Người dịch: Whistle
Nếu như thật sự đến tình cảnh điều động toàn dân thì đó cũng là lúc vương quốc Alpha đã sơn cùng thủy tận. Đưa một số lượng lớn nông nô binh lên chiến trường cũng chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.
Đây chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn, sẽ không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của hội nghị.
Đối với đám quý tộc quận Wright mà nói, cho thuê sức lao động vào lúc nông nhàn không chỉ có thể giảm bớt lượng lương thực mà lãnh địa tiêu hao, còn có thể cầm được một chút tiền công để bù đắp lỗ hổng tài chính mà lãnh địa đang thiếu hụt.
Chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện như vậy, tại sao lại phải cự tuyệt chứ? Về phần Hudson có kiếm được bao nhiêu, đây không phải là chuyện mà những tiểu nhân vật như bọn hắn nên bận tâm.
Không có người nào sẽ đần độn đến mức lựa chọn đắc tội với lão đại nhà mình vào lúc này. Nếu như bây giờ mà làm mất lòng nhau, đến lúc ra chiến trường thì muốn khóc cũng không kịp.
Giữa quý tộc với nhau rất khó tồn tại bí mật, biến cố phát sinh ở quận Wright lập tức được truyền ra ngoài, cũng trở thành đề tài bàn luận trong lúc trà dư tửu hậu của mọi người.
Những quý tộc ở địa khu khác thì chẳng sao cả, lúc này mới chỉ là lần đầu tiên đòi tiền, hầu bao của mọi người vẫn hoàn toàn có thể chấp nhận, tạm thời không có áp lực quá lớn.
Quý tộc của quận Ryton thì khác, là một trong hai quận xui xẻo nhất, mọi người đều bị Khô Lâu Hội làm loạn, cùng nhau gặp phải nội chiến, cùng nhau trải qua nạn châu chấu, bây giờ lại cùng nhau liếm láp vết thương để gom góp thuế ruộng cho tiền tuyến.
Quý tộc quận Wright không chịu nổi áp lực, vậy thì tình huống bên quận Ryton cũng sẽ không kém là bao. Nhìn thấy Hudson giúp đỡ các tiểu đệ giải quyết vấn đề, mọi người đều thấy nóng mắt không thôi.
Rất nhanh Tử tước Kayo liền cảm nhận được áp lực này. Không ngừng có quý tộc tới cửa khóc than, mời kẻ làm lão đại như y nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.
“Phúc bá, ngày trước khi đối mặt với loại cục diện này, quận trưởng những nơi khác đã giải quyết như thế nào?”
Tử tước Kayo quan tâm hỏi.
Gặp chuyện đừng nên hoảng hốt, hãy mượn kinh nghiệm của tiền nhân xem thử rồi từ từ đưa ra quyết định cũng không muộn.
Trong mấy trăm năm qua, những chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra thì cũng đã từng xảy ra. Phương pháp ứng phó thành công của tiền nhân chính là đáp án tham khảo tốt nhất.
“Thiếu gia, trước đây cũng rất hiếm khi xảy ra tình huống đặc biệt giống như quận Ryton này. Thiên tai nhân họa đều vội vàng ập tới, đúng là rất hiếm thấy.”
“Đa số thời điểm, cho dù gặp phải phản loạn thì trong quận cũng sẽ không bị thiệt hại quá lớn. Phản quân chiếm lĩnh hai quận thì càng là chuyện lần đầu tiên xảy ra sau khi tỉnh Đông Nam được thành lập.”
“Nhiệm vụ gom góp vật tư tiền kỳ thì các quý tộc lãnh chúa bên dưới còn có thể cầm cự. Chỉ khi đến hậu kỳ mới xuất hiện tình huống thiếu thốn tài lực, cần phủ quận thủ cho bọn hắn mượn một khoản tiền khẩn cấp.”
“Năm nghiêm trọng nhất là vào thời kỳ chiến tranh lại còn xảy ra tai họa hồng thuỷ, các tỉnh Đông Nam đều bị tổn thất nặng nề, không còn đủ sức gánh chịu nhiệm vụ quan trọng là gom góp vật tư cho vương quốc nữa.”
“Bất đắc dĩ, gia tộc chúng ta đã dẫn đầu quý tộc các nơi chạy đi hải ngoại mua một nhóm vật tư để hoàn thành nhiệm vụ của vương quốc.”
“Tình huống giống như bây giờ, chiến tranh còn chưa bộc phát toàn diện mà đã có quý tộc xảy ra vấn đề về tài chính, thường chỉ xuất hiện trên người một số quý tộc gia đạo sa sút quý mà thôi, bình thường mọi người đều là bỏ mặc không quan tâm.”
Lão quản gia tự hào nói.
Phương pháp giải quyết nguy cơ khẩn cấp lần đó đã làm cho gia tộc Dalton thu hoạch được vô số danh tiếng. Đến nay vẫn còn bị người ta nói chuyện say sưa.
Sau khi trải qua lần đó, tất cả mọi người đều đã có thêm một thói quen tích trữ lương thực. Đặc biệt là gia tộc Dalton còn thành lập những thương khố dự trữ vật tư khẩn cấp của riêng mình, vào thời bình thì thương khố này đều sẽ đầy ắp.
Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị từ trước, những người không chuẩn bị hoặc là chuẩn bị không được đầy đủ sẽ trở thành đối tượng bị xa lánh, công kích.
Nhà nào có bại gia tử, ngày thường chỉ biết là hưởng lạc, không biết tích góp gia sản, vậy thì bỏ mặc cho kẻ đó tự sinh tự diệt cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Nhưng bây giờ thì không được, tình huống lần này rất đặc thù. Mọi người cũng không phải là vì bại gia mới lâm vào khốn cảnh.
Thiên tai nhân họa cùng đến một lúc, gia sản của tiểu quý tộc không dày, không chịu được giày vò như vậy. Thuế ruộng thiếu là chuyện có thể hiểu được.
Trong thế giới của quý tộc, ngoại trừ tàn khốc thực tế ra thì cũng phải nói đến ân tình.
Huống chi, so sánh với ông bạn hàng xóm kế bên đang hăng hái giải quyết vấn đề. Nếu như y hoàn toàn bỏ mặc không quan tâm, một khi đám tiểu đệ không chịu nổi áp lực, không chừng sẽ chạy qua đi theo Hudson lăn lộn.
Tử tước Sith là kẻ ngoại lai, bị người ta cướp quyền còn nói thông, nhưng một địa đầu xà như y mà cũng bị Hudson cướp quyền, vậy thì gia tộc Dalton sẽ thật sự rất mất mặt.
Chính vì kiêng kỵ với phản ứng của gia tộc Dalton nên xúc tu của Hudson vẫn luôn dừng lại ở quận Wright mà không hề vương sang những quận khác.
Nhưng nếu như các tiểu đệ ở nơi khác chủ động chạy tới nương nhờ, vậy thì đó lại là một chuyện khác.
“Phúc bá, đưa tin cho gia tộc, mượn mấy người am hiểu luyện binh tới. Thông báo cho các quý tộc trong quận mang thanh niên trai tráng tới đây tập huấn.”
“Nếu như những quý tộc tham gia tập huấn không thể hoàn thành nhiệm vụ của vương quốc thì phủ quận thủ có thể cho bọn họ mượn thuế ruộng, lợi tức tượng trưng 10% một năm là được.”
Tử tước Kayo tỉnh táo nói.