Biết được càng nhiều tin tức thì áp lực phải chịu cũng sẽ càng lớn. Thế cục đại lục ngày càng khẩn trương đang vô cùng bất lợi với Vương quốc Alpha .
Bởi vì đủ loại nguyên nhân mà tinh lực của các nước lớn của nhân tộc đều đang bị kiềm chế. Chuyện này cũng mang ý nghĩa là sau khi chiến tranh bộc phát, số lượng quốc gia nhân tộc có thể cung cấp trợ giúp sẽ vô cùng có hạn.
Trong lúc nguy cấp, Bá tước Pierce đã không thèm quan tâm đến chuyện chèn ép đối địch.
Kết quả lại có một đám con em quý tộc không muốn phát triển, chạy đến trước mặt ông ta tranh giành tình nhân, đây là đang chọc giận ông ta nha.
Sự thật chứng minh, lão đại mà tức giận thì sẽ rất khó lường. Bá tước Pierce lập tức tung ra một chiêu hung ác, trực tiếp nhét hết mấy kẻ làm cho ông ta tức giận vào trong danh sách viện quân đầu tiên.
Nếu như đã chán sống rồi thì có thể tiếp tục nằm thẳng. Dù sao mạng cũng là của mình, thích làm gì thì cứ làm đi.
Sơn Địa Lĩnh, Hudson còn không biết mình đã trở thành tấm gương, mỗi ngày đều bận rộn giống như một con ong mật nhỏ vất vả cần cù.
Nhưng chuyện này lại là do hắn tự mình an bài, muốn chửi bậy cũng không biết nên chửi như thế nào.
Hudson đương nhiên không biết là mình đã trở thành một tấm gương sáng. Bởi vì thời gian quá ngắn, trong một tháng thì làm sao có thể bồi dưỡng ra sĩ quan hợp cách được chứ?
Đa số người cũng chỉ mới học được một chút da lông, căn bản không có nắm rõ bản chất của vấn đề. Làm giáo quan cơ sở quân sự thì vẫn được, muốn thống soái đại quân......
Vấn đề này không cần phải thảo luận nữa, ngay cả bản thân Hudson cũng không có năng lực chỉ huy đại quân chiến đấu. Đám tiểu đệ còn đang học theo hắn thì càng không cần phải bàn.
Ngoại trừ một ít danh tướng có thiên phú khác thường ra, năng lực chỉ huy quân sự của đại đa số tướng lĩnh đều được từ từ rèn luyện trong quá mang binh đánh giặc.
Cũng giống như bây giờ vậy, tổ chức huấn luyện cho thanh niên trai tráng chính là một đột phá lớn về năng lực mang binh.
Mặc dù trong này cũng xuất hiện không ít vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn giải quyết được.
Nếu như không có loại kinh nghiệm này, sợ là Hudson có nằm mơ cũng chẳng ngờ rằng có ngày mình có thể chỉ huy được nhiều lính như vậy.
“Lão gia, hậu cần vật tư sắp cạn sạch rồi. Cường độ huấn luyện trong những ngày qua quá lớn, vật tư cũng tiêu hao vượt qua dự đoán trước đó. Ngài xem có phải nên......”
Không đợi Tom nói hết lời, Hudson liền ngắt lời nói: “Người tới nhận hậu cần vật tư đều có chữ ký của những sĩ quan quý tộc này đúng không?”
Binh mã không động, lương thảo đi đầu.
Hậu cần luôn luôn là khâu quan trọng nhất trong chiến tranh, nhất là trong những cuộc viễn chinh, hậu cần lại càng quan trọng hơn.
Bây giờ hắn chỉ đang bắt chước hậu cần cung ứng của vương quốc để mô phỏng lại. Kết quả cũng không có cái gì bất ngờ, đã xảy ra “ngoài ý muốn”.
