Người dịch: Whistle
Nam tước Ezequil thấy không có nhà quý tộc nào hưởng ứng lời nói của mình liền lập tức tỏ ra lúng túng.
Mới vừa rồi còn nói là mọi người cùng nhau tạo áp lực cho Nam tước Hudson ở Sơn Địa lĩnh, ép cho vị lão đại này phải dẫn đầu đoàn người đi gây chuyện với quý tộc phương bắc.
Kết quả chờ nước đến chân thì Hudson chỉ cần mấy câu đã có thể làm cho một nhóm “minh hữu tạm thời” có lập trường không kiên định này phải rút lui.
Rốt cuộc là bị thuyết phục hay là không muốn đối nghịch với Sơn Địa nam tước thì không rõ.
Tóm lại, không có người nguyện ý đi đầu.
Đối mặt với ánh mắt cầu trợ của Nam tước Ezequil, mọi người đều đang hồn ở trên mây, giống như chẳng nhìn thấy gì.
Nam tước Ezequil lại một lần nữa cảm nhận được tầm quan trọng của thực lực, y càng khát vọng có thể đánh vỡ được cục diện hiện giờ.
Cách cục chính trị trong quận Wright là đám quý tộc bản địa đều đi theo Hudson lăn lộn, còn quý tộc phương bắc thì đi theo Nam tước Sith lăn lộn, căn bản không có không gian cho y thi triển.
Tình huống của quận Wyton ở bên cạnh cũng gần như vậy, mặc dù quý tộc phương bắc đã bị phân liệt, nhưng đại đa số quý tộc phương nam đều phải nhìn sắc mặt của Nam tước Kayo mà làm việc.
Xuất thân đã quyết định Nam tước Ezequil không thể nào chơi chung được với quý tộc phương bắc, trong quý tộc bản địa lại có Nam tước Hudson và Nam tước Kayo nghiêm phòng tử thủ.
Trong đoàn đội mà hai người này xây dựng đều không có vị trí cho Nam tước Ezequil.
Muốn kéo bè kéo cánh còn bị các phe đồng thời nhằm vào.
Quý tộc trung lập cũng không là ngốc, làm sao có thể đi theo loại người chỉ có hư danh như Ezequil dược? Dù cho thuật lừa gạt của y có lợi hại như thế nào thì cũng không làm cho mọi người thay đổi quyết được được. Nếu như cách cục hiện giờ cứ tiếp tục kéo dài, không bao lâu nữa, số danh vọng ít ỏi mà y khổ tâm tích lũy cũng sẽ bị tiêu hao hết.
……
Thành Dadir, bị thế cục biến hóa ảnh hưởng, đám quý tộc phương bắc đang ngồi lại với nhau thương nghị đối sách.
Chẳng qua vấn đề mà bọn họ đang thảo luận không phải là đi đánh nhau với ai, mà là phải làm như thế nào mới có thể gom được đủ lương thực.
“Nam tước Sith tôn kính, bây giờ thì thật sự là không thể nào sống tiếp được nữa, ngài hỗ trợ nghĩ một chút biện pháp dùm chúng tôi đi!”
“Bị nạn châu chấu ảnh hưởng, sản lượng lương thực nhập kho của Bott lĩnh còn không bằng 1/3 sản lượng bình thường. Diện tích gieo trồng vốn đã thiếu, bây giờ lại còn bị đại tai.”
“Vì giảm bớt lượng lương thực tiêu hao, ta đã hạ lệnh cho toàn thể lĩnh dân ngừng sinh con, hơn nữa còn giảm lượng lương thực cung cấp.”
“Ngay cả tiêu chuẩn cơm nước của một vị lãnh chúa như tôi cũng phải giảm xuống.”
“Bây giờ ngay cả một lát nướng thịt mà tôi cũng không dám ăn, toàn bộ đều đem đi nấu canh, vì cho bọn thuộc hạ có thể ăn được một chút thức ăn mặn. Nhưng đó vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạc.”
