Người dịch: Whistle
Trong tình huống giá lương thực cao chót vót như lúc này, nhưng sản phẩm được chế biến từ thịt mắc một chút thì Hudson cũng có thể chấp nhận được, huống chi còn được ướp muối.
Mùi vị không biết như thế nào, dù sao thì Belersden cũng tỏ vẻ ghét bỏ, Hudson thì càng không có khả năng trở thành dũng sĩ “ăn cá khô”.
Bất quá chuyện này cũng nhắc nhở hắn là phải dự trữ một số thịt khô trước để dùng làm quân lương.
Nếu như gặp phải tình huống đột phát thì những thức ăn có dinh dưỡng cao này cũng có thể để cho quân đội cầm cự được trong một khoảng thời gian dài hơn.
Hudson không cho rằng việc ỷ lại vào vương quốc tiếp tế là một chuyện đáng tin cậy.
Hắn không phải lo các quan lại kiếm chuyện, chủ yếu là vì tình huống trên chiến trường đều sẽ thay đổi chỉ trong nháy mắt, rất nhiều ngoài ý muốn đều không thể nào đoán trước.
Có lẽ trong một lần điều động quân sự bình thường sẽ là lần gặp mặt cuối cùng giữa binh sĩ và đội vận lương, nếu muốn gặp lại thì phải xem Thần Hi chi chủ có phù hộ hay không.
Bởi vì còn có thời gian nên phòng ngừa chu đáo một chút cũng tốt. Nhưng vấn đề là phải làm cách nào mới có thể tổ chức mọi người cùng nhau thi hành toàn dân huấn luyện quân sự.
Không giống với đám quận trưởng kia, trực tiếp tập hợp mọi người lại để tổ chức một cuộc họp, sau đó làm một chút công tác tư tưởng rồi ra lệnh là được.
Cái chức quan quận vụ mà quận Wright mà Hudson mới vừa ngồi lên này còn phải bị quận trưởng quản chế về mặt danh nghĩa.
Mặc dù có thể mặc xác Tử tước Sith, nhưng chung quy vẫn là danh bất chính, ngôn bất thuận. Nhỡ đâu làm náo loạn thì sẽ là một chuyện phiền phức.
Chần chờ một chút, Hudson nhìn về phía Bắc Cương một cái rồi nói:
“Tom, dùng danh nghĩa của quan quân vụ quận Wright để phát thiệp mời cho tất cả quý tộc trong quận, mời bọn họ tới tham dự《 Hội nghị trị an đả kích toàn diện Khô Lâu Hội 》vào 3 ngày sau.”
Chung quy vẫn phải mượn cớ, không thể tiết lộ tin tức chuẩn bị chiến đấu thì cũng chỉ có thể chụp cái bô này lên đầu Khô Lâu Hội thôi.
Là một tổ chức tà giáo, chịu trách nhiệm vốn là chức trách của bọn chúng. Phàm là những vấn đề không thể giải quyết đều có thể đẩy hết lên người Khô Lâu Hội.
Hiệu quả vẫn luôn không tệ, chậm rãi liền sẽ trở thành lệ cũ.
Bản chất của chính trị chính là như thế, cho dù biết rõ kế hoạch huấn luyện toàn dân là để chuẩn bị chiến đấu với thú nhân, nhưng vương quốc Alpha vẫn không thể thừa nhận chuyện này.
Chỉ có thể để cho thú nhân gánh chịu trách nhiệm phát động chiến tranh. Mặc dù việc này nhìn không có tác dụng thực chất gì, nhưng lại thể chiếm giữ về mặt đạo đức.
......
“Thời gian lâu như vậy mà vẫn không điều tra được một chút tin tức hữu dụng nào sao?”
Câu hỏi của người đeo mặt nạ làm cho Callis cảm thấy rất xấu hổ.
Nhớ năm đó y cũng là một nhân vật tinh anh ở trong Giáo Đình,, giải quyết mọi chuyện đâu ra đó.
