Người dịch: Whistle
Cho dù miễn cưỡng học được thì cũng là chỉ có được vẻ bề ngoài, có hoa không quả.
Nhân vật chính của các cuộc chiến tranh vẫn là con người. Bất luận là trận pháp hay chiến thuật gì, cuối cùng vẫn phải do con người đi áp dụng.
Đại đạo chí giản, nhiều khi những thứ đơn giản, dễ học mới là thứ thích hợp nhất cho chiến tranh.
Thao luyện, thao luyện ngoại trừ thao luyện thì vẫn là thao luyện.
Đều là quân đội, nhưng trong quân đội của Hudson lại xuất hiện máy bắn đá và nỏ pháo. Điểm mạnh duy nhất chính là tầm bắn xa, gia tăng năng lực công kích tầm xa của binh sĩ.
Về phần lực sát thương, vậy thì phải xem địch nhân có chịu phối hợp hay không đã. Nếu là quân địch lao tới giống như ong vỡ tổ thì sát thương gây ra chắc chắn sẽ không nhỏ.
Còn nếu như địch nhân hành động phân tán, vậy thì sẽ vô cùng lúng túng. Tỷ lệ chính xác của máy bắn đá và nỏ pháo chỉ có thể nhờ vào vận may.
Sai sót mười mấy mét cũng chỉ là thao tác bình thường. Bắn chệch mục tiêu cách mấy chục mét cũng không phải là chưa từng xảy ra.
Vũ khí tấn công tầm xa có độ chính xác cao không phải là không có, ví dụ như Ma Tinh Pháo, nhưng vấn đề là Hudson không có thứ đó.
Không chỉ là vấn đề tiền bạc, mà là hắn thực sự không mua được. Nghe nói mỗi một khẩu Ma Tinh Pháo đều là do Luyện kim đại sư chế tạo ra.
Chỉ có các nhà quý tộc có nội tình thâm hậu mới sở hữu được loại đại sát khí này.
Hudson còn chưa từng nhìn thấy vật thật nữa là. Nhưng căn cứ vào các ghi chép trên điển tịch, cái món đồ chơi này chính là hỏa pháo phiên bản lục địa Aslante.
Uy lực lớn nhỏ khác nhau, không có tiêu chuẩn thống nhất cụ thể. Bình thường đường kính càng lớn thì uy lực càng lớn, nhưng chuyện này cũng không phải là tuyệt đối, còn phải xem trình độ của người đã chế tạo ra khẩu Ma Tinh Pháo đó nữa.
Thứ giống nhau duy nhất chính là đạn dược, gần như tất cả Ma Tinh Pháo đều dựa vào Ma tinh thạch hay là Ma hạch để phát động. Chỗ kỳ lạ chính là những khẩu pháp này đều dùng năng lượng để công kích, nhưng sát thương gây ra lại là sát thương vật lý.
Không thể nào sản xuất hàng loạt, uy lực lớn nhỏ, tầm bắn, độ chính xác, tính ổn định đều phải nhờ vào tài nghệ của Luyện kim đại sư, từ khi Ma Tinh Pháo ra đời thì nó đã được định sẵn là hàng cao cấp mà chỉ có người giàu mới có thể sử dụng.
Có thể nói, mỗi lần công kích đều tràn đầy hương vị của kim tệ. Những kẻ nghèo giống như Hudson lão gia đây, cho dù có sở hữu được Ma Tinh Pháo thì cũng không nuôi nổi nó.
Bình thường, chỉ khi phải đối mặt với bộ đội tinh nhuệ của thú nhân thì mọi người mới lấy thứ đại sát khí này ra.
Còn trong những cuộc trấn áp phản loạn bình thường sẽ không có nhà quý tộc nào xa xỉ đến mức sử dụng Ma Tinh Pháo.
Đế quốc Thú Nhân đột nhiên xuất hiện nạn châu chấu, chuyện này làm cho cái đế quốc cổ xưa này bị thương rất nặng.
