Người dịch: Whistle
Tội danh không bị chứng thực thì cũng chỉ là một chút lưu ngôn phỉ ngữ, không thể lay động được căn cơ của họ.
Bởi vậy liền sẽ đến lượt Hudson gặp xui. Loại chuyện như cáo trạng không thành rồi bị giết chết này đã từng xảy ra rất nhiều trong lịch sử.
Cùng một phương thế lực lớn không chết không thôi, vì mạng nhỏ của bản thân, Hudson cảm thấy tốt nhất là không nên thử.
Huống chi Sơn Địa lĩnh hiện giờ quá nhỏ yếu, cho dù là đánh sập được gia tộc Dalton thì cũng không nhận được bao nhiêu bánh gatô.
Nghe được nói bóng gió này, sắc mặt đen thui của Bá tước Pierce lập tức thay đổi, ông ta cười ha hả nói: “Nam tước Hudson nói không sai, chuyện này đúng là một sự hiểu lầm. Thiên phú của Kayo có hạn, đến nay mới chỉ là một gã Ma pháp sư trung cấp, làm sao có thể trở thành một Nhà giả kim được chứ!”
“Ngài đường xa đến đây chắc là vì chuyện phần thưởng đúng không. Hai nhà chúng ta đời đời giao hảo, chỉ cần có thể giải quyết, ta đều sẽ giải quyết cho ngài.”
Nghe xong câu “đời đời giao hảo”, Hudson suýt chút nữa là cười thành tiếng. Không chút khách khí mà nói, dù là tới bây giờ thì Bá tước Pierce cũng chẳng biết tên phụ thân hắn là gì.
Cấp độ song phương chênh lệch quá lớn, loại tiểu gia tộc như Koslow căn bản không vào được mắt của Bá tước Pierce.
Cho dù là bây giờ, song phương vẫn là người của hai thế giới. Có thể ngồi ở chỗ này tâm bình khí hòa đàm luận cũng là bởi vì Bá tước Pierce không muốn mạo hiểm.
Chủ yếu là Bá tước Pierce không biết Nam tước Kayo nhúng tay sâu hay không, có cấu kết với người của Giáo Đình hay chưa.
So với việc phải bỏ ra một cái giá thảm trọng khi sự tình bại lộ. Mua chuộc Hudson giữ kín chuyện này rõ ràng sẽ đơn giản hơn nhiều.
“Ngài Bá tước, chức quận trưởng quận Wright vẫn chậm chạp chưa được quyết định đã làm ảnh hưởng đến sự phát triển của địa phương. Là một nhà quý tộc, ta muốn có cơ hội phân ưu thay cho vương quốc này.”
Từ trước tới nay, Hudson đều không nắm chắc phần thắng trong cuộc chiến tranh đoạt chức quận trưởng quận Wright, nguyên nhân quan trọng nhất chính là trong triều không có người.
Hudson không cho rằng chỉ dựa vào cảm tình đồng hương của quý tộc bản địa mà gia tộc Dalton sẽ đứng ra tranh thủ dùm hắn.
“Nam tước Hudson, ngươi tới quá muộn. Thực ra khi phân chia đất phong vào năm ngoái thì chức vị quận trưởng này đã được sớm được quyết định trong vương đô rồi.”
“Cái gọi là chưa được giải quyết chỉ là một tuồng kịch mà vị Đại công tước kia an bài để rèn luyện con trai của mình mà thôi.”
Bá tước Pierce bất đắc dĩ nói.
Không phải là ông ta không muốn giúp, mà là mọi chuyện đã thật sự kết thúc rồi. Muốn lật đổ quyết định của vương quốc, trừ phi là bản thân Nam tước Sith xảy ra vấn đề.
Muốn nhằm vào con trai của một vị Đại công tước tử cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Tiểu đả tiểu nháo thì thôi không bàn, nếu là trực tiếp phế luôn gã ta, Đại công tước Kavadia chắc chắn sẽ can thiệp.
