Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 301 - Chương 301 - Mỏ Than (2)

Chương 301 - Mỏ Than (2)
Chương 301 - Mỏ Than (2)

Người dịch: Whistle

Theo Tom thấy, dám thương thảo quyền sở hữu mỏ than với lãnh chúa lão gia là chuyện rất đại nghịch bất đạo. Bất quá kẻ đưa ra yêu cầu lại là Đại Địa Chi Hùng, vậy thì không sao rồi.

Tên tuổi “con gấu tham lam” của Belersden đã vang vọng cả vương quốc Alpha này. Thậm chí rất nhiều người đều đang hoài nghi Belersden có mang huyết thống cự long.

Đương nhiên, Hudson cũng phải gánh không ít trách nhiệm thay cho con gấu này. Có không ít người hoài nghi chuyện này là do kẻ làm chủ nhân như hắn chỉ điểm, còn Đại Địa Chi Hùng chỉ là người chấp hành.

Rừng vốn lớn, loài chim nào cũng có. Nhiều ma thú như vậy, xuất hiện một hai con kỳ quái cũng chẳng có gì lạ.

Ma thú vật cưỡi là những chủng tộc cao đẳng có trí tuệ trên lục địa Aslante, không phải là nô lệ, cho nên cũng có phong cách hành xử riêng của mình.

Tham tiền, thích cờ bạc, háo sắc, thích đùa ác, thích…… Tóm lại là Ma thú có đủ loại sở thích kỳ lạ, các quý tộc đều nhìn mãi cũng thành quen.

Nguyên nhân dẫn phát tranh luận chủ yếu vẫn là hình tượng tham tài của Belersden không hợp với hình tượng của tộc Đại Địa Chi Hùng trong lòng mọi người.

Từ trước tới giờ, tộc Đại Địa Chi Hùng chưa từng xuất hiện qua một con gấu nào siêng năng như vậy. Muốn bọn chúng làm việc kiếm tiền, quả thực là đang nằm mơ.

Belersden xuất hiện đã phá vỡ hoàn toàn cái định luật này. Không chỉ có thể đi làm kiếm tiền, còn có thể tự mình lên sân khấu trả giá.

Bây giờ lại còn phát dương quang đại thêm một bước nữa, không chỉ nói giá với người ngoài, dù là người một nhà cũng phải tính cho rõ ràng.

“Biết rồi, ta sẽ lập tức tới đó.”

Hudson bất đắc dĩ nói.

Con gấu do mình nuôi dạy thì chỉ có thể tự mình chịu đựng.

Sự thật lại chứng minh, muốn đánh “gấu con” thì phải nhân lúc còn sớm. Nếu như chậm thì sẽ đánh không lại!

Nhưng tình huống của Hudson lại hoàn toàn là bi kịch, từ đầu đến cuối đều hắn đều bị đối phương áp chế, đến mức độ mà khi đối mặt với Belersden hắn chỉ có thể nói đạo lý.

Dụ dỗ + lừa gạt, vất vả lắm mới bồi dưỡng ra được một con gấu cần cù. Đáng tiếc là con gấu này……

Không đề cập tới cũng được!

Gấu đi ngàn dặm phải ăn thịt. Muốn gấu làm việc thì không thể chỉ cho gấu ăn cỏ.

Phát hiện ra mỏ than chung quy vẫn là một chuyện tốt, nhưng không biết là loại than đá gì. Phát hiện ra trong vùng đầm lầy thì khả năng cao không thể dùng để luyện thép được rồi.

Đây chỉ là vấn đề nhỏ, đối với người đã khởi nghiệp với nghề bán vũ khí kém chất lượng như Hudson lão gia mà nói, chất lượng của than đá không quan trọng, chỉ cần là than đá là được.

Sau khi khảo sát thực địa một phen, Hudson không phải dân chuyên, nên vẫn không thể nào xác định được số lượng dự trữ của mỏ than này. Hắn chỉ có thể căn cứ vào phạm vi khoa tay múa chân của Belersden để tham khảo.

