Người dịch: Whistle
Đáng tiếc là Nam tước Sith cũng đang thiếu lương thực, mặc dù đã kịp thời tranh mua được một số, tiếc rằng nạn châu chấu lần này vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc!
Ngay cả lãnh địa nhà mình đều đang cắt giảm lượng lương thực tiêu hao thì làm gì còn dư lực để giúp đỡ người khác chứ?
“Tình huống trước mặt của mọi người đều không khác nhau là mấy, vấn đề lớn nhất vẫn là thiếu lương thực.”
“Phạm vi liên lụy của nạn châu chấu lần này quá rộng, quý tộc các nơi đều tạm dừng việc bán lương thực. Trong thời gian ngắn thì chúng ta rất khó mua đủ lương thực ở trong tỉnh Đông Nam này.”
“Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta chỉ có thể tổ chức thương đội đi tới những quốc gia loài người khác xem có thể thu hoạch được gì không.”
“Quốc gia cách chúng ta gần nhất chính là vương quốc Hesse, tiếc là bị Hắc Thạch sơn mạch ngăn trở, làm cho chúng ta nhất định phải đi thêm một đoạn lớn đường.”
“Phái người đi qua thì rất đơn giản, nhưng là muốn vận chuyển một số lượng lớn lương thực quay về lại là một sự khó khăn không hề nhỏ.”
“Tốn thời gian dài thì không nói, mấu chốt là sẽ có một nửa số lương thực bị tiêu hao trên đường vận chuyển.”
“Phương pháp đơn giản nhất chính là đi đường thủy, đáng tiếc là đa số bến cảng ở vùng duyên hải đều nằm trong tay của gia tộc Dalton.
“Với sự căm thù của Tổng đốc Pierce với chúng ta, khả năng mà ông ta cho chúng ta mượn đường là cực kỳ bé nhỏ.”
“Cho dù có thể mượn được đường, nhưng biển rộng mênh mông cũng là nơi vô cùng hung hiểm, xảy ra chuyện toàn quân bị diệt trên biển cũng không có gì kỳ quái.”
Lời nói của Nam tước Sith giống như đã tạt cho mọi người một chậu nước lạnh.
Không phải lão đại không nghĩ biện pháp, thật sự là biện pháp chẳng có biện pháp nào đáng tin cậy cả.
Bên trong thì không mua được nhiều lương thực, bên ngoài có thể mua được lương thực, nhưng vấn đề là không vận chuyển về được.
Tổng số nhân khẩu trong lãnh địa của đám quý tộc phương bắc này cộng lại cũng chừng bảy, tám vạn người, cộng thêm nô lệ thì nhân khẩu sẽ hơn mười vạn.
Gia súc cũng phải tính luôn, dê bò thì có thể tạm thời không cần tính, nhưng khẩu phần lương thực của chiến mã là thứ không thể cắt được. Muốn giải quyết lỗ hổng lương thực, ít nhất cũng phải mua được mấy ngàn vạn pound lương thực.
Lỗ hổng lớn như vậy, còn phải đi đường vòng dài gần nghìn dặm, vận chuyển bằng đường bộ quả thực chỉ có thể nằm trên giấy.
Hải vận, trừ phi được gia tộc Dalton ủng hộ, nếu không, phái bao nhiêu người ra thì sẽ chết bấy nhiêu người.
Ở trong vương quốc thì mọi người còn cần phải chú ý tướng ăn, không thể làm quá mức.
Nhưng trong biển rộng mênh mông, một đội tàu bị mất tích thật sự là chuyện quá bình thường. Cho dù vương quốc có muốn điều tra thì cũng không biết nên bắt đầu tra từ chỗ nào.
“Chúng ta không có lương thực, nhưng không có nghĩa là những người khác không có. Thay vì ngồi đây cảm thán, không bằng trực tiếp công thương lượng một cách công bằng với bọn hắn.”
Hoặc là bán lương thực, để cho chúng ta vượt qua nan quan lần này. Hoặc là tất cả mọi người cùng nhau xuống địa ngục.”
Nam tước Kettler đằng đằng sát khí nói.
Oán khí tích lũy gần đây thật sự là quá nhiều, y cần một chỗ để phát tiết. Dù sao cũng đã bị lún sâu vào trong cục nợ Thất Nguyệt Hội rồi, có thể thoát thân được hay không cũng còn là một ẩn số.
Những người còn lại còn lo lắng làm vậy sẽ gây ra kết quả xấu, nhưng Nam tước Kettler lại không hề quan tâm nhiều như vậy.
Thắng thì tiếp tục ở nơi này làm quý tộc lão gia. Thua thì cùng lắm chạy trốn rời đi thôi.
Dù sao một khi quả bom Thất Nguyệt Hội nổ tung thì y vẫn phải chạy trốn đến tận đẩu tận đâu.
Chạy sớm một chút, còn có nhiều người như vậy chạy theo cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.
“Chuyện còn chưa mức này. Chúng ta còn có thể cầu viện với vương quốc.”
“Mọi người đồng thời phát động quan hệ nhân mạch để gây áp lực cho gia tộc Dalton, vị Tổng đốc đại nhân này của chúng ta sẽ không chịu được áp lực lớn như vậy. Đến lúc đó, ông ta đương nhiên sẽ chọn thỏa hiệp.”
Nam tước Sith vội vàng trấn an nói.
Lý trí nói cho gã ta biết rằng hiện giờ không phải là thời điểm để xung đột vũ trang.
Đúng là trong tay của quý tộc bản địa có lương thực, nhưng trong lãnh địa mới mở của bọn hắn lại không có nhiều lương thực như vậy.
“Hàng xóm trữ lương, ta trữ thương”.
Điều kiện tiên quyết là hàng xóm phải có tích trữ lương thực mới được.
Nếu như số lượng lương thực mà người ta tích trữ không nhiều, vậy thì dù có đánh thắng cũng khó có thể thu thu hoạch được như trong dự tính, lại còn rước họa lên người.
Nam tước Kettler liên tục gặp khó nên đã chuẩn bị vò mẻ không sợ rơi, nhưng Nam tước Sith có tiền đồ sáng lạn lại không muốn điên theo y.
Mặc dù có bối cảnh, nhưng Caesar III cũng không phải hạng người dễ trêu.
Một kẻ chỉ biết gây chuyện, lại còn không thể duy trì trật tự thì dựa vào cái gì mà đòi đảm nhiệm chức vị quận trưởng một phương?
Đừng nói là con tư sinh của Đại công tước, cho dù là con ruột của Đại công tước, nếu như không có triển vọng thì chỉ có thể làm một con mọt gạo.
Một cuộc xung đột do người hữu tâm bốc lên đã bị hai đại cự đầu của quận Wright ăn ý đè xuống.
Nhưng mà vấn đề thực tế là nạn châu chấu thì vẫn phải giải quyết.
Có quan hệ liền phát động quan hệ, không có quan hệ cũng chỉ có thể tự cứu.
Trong lúc nhất thời Hudson liền trở nên vô cùng bận rộn, nói cho đúng là Belersden trở nên vô cùng bận rộn.
Đối mặt với đại quân châu chấu, hiệu suất của nhân công diệt hoàng thật sự là quá thấp.
Đổi thành Đại Địa Chi Hùng liền đơn giản hơn nhiều, không chỉ có thể tiêu diệt hết đám châu chấu, ngay cả trứng trùng ở trong đất cũng có thể đồng thời giải quyết.
Đặc biệt là trứng của con châu chấu, thứ này thật sự là một loại bệnh dữ nha.