Nhận được đáp án này, Hudson cũng không hề cảm thấy kỳ quái. Dù sao những chuyện kỳ lạ tương tự như vậy hắn cũng đã từng gặp rất nhiều rồi, so ra mà nói thì chuyện này đã rất chú ý tướng ăn.
Dù rằng chỉ là giả vờ giả vịt, nhưng người ta cũng đã đi xong toàn bộ quá trình. Nếu như Hudson không đột ngột xuất hiện, Nam tước Sith hoàn toàn có thể thượng vị trong tình trạng chúng vọng sở quy.
Điển hình của việc: “Ba phần dựa vào liều, bảy phần nhờ vận khí, còn lại chín mươi phần là xem —— cha”.
Có một vị phụ thân là Đại công tước đã đủ để xóa nhòa toàn bộ nỗ lực của Hudson. Dù rằng hiện giờ hắn đã thanh danh vang dội, bị vô số quý tộc trong tỉnh cho là: người thích hợp nhất để đảm nhiệm chức vị quận trưởng quận Wright, nhưng lại không có bất kỳ tác dụng gì.
“Ta hiểu rồi, đa tạ lời khuyên của ngài Bá tước!”
Chuyện vốn nằm trong dự tính bây giờ đã thật sự xảy ra. Hudson phát hiện ra mình vẫn không thể đối mặt với nó một cách thản nhiên, chung quy vẫn là vì trước đó quá thuận lợi, làm cho hắn không quan tâm đến bản chất tàn khốc của thế giới này.
“Tuy rằng chức vị quận trưởng đã không thể nhúng tay vào, nhưng nếu như Nam tước Hudson không muốn khuất dưới Nam tước Sith nam thì vẫn còn có thể thao tác.”
“Dựa vào công lao bắt sống Trùng vương trước đó, ta có thể giúp ngươi tranh đoạt một vị trí Tử tước.”
“Bất quá đất phong là sẽ không thể nào tăng thêm. Chỉ có thể đem sơn mạch Salam cùng với mảnh phiến đầm lầy kia đều chia hết cho ngươi.”
Từ trong phủ tổng đốc bước ra, trong đầu Hudson đang không ngừng vang lên những tiếng ong ong.
Trong thời gian ngắn sẽ rất khó xác định được vụ giao dịch này là lời hay lỗ.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận Bá tước Pierce chính là một tay chơi chính trị lão luyện, vừa ra tay đã đánh trúng vào điểm yếu hại của hắn.
Có lẽ đối với cá nhân Hudson mà nói, Nam tước và Tử tước cũng chẳng hề khác nhau là mấy, chỉ là đổi một loại danh xưng mà thôi, không thể mang đến lợi ích thực chất gì.
Thế nhưng đối với những người khác mà nói, ở giữa Tử tước và Nam tước có một khoảng cách về mặt giai cấp khó mà vượt qua được.
Ở trong mắt ngoại giới, vượt qua một bước này cũng được xem như bước vào cánh cửa của trung đẳng quý tộc, chỉ còn thiếu thời gian tích lũy nữa thôi.
Nếu như không phải bụi trần còn chưa kết thúc, tin tức vẫn chưa được truyền ra, sợ là toàn bộ gia tộc Koslow đã tổ chức đại khánh.
Có lẽ những nhân vật thủ lĩnh phân bố của tất cả chi mạch phân phối khắp mọi ngóc ngách trong vương quốc đều sẽ đích thân chạy tới tham gia khánh điển.
……
Nam tước Kayo còn không biết mọi việc đã bị bại lộ, khi y đang bận rộn xử lý công vụ trong lãnh địa thì bị Kỵ sĩ của gia tộc mời đến phủ tổng đốc.
Nhìn thấy đám thân tín tay sai quỳ ở bên trong đại điện, Nam tước Kayo lập tức ngớ người.