Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 356 - Chương 356 - Nghi Thức Sắc Phong

Chương 356 - Nghi Thức Sắc Phong
Chương 356 - Nghi Thức Sắc Phong

Người dịch: Whistle

“Xem ra hôm nay ta không nên vào đây.”

Hudson ra vẻ mặt buồn bực nói.

Tri thức ở trước mặt, nhưng lại không tiền để học, cảm giác này thật sự không tốt lắm.

Nhìn lại biển sách mênh mông này, Hudson hoài nghi cho dù mình có táng gia bại sản thì cũng không thể nào học hết được.

Kiến thức căn bản có giá rẻ nhất cũng từ ba chữ số cất bước, kiến thức cao cấp có giá cả đắt cỡ nào thì nghĩ thôi cũng biết.

Vừa đúng chứng thực được câu nói: tri thức là tài phú quý báu nhất.

“Hì hì! Mỗi một vị Ma pháp sư bước vào nơi này đều sẽ cảm thấy bản thân mình không nên tới. Nhưng trước khi đến đây thì lại không nhịn được muốn tới.”

“Không có một vị Ma pháp sư nào có thể chống cự được sự dụ hoặc của ma pháp chân lý, không tới kiến thức thư viện ma pháp lớn nhất vương cung thì há sẽ cam tâm?”

“Đừng thấy những vật này đắt mà hiểu lầm, nếu như không phải quý tộc trong vương quốc thì dù cho có tiền cũng không mua được.”

“Bất quá với những tri thức căn bản thì không cần phải lãng phí tiền ở nơi này.”

“Lúc ở trong nhà thì ta đã học gần đủ rồi. Muốn biết cái gì thì có thể hỏi ta, điều kiện tiên quyết là ta còn nhớ.”

“Thực ra cơ hồ mỗi một nhà đại quý tộc đều có cất giữ những tri thức này, chỉ là không được đầy đủ như ở đây thôi.”

“Đặc biệt là thành quả của một vài nghiên cứu phát minh mới chỉ có ở học viện mới có. Muốn được xem những kiến thức này, cho dù là đại quý tộc cũng sẽ cảm giác đau lòng.”

Ngôn giả có lẽ vô tâm, người nghe lại có ý định.

Hudson không cho rằng Melissa hẹn hắn tới đây chỉ chê cười hắn. Nếu như chuyện chê cười vị hôn phu nhà mình được truyền ra thì tất cả mọi người đều sẽ đồng thời mất mặt.

Tất cả con em quý tộc đều trưởng thành sớm, Hudson càng muốn tin rằng đây là một lần cố gắng an bài để thể hiện giá trị của bản thân.

So với đại quý tộc, thứ mà gia tộc Koslow thiếu nhất không phải là sức mạnh, mà là tri thức truyền thừa.

Đối với một gia tộc có nhân khẩu hưng vượng mà nói, chỉ cần tài nguyên đủ dồi dào, tốc độ tăng trưởng thực lực chắc chắn sẽ không chậm.

Nhưng nội tình truyền thừa thì lại không có biện pháp. Cho dù muốn ra ngoài ăn cướp thì cũng sẽ không cướp được tri thức trân quý gì.

Trang bị ma pháp tự hủy chỉ là trò trẻ con, quan trọng hơn là trong truyền thừa quan trọng của nhà nào cũng đều có mấy cái hố cả.

Vì bảo vệ truyền thừa của gia tộc, sự nỗ lực mà đại quý tộc bỏ ra chắc chắn là thứ mà người bình thường không thể tưởng tượng nổi.

Không cướp được thì cũng chỉ có thể giao dịch.

Đều là người trong một vòng tròn, chỉ cần chịu bỏ đủ tiền thì không có cái gì là không mua được.

Nhưng cụ thể phải làm như thế nào thì lại rất phức tạp. Thông gia chỉ là một trong số các thủ đoạn này, Melissa có thể mang kiến thức ma pháp căn bản đến cũng xem như là rất xem trọng gia tộc Koslow rồi.