Kỹ thuật nông nghiệp của thú nhân vốn đã vô cùng lạc hậu, đối với đa số chủng tộc tới nói, ăn không no đã là trạng thái bình thường. Nhưng sau khi trải qua lần tai họa này, các chủng tộc lâm vào nguy cơ thiếu lương thực lại càng nhiều hơn.
Không riêng gì nông nghiệp chịu ảnh hưởng, ngay cả ngành chăn nuôi cũng không thể thoát khỏi. Đối mặt với đại quân châu chấu phủ kín cả bầu trời kia, đồng cỏ đều bị đả kích mang tính hủy diệt.
Cỏ khô giảm bớt làm cho rất nhiều bộ lạc không thể không giết gia súc.
Thiệt hại nghiêm trọng này làm cho tiếng nói của phái chủ chiến tăng lên cao chưa từng có. Thiếu lương thực thì phải đi cướp của nhân tộc, đây là nhận thức đã được hình thành trong quần thể thú nhân trong vô số năm qua.
Thú Nhân chưa lập tức phát động chiến tranh là vì lãnh thổ của đế quốc này quá bao la, cần tập kết binh mã ở rất nhiều nơi.
Hoàng đình Behemoth là thế lực đứng đầu trong ngũ đại Hoàng tộc, lúc này vẫn còn cảnh tượng phụ từ tử hiếu.
“Alex, cuộc nam chinh lần này sẽ do con thống lĩnh!”
Behemoth đại đế giống như không nhìn thấy sắc mặt âm trầm của đám người bên dưới, lão ta trực tiếp giao lại nhiệm vụ nam chinh quan trọng này cho hoàng trữ Alex.
Nhiệm vụ quan trọng ngoài ý liệu này đã kéo hoàng trữ Alex thoát khỏi trạng thái lười biếng.
Vai trò hiện giờ của gã ta chính là một tên hoàn khố tham hoa háo sắc, bổ nhiệm gã là người cầm lái của cuộc nam chinh lần này chính là một việc làm không chịu trách nhiệm.
Nhưng thần thái của Behemoth đại đế lại không giống như đang diễn trò, mà giống như lão ta thật sự hy vọng Alex nhận nhiệm vụ quan trọng này vậy.
“Phụ hoàng, lần nam chinh này dây dưa quá lớn, dựa vào năng lực của nhi thần sợ là khó có thể gánh vác được nhiệm vụ quan trọng này.”
“Thân vương Butswig đã đảm nhiệm chức vụ Tổng đốc khu vực biên giới đã lâu, có hiểu biết rất rõ về nhân tộc. Không bằng để cho thân vương Butswig làm thống soái của cuộc nam chinh này đi, nhi thần làm trợ thủ hiệp trợ thân vương Butswig được rồi.”
Alex lập tức từ chối.
Chuyện ra khác thường tất có yêu.
Mặc dù không biết trong hồ lô của Behemoth đại đế đang bán thuốc gì, nhưng kế hoạch của gã ta đã đến thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không thể rời khỏi hoàng đình.
“Không cần lo lắng, thân vương Butswig sẽ giúp đỡ con hoàn thành nhiệm vụ. Con là người thừa kế của tộc Behemoth ta, không lấy ra một chút vũ dũng thì làm sao được?”
“Chuyện này cứ quyết định vậy đi. Alex, còn đi xuống chuẩn bị đi, con sẽ là chủ soái của cuộc nam chinh này!”
Nhìn vào ánh mắt sắc bén của Behemoth đại đế, Alex không tự chủ mà rùng mình một cái, giống như toàn bí mật đều bị nhìn xuyên .
May mắn lý trí kịp thời online nên Alex mới không biểu hiện ra vẻ mặt thất thố. Chỉ là ở sâu trong nội tâm, gã lại đang âm thầm nhắc nhở bản thân phải cẩn thận cảnh giác.
Có cần phải động thủ trước thời hạn hay không?
Ý nghĩ này vừa sinh ra thì đã bị Alex loại bỏ. So với Behemoth đại đế đức cao vọng trọng, tên hoàng trữ ma mới như gã mới là kẻ không được hoan nghênh trong quốc nội.