May mắn đây chỉ là đang đóng quân huấn luyện tại chỗ, chỉ là vật tư siêu chi. Nếu như là trên đường hành quân, có lẽ sẽ phát sinh nhiều ngoài ý muốn hơn nữa.
Một người xuất thân là sĩ quan áp vận hậu cần vật tư như Hudson biết rõ tính chất phức tạp của công việc hậu cần. Chỉ tính lần bình định Khô Lâu Hội làm loạn lần trước, những chuyện phiền phức gặp phải trên đường vận chuyển hậu cần vật tư cũng đã làm cho hắn cảm thấy rất đau đầu rồi.
“Ký! Toàn bộ quy trình đều dựa theo quy định mà ngài đặt ra.”
Tom trả trả lời chắc như đinh đóng cột.
Từng có lúc, Hudson rất ghét phải đi theo quy trình. Nhưng sau khi bản thân thượng vị, hắn lại không thể không thiết lập một bộ quy trình để cho bọn thủ hạ đi chấp hành.
Không phải vì lo lắng nhân tính không qua nổi khảo nghiệm, chỉ là vì năng lực của đám thủ hạ có hạn. Nếu như không có một bộ quy trình nghiêm khắc để cho bọn họ chấp hành thì sợ là sẽ lập tức xảy ra rối loạn.
Chỉ có những quan chức có tư chất nhất định, có thể tự chủ phán đoán thì mới có thể xảy ra vấn đề “linh động”.
Vô cùng đáng tiếc là thuộc hạ của Hudson đều là những nhân tài không có tố chất cao như vậy. Nếu như Hudson trao quyền linh động cho bọn hắn, sợ là bên dưới sẽ lập tức thay đổi một bộ mặt hoàn toàn khác.
“Mang toàn bộ giấy tờ về vật tư tiêu hao giao cho những sĩ quan này, chuyện sau đó ngươi không cần phải quan tâm.”
“Nếu như vật tư hậu cần đã không còn lại bao nhiêu nữa, lập tức thông báo cho các đội mang người trở về lãnh địa sớm để tham gia thu hoạch!”
Hudson bình tĩnh nói.
Binh sĩ của người nào tiêu hao vật tư thì người đó phụ trách tính tiền. Dù sao hắn cũng sẽ không bỏ ra một đồng tệ nào cả.
Không thu phí sân bãi huấn luyện đều đã xem như là “ân tình” rồi. Đương nhiên, những đơn hàng kếch xù cũng có một chút nguyên nhân là vì vậy.
Kiếm tiền mà, không khó coi.
Nhưng mà nhất định phải xem trọng phương thức kiếm tiền. Không phải mỗi một đồng tệ đều phải nằm trong tay mình. Lúc nên trả ân tình thì nhất định phải trả.
Huấn luyện mà thoát ly sản xuất thì sẽ không có người nuôi nổi nhiều lính như vậy. Tổng số quân thường trực của vương quốc Alpha cũng chỉ được duy trì trong khoảng 30 vạn.
Đây còn là vì có đế quốc Thú Nhân uy hiếp, nếu không thì quân thường trực của vương quốc cùng lắm cũng chỉ hơn mười vạn mà thôi.
Quân đội là một con thú nuốt vàng, quân phí của vương quốc Alpha đều là nhờ vào các quý tộc lão gia giảm bớt cuộc sống xa hoa trụy lạc để đầu tư vào.
Vương quốc Alpha cũng là một trong số ít quốc gia trên lục địa Aslante này đem “thuế chiến tranh” liệt vào loại thuế bình thường.
Đại đa số những quốc gia loài người khác đều là khi xảy ra chiến tranh mới tạm thời trưng thu một chút chi phí.
Ngay cả một quốc gia còn cảm thấy phí sức khi đối mặt với con cự thú nuốt vàng này. Tiểu quý tộc thì càng không cần nói, chỉ mới huấn luyện hơn hai tháng mà đã làm cho rất nhiều người cảm thấy đau lòng không thôi.