Người dịch: Whistle
Mặc dù một năm một thai có hơi chút khoa trương, nhưng trên thực tế lại chẳng kém bao nhiêu. Những đôi nam nữ ở trong độ tuổi đều bật hết hỏa lực sinh đẻ.
Đều là họa do Hudson lão gia quá nhân từ gây ra, quy định người phụ nữ có thai không thể làm những việc nặng như lao động chân tay, còn trợ cấp sữa bò, sữa dê cho trẻ em, làm cho mọi người không có nỗi lo về sau.
Tỷ lệ tăng trưởng nhân khẩu đã vượt qua 6%.
Đương nhiên, số liệu này cũng không khoa học, bởi vì chu kỳ thống kê quá ngắn, tỷ lệ những đứa trẻ sơ sinh chết yểu không thể thống kê chính xác.
Trẻ con ở thời đại này rất dễ nuôi, thêm một nhóm trẻ sơ sinh cũng không làm tăng thêm nhiều chi phí chăm sóc trẻ.
Nguyên nhân chân chính gây ra lỗ hổng lương thực vẫn là những nô lệ thú nhân được mua với giá thấp.
Số lượng nô lệ tăng vọt không chỉ phá vỡ kết cấu nhân khẩu trong lãnh địa, còn làm gia tăng lỗ hổng lương thực.
Số lượng nông nô chỉ mới hơn 28000 người, nhưng số lượng nô lệ thú nhân đều sắp đột phá 60000. Đối với sự phát triển lâu dài của một lãnh địa mà nói, loại kết cấu nhân khẩu không tương đối này chắc chắn sẽ là một loại uy hiếp.
Chuyện duy nhất đáng được ăn mừng chính là tỷ lệ tự cung tự cấp cũng đang không ngừng được nâng cao.
Dựa theo tốc độ khai hoang hiện giờ, sau hai năm nữa vẫn vô cùng có hy vọng thực hiện được tự cung tự cấp lương thực.
Nếu như tin tức này được truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ gây ra sóng lớn.
Có thể tự cung tự cấp được lương thực cũng mang ý nghĩa là cái động không đáy mang tên khai hoang của Sơn Địa lĩnh đã xuất hiện chuyển cơ.
Tiếp tục lỗ vốn là chuyện đương nhiên, nhưng số tiền lỗ cũng sẽ từ hàng năm mấy vạn kim tệ như hiện giờ bắt đầu giảm bớt qua từng năm, cuối cùng từ phụ chuyển chính thức.
Dựa theo suy đoán của ngoại giới, quá trình chuyển biến này hẳn là nên kéo dài tới mười mấy năm sau, mà không phải trong hai ba năm gần đây.
Cho dù là người lạc quan thì cũng không thể nào tưởng tượng được cảnh tượng mà Đại Địa Chi Hùng bắt đầu làm việc, đây quả thật là quá phản “gấu” học.
Tiếc là Đại Địa Chi Hùng chỉ có một con, Hudson cũng không dám nghiền ép tiềm lực của Belersden, chỉ có thể lừa gạt nó đi làm việc, nếu không thì hiệu suất còn có thể nâng cao một bước.
……
“Vụ xuân năm nay diện tích lãnh thổ đã được tăng trưởng trên phạm vi lớn, nhiệm vụ của các ngươi đều rất nặng.”
“Nhất là số ruộng nước mới được khai hoang, năm nay sẽ phải trồng lúa nước, các ngươi nhớ phải nhìn chằm chằm.”
“Nô lệ thú nhân không thích hợp làm mấy việc có kỹ thuật, cày bừa vụ xuân vẫn do đám dân trong thuộc địa của lãnh chủ phụ trách. Vẫn là quy củ cũ, lấy Bảo và Giáp làm đơn vị, dựa theo số lượng sức lao động để phân chia nhiệm vụ.”
“Phần thưởng trước đó mà ta đã hứa ban cho lĩnh dân cũng phải thực hiện.”
“Kế hoạch khai hoang lãnh địa năm ngoái là mười vạn mẫu, số lượng đất hoang thực tế được khai khẩn ra là 110,807 mẫu, vượt mức hoàn thành 10,807 mẫu.”
“Dựa theo một phần ba vượt mức để ban thưởng, như vậy sẽ có 3,632.3 ba mẫu đất trở thành ruộng công, phân chia cho nhóm người đã tham gia khai hoang.”
“Ghi chép lại, bắt đầu từ mùa vụ sang năm, lấy lợi tức của số đất đai này phân chia theo mức độ cống hiến của những lĩnh dân tham gia khai hoang.”
Hudson hào khí nói.
Chỉ là lợi tức của mấy ngàn mẫu đất mà thôi, bây giờ Hudson lão gia thật sự không để vào mắt. Chỉ cần mọi người chịu liều mạng làm việc, Hudson lão gia sẽ không keo kiệt khen thưởng.
Tiếc là những thủ đoạn kích động này chỉ có thể sử dụng với đám nông nô. Còn đám nô lệ có số lượng càng nhiều kia thì vẫn chỉ có thể dùng thủ đoạn ép buộc là chính.
Ngôn ngữ không thông đã làm cho Hudson lão gia am hiểu vẽ bánh nướng cảm nhận được sự bất lực.
“Vâng, lão gia!”
Đám người đồng thanh hồi đáp.
Có thể thấy được tâm tình của mọi người đều rất không tệ. Đi theo một vị lãnh chúa hào phóng rõ ràng là có tiền đồ hơn việc đi theo một lãnh chúa keo kiệt.
Đối với nông nô đều có thể thưởng phạt phân minh, đối với những kẻ nằm ở tầng quản lý như bọn họ thì càng không cần phải nói.
Đối với người khởi nghiệp mà nói, uy tín là cực kỳ trọng yếu. Nhất là khi đối mặt với người mình, bất kỳ một lần trái với điều ước nào cũng có thể làm cho lòng người tan rã.
Đánh mất uy tín rất dễ, nhưng muốn vãn hồi thì lại muôn vàn khó khăn.
Hudson dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
“Phần của các ngươi ta cũng đã chuẩn bị sẵn rồi, sau đó sẽ do Tom mang người đưa đến nơi ở của các ngươi.”
Mặc dù trong đoàn đội khởi nghiệp của Hudson có không ít người đều nằm trong diện không rõ lai lịch, vẫn còn phải khảo nghiệm độ trung thành, nhưng nên ban thưởng thì vẫn phải cho.
Những chuyện này chỉ có thể do bản thân Hudson cân nhắc cho, không ai có thể giúp hắn một tay.
Lục địa Aslante không có lễ mừng năm mới, cho nên cũng không có thưởng tết, thậm chí ngay cả tiền lương cũng không có tiêu chuẩn rõ ràng.
Không có cách nào, vào thời đại này, có thể hiệu lực cho quý tộc lão gia đã là niềm vinh hạnh của bọn họ rồi chứ đừng nói đến đãi ngộ.
Cho dù tổ tiên của những người này có thể đã từng là quý tộc, nhưng đến thế hệ của bọn họ thì đã không còn tước vị, vậy thì cũng chẳng phải là quý tộc nữa.
Có thể thừa kế tước vị chỉ có quý tộc đất phong.
Nhưng quý tộc vinh dự khác đều không có quyền thừa kế.
Con em của các quý tộc vinh dự có thể tuyên bố với người ngoài rằng bọn họ là con em quý tộc, dù sao phụ thân của bọn họ thực sự là nhà quý tộc, nhưng đến đời cháu thì không được nữa.
Thế hệ đời con không cố gắng, hậu bối liền có khả năng bị biến thành bình dân.