Người dịch: Whistle
“Sau khi các vị trở về, không chỉ phải toàn lực chuẩn bị chiến đấu, mà còn phải đốc xúc đám lãnh chúa bên dưới tăng cường quân bị, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”
“Không thể tiết lộ mật lệnh, ta không quan tâm là thi hành mật lệnh này như thế nào, nhưng một khi chiến tranh bộc phát, các vị phải lấy ra cho ta những đội quân có thể đánh những trận đánh ác liệt.”
“Đây là cuộc chiến chủng tộc, không thể thương lượng được bất cứ cái gì. Lục địa Aslante này xem trọng luật rừng, kẻ thất bại không có tư cách sống trên mảnh đại lục này!”
Lời nói của Bá tước Pierce làm cho thần sắc của tất cả những người có mặt ở đây đều trở nên ngưng trọng.
Toàn dân giai binh?
Đây là một ý nghĩ điên cuồng bực nào.
Trông thì giống như là mật lệnh của Caesar III, trên thực tế, có thể lấy tới đây để nói thì cũng có nghĩa là các phương thế lực lớn trong vương quốc đã thương lượng xong rồi.
Hudson không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ biết là phát sinh chuyện lớn rồi. Hiển nhiên là những thế lực lớn này đã cảm nhận được nguy hiểm nên mới có thể làm ra động tĩnh lớn đến vậy.
Không quan tâm phần kế hoạch này có thể thành công hay không. Nhưng chỉ với thái độ chính trị như thế này cũng đã vô cùng đáng sợ rồi.
Chuyện này có nghĩa là nếu như tiền tuyến thật sự đại bại, vương quốc Alpha chắc chắn sẽ tiến vào trạng thái toàn dân giai binh. Mặc kệ là có được huấn luyện hay không, toàn bộ thanh niên trai tráng đều sẽ được vũ trang rồi đưa lên chiến trường.
Hudson chần chờ một chút, cuối cùng vẫn không mở miệng. Cuộc chiến chủng tộc là cuộc chiến tàn khốc nhất từ trước tới giờ, không phải ngươi chết thì chính là ta vong.
Bây giờ thế cục trên đại lục đang gió nổi mây phun, lỡ như sau khi đại chiến bộc phát, các quốc gia loài người đều bị đủ loại chuyện loạn thất bát tao vướng tay vướng chân, có lẽ tình hình sẽ thật sự xấu đến mức đó.
Chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu nhất, kéo đám nông nô đi huấn luyện một chút thì cũng còn tốt hơn là đợi địch nhân đánh đến tận cửa mà cũng không chuẩn bị gì.
“Tổng đốc các hạ, chúng tôi chắc chắn sẽ chấp hành mật lệnh của Quốc vương. Nhưng vấn đề là nếu muốn huấn luyện toàn dân thì cũng phải bỏ ra một số tiền không nhỏ”.
“Những gia tộc như chúng ta thì cơ bản đều có thể gánh chịu khoản chi tiêu này, khẽ cắn môi cũng sẽ cầm cự được.”
“Vấn đề là đám tiểu quý tộc bên dưới phải làm sao bây giờ?”
“Năm ngoái vừa mới gặp nạn châu chấu, số lương thực dự trữ của những người này đã giảm xuống không ít. Sợ là một vài tiểu quý tộc nghèo khó sẽ rất khó gánh vác thêm khoản chi tiêu này.” Tử tước Aurane lo lắng nói.
Quận Arbor là tuyến đầu bị đại quân châu chấu nhập cảnh, mức độ thiệt hại trực tiếp đứng đầu toàn tỉnh.
Không riêng gì lương thực trong đất không còn, ngay cả rất nhiều phòng ốc làm bằng gỗ cũng bị châu chấu gặm sạch.
Có một ít quý tộc xui xẻo còn bị đại quân châu chấu phá cửa kho lúa, mất hết toàn bộ lương thực.