“Dựa theo lương thực tồn kho hiện giờ trong lãnh địa, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì được ba tháng liền sẽ không còn gì để ăn.”
“Hơn nữa bây giờ lại bị nạn châu chấu tàn phá bừa bãi, những người có thể động đậy ở bên trong lãnh địa đều đã gia nhập vào cuộc chiến diệt hoàng.”
“Nhưng mà số lượng châu chấu giống như có thể liên tục không ngừng vậy, giết hết một đàn lại tới một đàn, dù có làm thế nào cũng không thể giết sạch bọn nó.”
“Lấy tình huống trước mắt đến xem, vụ thu đã không còn cày cuốc gì được nữa. Đến bây giờ ta vẫn không biết sau này nên sống như thế nào.”
Nam tước Barzel lo lắng nói.
Mặc dù sau 3 tháng sẽ không có gì ăn là nói quá, nhưng đúng là hiện giờ đang rất thiếu lương thực.
Vì đối phó với tai nạn lần này, Barzel đã dốc hết toàn lực. Bây giờ đám nô lệ trong trong lãnh địa đã bắt đầu bắt châu chấu, ăn châu chấu.
Cho dù biết rằng châu chấu có độc, nhưng thà bị độc chết còn hơn là bị đói chết.
Dựa vào sức đề kháng mạnh mẽ của cơ thể, một số thú nhân vẫn còn có thể cầm cự được, nhưng có rất nhiều thú nhân đang nằm ở trên giường bệnh kêu rên.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, những kẻ đã nằm xuống này cũng đã thuộc về phần tử bị đào thải.
Không chỉ có cuộc sống của nô lệ bi thảm như vậy, ngay cả nông nô cũng chẳng tốt được đi đâu. Khẩu phần lương thực bị cắt giảm trên diện rộng, trong cơn đói bụng, rất nhiều người cũng đã bắt đầu ăn châu chấu.
Nam tước Barzel trơ mắt nhìn xem mọi chuyện phát sinh mà vẫn làm như không nhìn thấy gì.
Đối với Bott lĩnh mà nói, nếu như không tìm được nguồn cung cấp lương thực mới, vậy thì đây chính là phương pháp hữu hiệu duy nhất để cắt giảm nhân khẩu và đối phó với nguy cấp.
“Được rồi, Barzel. Ít nhiều gì thì bên trong lãnh địa của ngươi cũng còn có một dòng sông nhỏ, có thể bắt được một chút tôm cá để bổ sung.”
“Lãnh địa của ta mới thảm, ngoại trừ đất đai trơ trọi ra thì chẳng còn lại gì cả.”
“Đám châu chấu đáng chết kia ngay cả rau dại cũng không buông tha.”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta thật sự chỉ có thể cạp đất mà ăn.”
Kỵ sĩ Justin Finch khổ tâm trêu chọc nói.
Không có người thảm nhất, chỉ có kẻ thảm hơn.
Có lẽ theo cái nhìn của quý tộc bản địa thì tình hình nạn châu chấu mà đám lãnh chúa phương bắc gặp phải sẽ nhẹ hơn một chút, nhưng những người này đều bị tổn thất mang tính huỷ diệt.
……
Nam tước Sith nghe đám người này không ngừng kể khổ, gã chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
“Muốn đội vương miện phải chịu được sức nặng của nó. Muốn cầm được hoa hồng thì nhất định phải chịu đau.”
Được hưởng thụ phúc lợi của việc làm lão đại thì đương nhiên cũng phải gánh chịu nghĩa vụ tương ứng.
Không nói những cái khác, thành Dadir có thể có thương nghiệp phồn vinh như trước đó đều nhờ đám tiểu đệ này chống đỡ.
Bây giờ các tiểu đệ đều sắp phải chịu đói, người làm lão đại như gã há có thể không có biểu thị gì?