Nhưng từ khi gia nhập Khô Lâu Hội, một tổ chức chuyên phản Giáo Đình, thì tình huống liền phát sinh biến hóa. Bắt đầu từ khi nhận nhiệm vụ tìm kiếm “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” thì mọi việc đều không thuận.
“Bẩm Thánh Chủ, thuộc hạ đã điều tra hết những quý tộc có khả năng tiếp xúc với Huyết Nguyệt Kèn Lệnh rồi. Bây giờ chỉ còn lại một người cuối cùng, cũng là kẻ có hiềm nghi lớn nhất......”
Không đợi Callis nói hết lời, người đeo mặt nạ liền phất tay nói: “Nếu đã xác định được mục tiêu thì còn chần chờ cái gì, trực tiếp đi điều qua đi!”
Vừa nói xong, người đeo mặt nạ lại đột nhiên ý thức được không thích hợp, bèn nói bổ sung:
“Quân đoàn số 5 chính là những kẻ ở gần nơi Imaine tử vong nhất, Không lẽ kẻ bị tình nghi trong miệng của ngươi chính là tên khốn nạn Hudson kia?”
Callis không chút do dự gật đầu một cái.
Không phải là y không cố gắng, thật sự là Sơn Địa Lĩnh chẳng có thái độ niềm nở gì với những vị khách lạ mặt tới thăm.
Bởi vì quy định lấy Bảo và Giáp làm đơn vị đã khiến cho hành tung của Callis không thể nào giữ bí mật được.
Không riêng gì vào lữ điếm phải đăng ký báo cáo, cho dù là đi tới nhà của nông nô nhà làm khách cũng bị người ghi chép.
Có vài lần y định xâm nhập nhưng đều bị binh lính tuần tra tới hỏi này hỏi nọ. Kinh nghiệm nhiều hơn, Callis cũng ý thức được là đang có người mật báo.
Vì không đánh rắn động cỏ, Callis bị ép phải giả dạng thành thương gia tới đó để mua sắm, y còn mua về một đống những sản phẩm sắt loạn thất bát tao.
Mặc dù là vậy thì Callis vẫn là chỉ có thể hoạt động ở ngoại vi. Muốn tới gần phủ lãnh chúa là chuyện không thể nào.
Bí mật lẻn vào cũng không được, Callis không cho rằng thuật tiềm hành thuật mà mình tu luyện đã đạt tới cảnh giới có thể giấu diếm cả Đại Địa Chi Hùng.
Lỡ như không may vừa chui vào mà bị con gấu đó vả cho một phát thì toang.
Sau khi biết được tin tức này, người đeo mặt nạ cũng cảm thấy nhức đầu. Dù là bản thân gã ta qua đó thì cũng không chống cự được một con Đại Địa Chi Hùng thành niên.
Huống chi nơi đó còn là địa bàn của người ta, một khi bại lộ thân phận thì sẽ bị quân đội vây giết.
“Tạm dừng hành động, tên khốn Hudson này quá thần bí. Không chừng là vị Tà Thần vẫn lạc nào đó chuyển thế, không nên đối địch trực diện với hắn.”
Mặc dù người đeo mặt nạ nói rất thận trọng, nhưng lời nói này phát ra từ trong miệng gã ta lại xuất hiện một cảm giác không tốt.
Kẻ cầm đầu tà giáo đang hoài nghi địch nhân là Tà Thần, dù có nhìn thế nào cũng thấy có chút hài hước.
Nhưng cũng chẳng còn cách nào, người đeo mặt nạ thật sự đang nghĩ như vậy. Người khác không biết con Đại Địa Chi Hùng đó, nhưng gã lại biết rất rõ.
Thôi thúc một con Đại Địa Chi Hùng còn nhỏ đến khi trưởng thành cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa lại còn không lưu lại tác dụng phụ gì.
Cho dù là Giáo Đình với nội tình thâm hậu cũng không có biện pháp làm được như vậy.