Muốn làm một vị lão đại tốt tiếng thì đương nhiên phải suy sét cho các tiểu đệ nhà mình. Nếu như xem nhẹ tình huống thực tế mà thi hành mệnh lệnh một cách cứng nhắc thì sẽ làm cho các tiểu đệ đau lòng.
Chỉ là Hudson phát hiện mình hiểu được hàm ý trong lời nói này , ở chỗ này thì hắn là người nghèo nhất. “Cơ bản có thể gánh chịu” hiểu theo một nghĩa khác chính là: một mình gia tộc Koslow sẽ không đảm đương nổi.
Bất quá mọi chuyện đều có lợi và hại, phải huấn luyện nhiều người như vậy thì sẽ không thể thiếu vũ khí trang bị được?
Các quý tộc đều rất ranh ma, khi nhìn thấy đại quý tộc cũng bắt đầu tăng cường quân bị, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, lại còn tổ chức đại luyện binh, nếu như vẫn không cảm nhận được nguy hiểm thì cũng không cần phải lăn lộn nữa.
Vào những thời khắc nguy cơ thì đương nhiên phải tăng cường thực lực. Cho dù binh khí bằng sắt có chất lượng kém như thế nào thì cũng có lực sát thương hơn là cầm một cây gậy gỗ.
Một khi chuyện làm ăn khá khẩm hơn thì tài nguyên đương nhiên là sẽ cuồn cuộn. Đến lúc đó, Hudson lão gia cũng sẽ không thiếu tiền.
“Tổng đốc các hạ, Tử tước Aurane nói không sai. Ảnh hưởng của nạn châu chấu năm ngoái vẫn còn chưa qua, sản lượng vụ hè lần này như thế nào thì tạm thời không có cách xác định.”
“Nếu như muốn huấn luyện nông nô thì nhất định phải giải quyết vấn đề khó khăn đầu tiên là lương thực, đặc biệt là những khu vực bị thiên tai nặng kia.”
“Chắc là mệnh lệnh của Quốc vương bệ hạ sẽ không chỉ nhằm vào mỗi tỉnh Đông Nam. Đến lúc đó, toàn bộ các tỉnh trong vương quốc đều sẽ phải tham gia huấn luyện, lúc đó lương thực tiêu hao chắc chắn không phải là một con số nhỏ.”
“Giá lương thực trong nước có thể sẽ bị đẩy lên cao. Các quý tộc không giàu có sợ là rất khó gánh chịu khoản chi tiêu này.”
“Vì có thể hoàn thành được mệnh lệnh của Quốc vương bệ hạ một cách tốt nhất, ta đề nghị phủ tổng đốc mua một nhóm lương thực từ hải ngoại về để ổn định giá lương thực trong tỉnh.”
Hudson đề nghị.
Trong khi nói chuyện, hắn còn nhìn Tử tước Kayo một mắt, ra hiệu y nói bồi vào.
Tỉnh Đông Nam có 15 quận, nhưng hai quận Wright và Ryton là quận có kinh tế khó khăn nhất, ngay cả quận gặp phải thiên tai nghiêm trọng nhất là quận Arbor thì tình huống cũng tốt hơn hai quận này rất nhiều.
Giá lương thực tăng vọt, người bị tổn thương nghiêm trọng nhất chính là đám quý tộc phương bắc kia, nhưng quý tộc bản địa cũng sẽ không dễ chịu.
Lấy bản Hudson làm ví dụ, hàng năm hắn đều phải mua một số lượng lớn lương thực. Không muốn ra giá cao thì phải ghi nợ ân tình.
Khi lão đại không chịu đựng được nữa thì cuộc sống của đám tiểu đệ bên dưới sẽ càng khó chịu. Bây giờ lại gặp phải loại chuyện này, ít nhiều gì cũng phải thay mặt các tiểu đệ tranh thủ một chút.