Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 350 - Chương 350 - Cướp

Chương 350 - Cướp
Chương 350 - Cướp

Người dịch: Whistle

Tự dưng phát động chính biến, cho dù có thể thành công thì cũng rất nhận được sự ủng hộ của mọi người.

Làm không tốt còn có thể bị mấy đại hoàng tộc khác quấy nhiễu. Mọi người chỉ cần một vị Behemoth King khiếp nhược, chứ không cần một người có tâm cơ thâm trầm, giỏi về ẩn tàng ngồi lên chức vị Behemoth King.

Trong nháy mắt, mùa đông khắc nghiệt đã tới, cách thời điểm mà Caesar III sắc phong quý tộc lại càng ngày càng gần.

Nghi thức sắc phong quý tộc phải mất mấy năm mới có một lần, một khi bỏ lỡ thì không biết phải chờ tới lúc nào.

Vì để không bỏ lỡ lần sắc phong ngày, cả một quý tộc cần tiếp nhận sách phong đều nhao nhao xuất phát sớm. Dù là Hudson cũng không phải là ngoại lệ.

Hàn phong lạnh thấu xương quét qua, con ngựa lao nhanh một đường chạy thẳng về hướng bắc. Cảm giác giống như bị dao cùn cắt vào thịt, không ngừng ma sát, cắt vào gương mặt.

Cả đám quý tộc đồng hành đều đang cắn răng kiên trì. Giống như đang âm thầm so kè với nhau, ai cũng không chịu thua ai.

Ở ngay trước mặt mọi người nên Hudson không tiện ngồi xe ngựa, nhưng hắn lại có thể buff thêm cho mình một vài vòng phòng hộ ma pháp.

Nhìn đám người đang đấu đá lẫn nhau giống như những đứa con nít kia đã trở thành một sở thích của Hudson dọc đường đi.

May mắn là chiến mã của mọi người đều là tọa kỵ có huyết mạch của Ma thú thượng đẳng, bất luận là sức chịu đựng hay lực bộc phát cũng đều nằm trong tiêu chuẩn, nếu không cũng sẽ không chịu được.

Hudson dẫn đầu đoàn xe đi ở phía trước, không phải là hắn thích thể hiện, mà là mọi người đã đồng thời đề cử hắn đứng ra làm người đại diện cho quý tộc tỉnh Đông Nam.

Ngay cả đám con em quý tộc phương bắc cũng không hề đưa ra dị nghị gì. Đây là đãi ngộ của cường giả, muốn tranh cũng phải xem nắm đấm của mình có đủ cứng hay không đã.

“Phía trước có đánh nhau, mọi người đề cao cảnh giác!”

Hudson cảnh cáo nói.

Mặc dù hắn không cho rằng sẽ có người bị thần kinh mà dám đánh cướp đội ngũ đang chạy tới vương đô để tiếp nhận sách phong như bọn hắn, nhưng nên đề phòng thì vẫn phải đề phòng.

Nếu như không phải vì đi đường vòng quá mất thể diện ở trước mặt đám tiểu đệ, sợ là Hudson đã trực tiếp đi vòng qua rồi.

Không phải là vấn đề sợ hay không, mà là đi ra bên ngoài thì thêm một chuyện không bằng ít một chuyện.

Nếu như thích tham gia náo nhiệt, sớm muộn gì cũng sẽ khiến cho bản thân mình bị cuốn vào trong. Cũng giống như bây giờ, nhìn thấy hai đám nhân mã đang chém giết lẫn nhau ở phương xa, còn không đợi Hudson quyết định là có nên nhúng tay hay không thì đã có quý tộc vượt lên trước một bước nói:

“Đó là cờ của Thải Hồng Chi Nguyệt, có người đánh cướp đoàn ca cơ!”

Nghe được tin tức này, đám quý tộc vốn chỉ muốn đứng xem náo nhiệt bỗng nhiên lập tức tinh thần tỉnh táo.

Cơ hội để anh hùng cứu mỹ nhân cũng không có nhiều, thật vất vả mới gặp được, há có thể bỏ lỡ như vậy?

