Người dịch: Whistle
Trên thực tế, Hudson đã sớm muốn đi hải ngoại mua sắm lương thực. Tiếc là nhà mình không chỉ không có bến cảng, mà ngay cả đội tàu cũng không nốt.
Đại đa số mậu dịch ở hải ngoại của tỉnh Đông Nam đều nằm trong tay gia tộc Dalton, những nhà trung đẳng quý tộc khác cũng được chia một chén canh, nhưng trong số này không có gia tộc vừa trở lại hàng ngũ trung đẳng quý tộc như gia tộc Coslow.
Tự mình làm đương nhiên là không được, vậy thì chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào phủ tổng đốc. Chỉ khi giá lương thực trong tỉnh ổn định thì Sơn Địa Lĩnh mới có cơ hội mua số lượng lớn để trữ hàng.
Có lẽ là đã nhận được ám hiệu của hắn, Tử tước Kayo nhíu mày một cái, do dự một chút rồi nhắm mắt nói:
“Tổng đốc các hạ, đề nghị của Tử tước Hudson không tệ. Vấn đề ổn định giá lương thực cực kỳ trọng yếu. Mặc dù tỉnh Đông Nam ta không thiếu lương, nhưng bây giờ có cực kỳ quý tộc nguyện ý bán lương thực.”
“Để ổn định giá lương thực, ta đề nghị phủ tổng đốc lấy quận làm đơn vị để cung cấp lương thực với giá ổn định và giới hạn số lượng, sau đó sẽ do các vị ngồi ở chỗ này lấy về phân phối.”
Thẳng thắn mà nói, Kayo cũng không muốn đưa ra đề nghị này. Nếu như không đặt chuyện này lên trên mặt bàn, từ gia tộc Dalton điều khiển lương thực mậu dịch, y có thể lấy được càng nhiều chỗ tốt hơn.
Nhưng mà y lại không thể làm vậy, với sự hiểu biết về ông chú nhà mình, đối với loại này đề nghị có lợi cho việc hoàn thành mật lệnh của Quốc vương thì chắc chắn Bá tước Pierce sẽ không thể cự tuyệt ở ngay trước mặt mọi người.
“Chính trị chính xác” là quy tắc mà các đại nhân vật nhất định phải tuân theo. Vào những thời khắc cần phải đoàn kết như lúc này thì càng không thể làm ra chuyện có hại cho tinh thần đoàn kết được.
Đã như vậy, Tử tước Kayo đương nhiên sẽ phải ra sân biểu hiện một phen. Quận Ryton vẫn chưa bị y chưởng khống hoàn toàn, số lương thực có giá ổn định này chính lợi khí để lôi kéo nhân tâm.
Đề nghị cung ứng lương thực với giá ổn định rồi chia lại cho những người ở đây thì còn có thể tiện thể nể mặt của mọi người.
Chỉ cần nhìn vị trí ngồi là có thể biết được địa vị cao hay thấp.
Cho dù Kayo là cháu trai của Tổng đốc, nhưng y cũng chỉ có thể ngồi vào cái ghế cuối cùng. Hudson cũng là người mới, nhưng hắn lại được xếp ngồi ở vị trí thứ 5 từ dưới đếm lên.
Quan viên phụ trách tiếp đãi chắc chắn sẽ không phạm sai lầm trong những chuyện quan trọng như vật, mà đây là vị trí cuối cùng sau khi thống kê thực lực tổng hợp của mọi người.
Nếu như vị trí ghế ngồi là thứ dùng để thể hiện thực lực, vậy thì nó cũng có thể đại diện cho quyền nói chuyện cao hay thấp.
Là người yếu thế nhất ở đây, nếu như Kayo muốn đứng vững gót chân thì việc làm cho mọi người vui lòng là một lựa chọn chính xác.
Có lẽ còn có thể làm cho Bá tước Pierce nhìn y thêm một chút. Kayo đang dùng hành động thực tế để chứng minh cho chú của mình biết là kiến thức chính trị của bản thân cũng không thấp, còn có giá trị để bồi dưỡng.
Bá tước Pierce nhìn đám người một lượt rồi mặt không đổi sắc nói:
“Ừm, chuyện này ta sẽ sắp xếp người đi chứng thực. Nhưng mà tạm thời vẫn chưa biết được giá lương thực ở hải ngoại là bao nhiêu. Cộng thêm phí vận chuyển, sau khi vận chuyển lương thực về đây thì giá cả cũng chưa chắc sẽ thấp hơn giá thị trường hiện giờ, các vị phải chuẩn bị sẵn tâm lý.”
Nếu như các vị thiếu lương thực, bến cảng còn có một nhóm tôm cá. Giá cả tương đối rẻ, các vị có thể phái người đi mua.”
Ngoài những loài cá đặc thù ra, đa số những loài cá hoang dã đều không được quý tộc tỉnh Đông Nam ưa thích.
Thị trường cá biển lại càng nhỏ.
Quý tộc có tiền thì lại không có hứng thú với cá. Đám nông nô muốn ăn cá thì trong túi lại không có tiền.
Ngoài thời chiến phải muốn dự trữ cá khô để làm quân lương ra, phần lớn thời gian thịt cá đều không được hoan nghênh.
Chủ yếu là vì cá tươi không tiện vận chuyển, cá khô sau khi ướp gia vị đúng là có thể dễ dàng cất giữ, nhưng vấn đề là giá muối quá đắt, điều này dẫn đến mọi thực phẩm được tẩm ướp gia vị đều không rẻ.
Đối với kẻ đã lũng đoạn việc kinh doanh muối ăn như gia tộc Dalton mà nói, việc sản xuất cá khô đương nhiên là không thành vấn đề. Nhưng mà ngoài bản thân tự ăn ra, trên thị trường lại không dễ bán.
Bây giờ Bá tước Pierce nói ra chuyện này đương nhiên là không phải vì bán cá khô rồi. Chút tiền lẻ này còn không đáng cho chư hầu một phương như ông ta nhung nhớ.
Mục đích thật sự là đang cảnh cáo đám người trước mặt phải an phận một chút. Nếu như phát sinh nguy cơ lương thực thì người làm lão đại như ông ta mới có thể viện trợ.
Cho dù là không mua được lương thực từ hải ngoại thì gia tộc Dalton cũng có năng lực hỗ trợ mọi người giải quyết lỗ hổng lương thực.
“Tôm cá” cũng có khả năng là “hàng thừa”.
“Tương đối rẻ” là đang nói phải an phận thì mới có thể mua được hàng với giá rẻ; Nếu như không an phận, cho dù là có tiền cũng không mua được vật tư.
Ám chỉ một cách trần trụi như vậy, nếu như không nghe ra được lời bóng gió bên trong thì Hudson cũng không tiện mà ngồi ở chỗ này.
Không quan tâm tới nhiều như vậy, vào thời khắc mấu chốt như hiện giờ, có thể mua được nhiều lương thực mới là chuyện quan trọng nhất.
Hudson cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị làm thịt một đao rồi. Chỉ cần giá cả không tăng một cách quá đáng thì hắn đều chuẩn bị tiếp nhận.
Sau khi rời khỏi thành phố Beda, ở sau lưng Hudson có thêm một đoàn xe, đều là do hắn thuê để vận chuyển cá khô.
Bến cảng có trữ hàng, nhưng ở thành phố Beda cũng có thể mua được. Nếu như thật sự đi bến cảng thì thật sự biến thành kẻ ngu.
Giá cả không đề cập tới cũng được. Dù gì thì cũng không thể nào rẻ được, nhưng cũng không quá đắt.