Mặc dù những tri thức căn bản này có thể bỏ tiền mua được từ trong thư viện, nhưng mà giá cả thật sự là quá mắc!

“Có nhiều tri thức như vậy để buôn bán, còn có món tài trợ kếch xù từ vương quốc, học viện pháp thuật nên giàu chảy mỡ mới đúng, há có thể nói là nghèo được?”

Hudson trêu đùa hỏi.

“Đúng là thành quả tri thức có rất nhiều, nhưng cũng phải bán ra được mới được.”

“Đa số thành quả nghiên cứu phát minh ra đều không có ý nghĩa gì, ai muốn bỏ ra một cái giá rất lớn để mua mấy thứ này?”

“Những thứ có thể bán được chỉ là những kiến thức căn bản có thể bày trên mặt bàn này. Vì phong phú nội tình, rất nhiều đại quý tộc mới quật khởi đều sẽ phái người tới đây sao chép một phần.”

“Học viện thu phí đã vô cùng cao rồi, tiếc rằng phải nuôi một đám đạo sư muốn tìm kiếm ma pháp chân lý.”

“Theo ta được biết, một khi trầm mê trong việc nghiên cứu ma pháp liền sẽ không dứt ra được.”

Melissa bĩu môi nói.

Rõ ràng là một vị hoa quý thiếu nữ như nàng rất khó hiểu được niềm vui của việc cả ngày ngâm mình trong phòng thí nghiệm.

Lục địa Aslante cũng có không ít nữ Ma pháp sư, nhưng trở thành cường giả chân chính lại là lác đác không có mấy.

Gần như sau lưng của mỗi một vị nữ tính cường giả đều sẽ có một câu chuyện quanh co. Tiểu thư quý tộc thuận buồm xuôi gió sẽ không có cách nào bình tĩnh để tìm kiếm ma pháp chân lý.

Thấy chủ đề ngày càng đi chệch, Hudson mới nhớ là mình tới đây để ước hẹn, hắn tự giễu nói:

“Đi thôi, mau mang ta rời khỏi cái nơi đau lòng này. Loại địa phương quỷ quái chỉ biết có tiền này không phải là nơi mà người nghèo như ta nên tới.”

Thời gian nhàn nhãn lúc nào cũng ngắn ngủi, mỗi ngày buổi sáng đi tập luyện, buổi chiều bồi tiếp giai nhân đi dạo vương đô, rất nhanh liền đến thời gian sắc phong.

Ngày 31 tháng 12 năm 99987 lịch Thần Thánh.

Là ngày hoàng đạo do đích thân Caesar III vĩ đại chọn ra, ông trời cũng vô cùng nể mặt, trong mùa đông rét lạnh lại xuất hiện một ngày nắng đẹp.

Giống như lúc tập luyện, Hudson đi theo đám người xếp hàng, chờ đợi Caesar III.

Bốn phía quảng trường hoàng cung đã bị đám người xem náo nhiệt vây đầy, cảnh tượng hoành tráng thường phải mất 5 năm mới diễn ra một lần này đã khiến cho các vị ăn dưa quần chúng cũng vô cùng nhiệt tình.

Thậm chí có một số đại phú thương còn dùng Lưu Ảnh Thạch đắt giá để ghi chép lại thời khắc này.

Không vì nguyên nhân khác, chính vì ghi chép tin tức sẽ chuẩn xác hơn một chút, sau này mà lỡ có gặp được thì cũng biết mà tránh va chạm.

Trên đỉnh của một tòa nhà ở đằng xa, đoàn ca cơ Thải Hồng Chi Nguyệt cũng đang xem náo nhiệt. Bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên ngay cả bóng người cũng không thể phân biệt được, lại càng không cần phải nói đến việc nghe được lời nói.

Đều là bị nghề nghiệp làm hại, chúng nữ đều là thành viên của một đoàn ca cơ nổi danh, đi tới chỗ nào cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của quần chúng.

Bình Luận (0)
Comment