Người dịch: Whistle
3 năm 5 năm là trạng thái bình thường, 8 năm 10 năm cũng không kỳ lạ. Những bản quy hoạch hùng vĩ còn có thể kéo dài tới tận mấy thế hệ.
Với trình độ nhận thức của tất cả mọi người, phủ lãnh chúa của Hudson xây cả năm trời mà chưa hoàn thành cũng là trạng thái bình thường.
Nhưng từ khi có Belersden gia nhập thì tốc độ xây dựng liền nhanh hơn.
Cự thạch nặng mấy tấn, nặng mấy chục tấn mà để cho người bình thường vận chuyển thì tốc độ có thể so với ốc sên đã là cực nhanh rồi.
Nhưng đối với Belersden, cự thạch nặng mấy tấn, nặng mấy chục tấn chẳng khác nào món đồ chơi trong tay nó cả. Một hồi thì chơi ném bóng, một hồi lại đội lên trên đầu xoay vòng vòng.
Một cục chưa đủ nghiền, nó lấy mấy cục ra chơi cho đã.
Belersden biểu diễn tạp kỹ cũng là phong cảnh đặc biệt của Sơn Địa lĩnh.
Nam tước Redman nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy run sợ, ông ta sợ Đại Địa Chi Hùng chơi quá hưng phấn rồi lấy cự thạch ra đập người ta.
Cũng may là tình huống này không kéo dài bao lâu. Số lượng cự thạch có hạn, chỉ trong chưa tới một ngày thì Belersden đã hoàn thành việc vận chuyển cự thạch.
Đá cũng đã được chuẩn bị sẵn rồi, nhưng gấu con không nói gì, những người khác đương nhiên sẽ không lắm miệng. Bất luận là Hudson hay là Belersden đều không thể nào nói cho người ngoài biết những vụ giao dịch bí mật được.
Một người cần thể diện + một con gấu yêu mặt mũi = ăn ý giữ bí mật.
Vì hình tượng huy hoàng của đôi bên, phàm là những chuyện dính đến lợi ích thì nhất định phải được giữ bí mật.
Không bị người quấy rối, tiệc ăn mừng của Kayo và Sith đều diễn ra rất thành công, chỉ là hơi ít khách mới tham gia.
Theo Hudson, tiệc mừng này cũng chẳng khác gì hôn lễ. Ngoài người trong cuộc ra, tất cả mọi người chỉ xem trọng vẻ ngoài.
Thậm chí ngay cả người trong cuộc đều không nhất định sẽ xem trọng chuyện này, Hudson chính là ví dụ.
Bởi vì bị tiến độ xây dựng lâu đài liên lụy, tiệc mừng của hắn còn chưa kịp bắt đầu thì lương thực vụ xuân đã được thu hoạch trước rồi.
Trải qua nạn châu chấu vào năm ngoái, thu hoạch lương thực vụ xuân này có ý nghĩa rất quan trọng đối với hai quận Wright và Ryton.
Vô số lãnh địa đều gào khóc đòi ăn, đợi lương thực vào nồi.
Theo Hudson được biết, có một vài quý tộc phương bắc còn lấy lúa mạch chưa chín ăn cho đỡ đói.
Chung quy vẫn vì chủng loại lương thực quá đơn nhất, tất cả các cây lương thực đều nằm trong thực đơn của châu chấu, khi đối mặt với nạn châu chấu liền không có sức chống cự.
Hudson đã chuẩn bị đẩy mạnh đa dạng hóa nông nghiệp, muốn ức chế châu chấu tràn lan thì nhất định phải nuôi gia cầm.
Mặc dù gà vịt không có thị trường trong thế giới này, nuôi quy mô lớn sẽ không bán được, nhưng chuyện này lại không ảnh hưởng đến bản thân tự ăn.
Nuôi trồng thủy sản cũng có thể an bài luôn. Những con mương và dòng sông được đào ra từ trong đầm lầy chính là trại chăn nuôi tự nhiên.