Từ thành phẩm khai thác được đến xem thì mỏ than này chủ yếu là than bùn, còn có một bộ phận than nâu.

Đều là những khoáng sản thường thấy trong khu vực đầm lầy, không có kỳ tích phát sinh.

Luyện thép thì không được, nhưng dùng làm nhiên liệu cũng không tệ. Sản xuất loại sắt kém chất lượng cũng không thành vấn đề.

Sách đến lúc dùng mới thấy ít.

Rửa than, Hudson chỉ từng nghe qua, cụ thể phải làm như thế nào thì hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Đem than đá bỏ vào trong nước rửa sao?

Chuyện này cũng không khỏi quá cái gì đi……

Mặc kệ nó, sai người đi rửa thử một chút là biết.

Luyện cốc thì càng không cần phải bàn. Hắn chỉ là một tay mơ trong ngành này, thay vì nghiên cứu những kỹ thuật này, chẳng thà mua một bộ thiết bị dã luyện từ Hiệp hội pháp sư còn hơn.

Nghe nói là khi sử dụng thiết bị này, mặc kệ là dùng nhiên liệu gì thì cũng có thể sản xuất ra sắt thép chất lượng cao.

Chi phí……

Đây là vấn đề rất lúng túng.

Nếu như nói nó rẻ thì các sản phẩm bằng sắt đã rớt giá thê thảm như giá cải trắng rồi, cũng không tới lượt Hudson phát tài.

Nhưng dù sao thì việc phát hiện ra mỏ than cũng là một chuyện tốt.

Tác dụng chủ yếu của than bùn là dùng cho nông nghiệp, xem như “phân bón hiệu đầm lầy” phiên bản pro.

Cũng có không ít những tác dụng khác, chẳng qua Hudson tạm thời không đủ sức để khai phát.

Sản xuất vật liệu xây dựng, chất ổn định và chất pha loãng, chất điều hòa nguyên liệu cho ngành gốm sứ…… Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ của Sơn Địa lĩnh sẽ không thể làm ra được những thứ này.

Với mức độ cacbon hóa của than nâu thì cũng có thể dùng để nấu sắt thay cho than củi.

Chuyện làm hạn chế đến sản lượng sắt hiện giờ của Sơn Địa lĩnh chính là không đủ lượng than củi. Tuy rằng thời đại này có rất nhiều gỗ, nhưng mà số lượng tiêu xài mỗi ngày cũng rất lớn.

Trực tiếp khai thác sử dụng than nâu không chỉ có thể gia tăng sản lượng, còn có thể giảm chi phí dã luyện.

Trong lúc Hudson đang suy tư trong bản kế hoạch của mình, một bàn tay gấu bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn lắc qua lắc lại.

“Belersden, làm cái quái gì vậy? Không thấy ta đang suy nghĩ sao, làm gấu thì phải có tố chất của một con gấu.”

Vừa dứt lời, hắn liền nhìn thấy ánh mắt khinh miệt của gấu con.

“Được rồi, đừng có giả vờ giả vịt nữa, làm như ta mới biết ngươi vậy! Nếu không nhờ ta nhắc nhở, người nào đó đã chảy cả nước dãi ra rồi.”

“Lại còn ở ngay trước mặt nhiều nô lệ như vậy, ngươi không cảm thấy mất mặt thì ta cũng cảm thấy e thẹn thay!”

“Không nói mấy lời thừa thải này nữa, tuyên bố trước, bổn gấu cũng công lao trong việc phát hiện ra cái mỏ than này. Nếu như không ngờ……”

Hudson khinh bỉ nhìn gấu con một cái rồi hào sảng nói:

“Đi, không thiếu phần của ngươi đâu ma lo. Ta sẽ chia cho ngươi một nửa lợi nhuận của mỏ than, được chưa?”

“Belersden, chừng nào thì ngươi mới có thể thu liễm cái bản tính nhỏ mọn của mình lại đây?”

“Đừng quên là hiện giờ ngươi đã không còn là con gấu nghèo tay trắng như trước kia nữa.”

Bình Luận (0)
Comment