Chỉ cần nhìn vào ánh mắt là Hudson đã biết rằng không thể kiềm chế đám quý tộc này được nữa, bây giờ chỉ còn kém một người dẫn đầu nữa thôi.

Ngăn cản là chuyện không thể, đại gia chỉ là bởi vì tiện đường nên mới tạm thời tổ đội, song phương không có ước định gì.

“Cứu mạng!”

“Cứu mạng!”

Những tiếng hét nũng nịu không ngừng vang lên, đám quý tộc đã sớm không nhẫn nại được nữa, huyết khí dâng lên, cũng không thèm quan tâm tới nhiều như vậy nữa, nhao nhao mang theo vệ binh vọt tới.

Vì thể hiện ra sự “hoà đồng” của bản thân, Hudson cũng không phải là ngoại lệ, chẳng qua hắn lại không vội đ biểu hiện, chỉ bắn chết vài tên tiểu binh, biểu thị mình đang xuất thủ cứu người.

Còn có không ít quý tộc có lựa chọn giống như hắn, ngoài gã quý tộc xông ra đầu tiên bị nửa người dưới chỉ huy muốn anh hùng cứu mỹ nhân ra, những người còn lại cũng chỉ là vì hưởng ké danh tiếng “phù nguy cứu khốn” mà thôi.

Không phải là sợ phiền phức, chủ yếu là vì đám ca cơ này vẫn không đủ tư cách để cho mọi người phải đi bán mạng. Nếu như đổi thành đoàn xe của một vị công chúa nào đó đang bị vây công, có lẽ tất cả mọi người đều đã xông tới rồi.

Sau khi đám cướp ý thức được chuyện này khó giải quyết bèn lập tức bỏ chạy chạy tứ tán. Chỉ còn lưu lại những cái xác đang nằm la liệt dưới mặt đất, thể hiện sự tàn khốc của cuộc chiến vừa rồi.

“Isabel đại diện cho các tỷ muội trong đoàn ca cơ Thải Hồng Chi Nguyệt cảm ơn sự giúp đỡ của các vị Kỵ sĩ đại nhân!”

Giọng nói nũng nịu, xốp giòn đến mức xương cốt cũng cảm thấy tê dại. Nhìn về phía phát ra âm thanh, đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Cho dù là Hudson kiến thức rộng rãi thì cũng bị vị giai nhân trước mắt làm cho kinh diễm. Đây là một loại đẹp tự nhiên, giống như mỗi bộ phận trên thân thể đều hoàn mỹ.

Sau một lúc thất thần, Hudson lập tức phục hồi lại. Giai nhân cho dù có xinh đẹp như thế nào thì cũng không liên quan gì đến hắn.

Đoàn ca cơ Thải Hồng Chi Nguyệt không chỉ nổi tiếng khắp lục địa Aslante về những buổi biểu diễn nghệ thuật, à còn có cả vô tận chuyện xấu.

Theo cái nhìn của Hudson, đây chỉ là một đám người đã được marketing quá tốt...

Ca cơ càng xinh đẹp thì phiền phức kèm theo sẽ càng nhiều. Tiểu quý tộc muốn nhào tới, trong số đại quý tộc không thiếu những kẻ háo sắc.

Chỉ cần nhìn phản ứng của đám quý tộc tùy hành là biết, người nào người nấy đều có bộ dạng như Trư ca. Nếu không phải vì đang ở ngay trước mặt mọi người, sợ là bọn họ đã không nhịn được mà xông lên kéo Isabel vào.....

Ngay vào lúc này, nếu như Hudson dám làm ra bất kỳ chuyện gì khác người thì chắc chắn sẽ được người ta sáng tác cho một câu chuyện tình gió trăng.

Là một người đàn ông vừa mới đính hôn, Hudson nhất định phải tránh xa loại chuyện này. Nếu không để tin tức này truyền đến tai của gia tộc Hollisel thì sợ là sẽ phải phát sinh một cuộc phong ba.

Bình Luận (0)
Comment