Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 371 - Chương 371 - Lỗ Hổng Lương Thực

Chương 371 - Lỗ Hổng Lương Thực
Chương 371 - Lỗ Hổng Lương Thực

Người dịch: Whistle

“Tom, những vấn đề về sản xuất quặng sắt sẽ do ngươi tự mình đi an bài.”

“Ngươi có thể sắp xếp cho những công nhân làm thuê này đi đào khoáng, cũng có thể sắp xếp đi rèn đúc hậu kỳ, nhưng khâu quan trọng nhất thì chỉ có thể do người của chúng ta tự mình làm.”

“Nhớ là phải canh phòng nhà máy dã luyện cho tốt, cấm toàn bộ người ngoài tới gần. Nếu như phát hiện có người khả nghi thì cứ bắt lại trước rồi tính.”

Giấu diếm được nhất thời cũng được nhất thời, Hudson cũng không muốn truyền thụ kỹ thuật luyện sắt lò cao ra thế giới nhanh như vậy.

Hiệu suất của lò nung truyền thống là một lò ra 180 pound sắt, có thể ra được 200-300 pound thì đều nhờ vào công tượng cấp đại sư.

Nhưng dung tích lò cao lớn nhất của Sơn Địa Lĩnh lại có thể cho ra 1 tân sắt một lò.

Không chỉ sản lượng cao, chất lượng sắt được sản xuất ra cũng sẽ tốt hơn nhiều.

Mặc dù không bằng cái lò luyện sắt bằng ma pháp trong truyền thuyết, nhưng chi phí sản xuất của hai cái lò này hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Một cái sử dụng Ma tinh thạch làm năng lượng, một cái áp dụng than củi, than đá, căn bản không thể so sánh.

Còn những bí mật khác trong lĩnh địa, cho dù có đặt ở trước mặt nông nô thì có lẽ cũng không làm cho bọn họ chú ý.

Ví dụ như: phân bón hiệu đầm lầy, bây giờ đã không còn sử dụng khi vào mùa vụ nữa, mà ngay cả những khu vực mới được khai hoang cũng được bón phân đầy đủ.

Đều ở trong một cái quận, tương đương với việc tới trước cửa nhà đi làm. Ngày mùa vụ, mọi người còn phải ai về nhà nấy, bọn họ cũng sẽ không có cơ hội được tiếp xúc với bí mật sản xuất nông nghiệp của Sơn Địa Lĩnh.

Vào những lúc bình thường thì khu vực làm việc cũng đã được phân chia rõ ràng, nông nô ngoại lai và nông nô bản địa cũng rất khó có cơ hội được tiếp xúc gần gũi.

Ngẫu nhiên gặp phải, mọi người cũng không quen. Chào hỏi đã được xem như là nhiệt tình rồi, đa phần đều là chẳng nói câu nào.

“Lão gia, khu vực khai thác mỏ đã được an bài xong rồi. Chuyện phiền phức lớn nhất hiện giờ trong lãnh địa chính là lương thực tiêu hao quá nhanh.”

“Cùng một lúc tăng thêm mấy vạn cái miệng, lương thực mà chúng ta dự trữ vốn cũng không nhiều, bây giờ sợ là chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự đến khi lương thực vụ xuân nhập kho.”

“Dựa theo kế hoạch trước đó, bắt đầu từ năm sau, lương thực mà lãnh địa sản xuất ra đã có thể thỏa mãn được 80%, chỉ cần mua thêm một ít để lấp lỗ hổng là được.”

“Nhưng tình huống bây giờ đã phát sinh biến hóa, lỗ hổng lương thực không giảm mà còn tăng. Vào thời bình thì không nói làm gì, chỉ cần có tiền thì có thể mua được lương thực.”

“Nhưng vào những lúc như thế này, trừ phi lão gia ngài đích thân đứng ra, nếu không chúng ta chỉ có thể ra giá cao để mua, nhưng cũng chưa chắc có thể mua được đủ lương thực.”