Dù sao thời đại này cũng không bị ô nhiễm phân hóa học và thuốc trừ sâu, toàn bộ đều là nguyên sinh thái.
Cũng chẳng cần quan tâm đến sản lượng, dù sao chỉ cần có thu hoạch thì đều là đã kiếm lời. Tăng thêm lượng thịt cung ứng cũng là phương pháp giải quyết sản lượng lương thực chưa đủ trong lãnh địa.
Đặc biệt là đối với quân đội, việc đảm bảo đủ dinh dưỡng chính là mấu chốt để có một đội quân cường tráng.
Bụng còn đói thì lấy cái gì ra để chiến đấu chứ?
Vô số kế hoạch loạn thất bát tao đều chỉ vừa ở giai đoạn chuẩn bị, chuyện quan trọng nhất hiện giờ vẫn là thu hoạch lương thực vụ xuân.
Hudson đã chuyển dời trận địa, những chuyện như tiệc ăn mừng đều ném hết cho Nam tước Redman, may mắn là có một đám tộc nhân tự động chạy tới hỗ trợ, nếu không thì hắn thật sự không thể ứng phó nổi.
Chủ yếu là vì Sơn Địa lĩnh một nghèo hai trắng, trên danh nghĩa là đang tổ chức tiệc ăn mừng, nhưng thực tế thì lại là giám sát việc thi công lâu đài.
Kết cấu chủ thể thì còn dễ nói, quan trọng là phần trang trí bên trong.
Thợ điêu khắc, họa sĩ, nhà thiết kế…… Đủ loại nghệ thuật gia đều được mời từ tỉnh thành tới.
Không có một chút tế bào nghệ thuật là sẽ không theo kịp tiết tấu tư duy của những người này. Nếu để cho những kẻ này ngẫu hứng phát huy, khả năng cao là kinh hãi sẽ lớn hơn kinh hỉ.
Nhìn xem những xe lương thực được thu hoạch xong, Hudson còn không cảm nhận được gì, nhưng những người khác lại sợ hết cả hồn.
Ai đồn bậy bạ là sản lượng lương thực của Sơn Địa lĩnh thấp vậy?
Sản lượng lương thực của Sơn Địa lĩnh gần như không kém những vùng bình nguyên ở bên ngoài là bao. Phải biết đây đều là đất hoang mới vừa được khai khẩn, đang trong giai đoạn tăng độ phì của đất.
May mắn là Hudson đã có dự kiến trước, những khu vực này đều trồng cây hạt dầu, đồng thời là lúa mì đen phi chủ lưu.
Hỏi thì có thể trả lời là do thổ chất thích hợp.
Không phải người chuyên môn nghiên cứu về thổ chất sẽ rất khó có thể phân rõ thổ chất thích hợp trồng trọt cây gì. Trùng hợp là lục địa Aslante cũng không có ngành nghề chuyên môn nghiên cứu thổ chất.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng lại không cần thiết phải hâm mộ ghen ghét. Dù sao lãnh địa của mọi người cũng đều là bình nguyên, trồng cái gì thì sản lượng cũng đều rất cao.
Niềm vui sướng khi được mùa cũng không kéo dài được bao lâu, Hudson kinh ngạc phát hiện ra lỗ hổng lương thực của lãnh địa nhà mình không những không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Diện tích đất mới khai hoang đúng là không ít, vùng núi mới tăng thêm 110 ngàn mẫu, ruộng nước mới tăng thêm 68,000 mẫu, đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ một năm.
Nhưng mà tốc độ tăng trưởng của đất lại không sánh kịp tốc độ tăng trưởng của nhân khẩu.
Ở một nơi không có bất kỳ cơ sở giải trí gì, trời vừa tối thì mọi người liền bắt đầu “gây ra án mạng”. Đám nông nô không bị hạn chế còn tích cực trong việc tạo ra con người hơn so với dự đoán của Hudson.