệt tình của mọi người.

Mắt thấy nạn châu chấu đã lan tràn ra ngoài, còn lan đến gần lãnh địa nhà mình, cuối cùng thì đám người cũng không thể nhẫn nhịn được nữa!

Sai khi vị đại biểu đầu tiên cáo từ rời đi, những người còn lại cũng nhao nhao bắt chước.

Trùng Vương là phải bắt, bất quá việc cấp bách hiện giờ là phải bảo vệ lãnh địa nhà mình trước đã.

Nếu như phát hiện ra dấu vết của Trùng vương thì có thể cầu viện những bạn hàng xóm bên cạnh, nể tình phần thưởng phong phú, tất cả mọi người sẽ xuất thủ.

Hudson cũng không là ngoại lệ, hắn quả quyết chào từ giã với Tổng đốc Pierce.

Về phần vấn đề khen thưởng, ngoài phần thưởng bằng kim tệ khi săn giết Trùng Vương được treo ở bên ngoài ra, những phần thưởng còn lại cần mọi người từ từ âm thầm hối đoái.

Chuyện này không vội được. Chờ sau khi dập tắt nạn châu chấu rồi mới chậm rãi thương lượng cũng được.

Dù sao hành động lần này cũng đã vượt qua mong muốn ban đầu. Bắt sống được 8 con Trùng Vương, phần thưởng trên mặt bàn chính là 8000 kim tệ.

Còn có thể âm thầm trao đổi tài nguyên, số tài nguyên này sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít.

Nhất là khi mệnh lệnh "bắt sống" được vua Caesar III ban ra, với phong cách hành sự của vị này, chắc là sẽ không để mọi người làm không công đâu.

Phần thưởng cụ thể là gì thì không biết, nhưng có thể khẳng định là sẽ có hồi báo. Nếu không thì thanh danh của vua Caesar III ở trong giới trung tiểu quý tộc cũng sẽ không tốt như hiện giờ.

Vừa mới tiến vào quận Wright, Hudson liền phát hiện ra không thích hợp. Rõ ràng là tình hình nạn châu chấu ở khu vực nam bộ này còn nghiêm trọng hơn những nơi khác.

Chủ lực của đại quân châu chấu đã bị những cao thủ do phủ tổng đốc tổ chức đánh cho trọng thương, bầy trùng phân tán lại đã bị các quý tộc lãnh chúa ở ven đường tổ chức nhân thủ bắt giết, theo lý mà nói thì càng vào sâu trong hậu phương thì sẽ càng ít mới đúng.

Không kịp truy cứu nguyên nhân, một người một gấu liền lập tức tăng tốc. Những con châu chấu dọc đường đều bị Belersden thuận tay giải quyết hết.

Làm một con gấu có ý chí cầu tiến, Belersden đã lập chí trở thành chủ của một nông trường lớn.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, nó chuẩn bị nuôi 10,000 con dê, 10,000 con trâu, 10,000 tổ ong, sau đó mỗi ngày đều có sữa thú + mật ong uống mãi không cạn, thịt nướng ăn hoài không hết, từ đó bước lên đỉnh cao của đời gấu.

Loài sinh vật như châu chấu chính là đại địch của chủ nông trường gấu. Gặp được khẳng định là thà giết nhầm chứ không bỏ sót.

Trong phạm vi bao phủ của Lĩnh vực trọng lực, không chỉ châu chấu ven đường gặp tai vạ, mà những con tiểu côn trùng cũng phải gặp họa theo.

Nếu như không ngộ thương đến một vài cây cỏ hoa lá khác thì sẽ càng hoàn mỹ. Gấu trừ sâu đến từ thiên nhiên, cuối cùng cũng có thể không cần phải lo lắng bị sâu bệnh uy hiếp.

Nhìn qua những làn khói đặc không ngừng bay lên ở ven đường, Hudson thở dài một hơi. Hiển nhiên là các quý tộc lãnh chúa còn chưa đến tình trạng phải nằm ngửa, điều này cũng mang ý nghĩa là thế cục vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn.

Số lương thực chưa thu hoạch thì chắc là mất hết rồi. Nhưng chỉ cần có thể kịp thời diệt hoàng thì vẫn còn tới kịp cày bừa vụ thu.

Mặc dù thu hoạch vụ thu không nhiều lắm, nhưng cũng còn tốt hơn là không có. Chờ đến vụ thu hoạch vào đầu xuân năm sau liền có thể đầy máu phục sinh.

Đương nhiên, đây chỉ là tình huống lý tưởng nhất. Những người đã từng trải qua nạn châu chấu đều biết, loài sinh vật này chính là "một tai náo mười năm" .

Cho dù có giết sạch hết châu chấu, trứng trùng rải khắp mặt đất vẫn có thể dục hỏa trùng sinh vào năm sau. Muốn tiêu diệt sạch sẽ là chuyện gần như không thể.

Cho dù có thể kịp thời phản ứng, không cho nó tạo thành nạn châu chấu. Những con châu chấu phân bố ở khắp mọi nơi này cũng là một loại uy hiếp đối với việc sản xuất nông nghiệp.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, bắt đầu từ năm sau, mọi người liền phải học cách ăn châu chấu.

Trong tình huống sản lượng lương giảm mạnh, bất đắc dĩ chỉ có thể sử dụng loại thủ đoạn phi thường khẩn cấp này.

Hudson mang theo Belersden đi dạo xung quanh lãnh địa, tiêu diệt hết những con châu chấu đã tụ tập thành đàn rồi mới trở lại phủ lãnh chúa.

Bình Luận (0)
Comment