Hudson cũng không biết là mình có bị nguyền rủa hay không, mà mỗi lần đều có chuyện với "lương thực". Từ khi bắt đầu trở thành lãnh chúa, hàng năm hắn đều phải buồn rầu vì không đủ lương thực.

Vì giải quyết vấn đề lương thực, Hudson không tiếc ra giá cao để tiến hành đại khai hoang. Nhưng lại bởi vì đại khai hoang mà làm cho lãnh địa rơi vào nguy cơ thiếu lương thực.

Sản lượng lương thực hàng năm của Sơn Địa Lĩnh đều đã nhiều lần sáng tạo độ cao mới; Nhưng lỗ hổng lương thực hàng năm của Sơn Địa Lĩnh cũng nhiều lần sáng tạo độ cao mới.

Giống như Hudson đã cầm nhầm kịch bản, sa vào trong một vòng luẩn quẩn "càng thiếu lương thì sẽ càng khai hoang, càng khai hoang lại càng thiếu lương".

Phương án giải quyết vô cùng đơn giản, chỉ cần giảm tốc độ phát triển của lãnh địa lại, giảm bớt số công nhân làm thuê, xử lý hết đám nô lệ dư thừa là được.

Không có một cái hố trời như việc khai hoang, tốc độ tiêu hao lương thực sẽ chậm lại, Sơn Địa Lĩnh lập tức có thể xoay chuyển khốn cục lương thực nhập không đủ xuất này.

"Nhóm vật tư đầu tiên mà trong quận gom góp được sắp được mang tới rồi. Giữ lại toàn bộ lương thực trong số vật tư này rồi bổ sung quặng sắt cho đủ số là được.”

“Không đủ tồn kho thì đi lấy một số binh khí đã được chế tạo xong để bù vào. Nhớ là số binh khí mang đi nộp lần này đều phải dùng những sản phẩm đạt tiêu chuẩn.”

“Cho dù là binh khí tạm thời mượn cho quân đội thì cũng không được để xảy ra vấn đề về chất lượng.”

“Sau này đều phải dựa theo tiêu chuẩn này, về phía phủ tổng đốc sẽ do ta tới nói chuyện. Có được số lương thực này bổ sung, lỗ hổng lương thực trong lãnh địa chắc là sẽ không lớn lắm.”

“Sau này ta sẽ nghĩ biện pháp mua một số lương thực từ bên ngoài về để gia tăng lượng lương thực dự trữ trong lãnh địa."

Hudson có chút bất đắc dĩ nói.

Là một phần tử tích cực trữ lương, mỗi lần Hudson đều sẽ chuẩn bị thêm hơn trăm vạn pound lương thực, nhưng kết quả mỗi năm đều chịu cảnh thiếu lương thực.

Đều là di chứng do nhân khẩu tăng trưởng kịch liệt mang lại. Bởi vì tốc độ tăng trưởng nhân khẩu cao hơn tốc độ tăng trưởng sản lượng lương thực trong lãnh địa nhiều.

Lập tức tăng thêm mấy vạn cái miệng, áp lực của đám quý tộc sẽ nhẹ đi nhiều, nhưng áp lực mà Sơn Địa Lĩnh phải chịu lại tăng lên.

Nhất là vào giai đoạn trước, khi sản lượng quặng sắt còn chưa tăng lên mà lãnh địa đã phải chi tiêu nhiều hơn.

Nhưng hết lần này tới lần khác Hudson lại là một vị quý tộc có lương tri, hắn không thể nào làm ra hàng nhái để hại quân đội trên tiền được.

Tất cả mọi người đều là châu chấu trên một sợi thừng, về mặt bản chất thì phương pháp mà vương quốc Alpha dùng để chống cự thú nhân xâm lấn chính là —— kéo chữ quyết.

Kéo tới khi các quốc gia loài người khác kịp phản ứng, đợi đến khi viện quân của các quốc gia trên đại lục đến, đó mới là thời điểm để phản công.

Bình Luận (0)
Comment