Người dịch: Whistle
Hiện tại, điều cần xem xét là chiều rộng, độ sâu của kênh, số lượng lao động cần đầu tư và ước tính thời gian đào kênh.
Trong thời kỳ chiến tranh, dự án lớn như vậy phải được suy sâu tính kỹ.
Một khi đã đầu tư một lượng lớn lao động và tài nguyên vào thì không thể dừng lại được.
Nếu tiến độ công trình không đạt kỳ vọng và bị ảnh hưởng bởi chiến tranh hậu kỳ, không có đủ tài chính để đầu tư, lúc đó sẽ rất khó xử.
Hay là đầu tư vài nghìn người từ từ đào trước đi?
Với tài lực của Sơn Địa Lĩnh, chỉ cần tách ra một đội nhỏ để đào kênh thì cũng không làm ảnh hưởng gì nhiều đến sự phát triển của lãnh địa.
Hoặc có thể tạm hoãn kế hoạch, chờ đến khi chiến tranh kết thúc rồi mới xem xét vấn đề này?
. . .
Phỉ Thúy cung, từ chiến tranh bộc phát ra bắt đầu, nơi này liền trở nên bận rộn.
Báo cáo quân sự từ tiền tuyến đến liên tục. Tổng thể mà nói thì tin xấu nhiều hơn tin tốt.
Không phải là nơi này gánh chịu thiệt hại nặng nề, thì là một nơi khác mất quân, hoặc là có một pháo đài bị đại quân thú nhân công phá.
Lực lượng quân đội của vương quốc đã cố gắng tổ chức phản công, chỉ là thành tích có phần không tốt lắm, không thể lấy ra để tuyên truyền.
Ví dụ, quân đội Vương quốc đã đại hoạch toàn thắng tại Pháo đài Hạ Lân trên tiền tuyến, tiêu diệt hơn 5.000 quân địch Pigg và chỉ bị tổn thất khoảng chừng 800 người.
Chỉ nhìn vào con số thì đây là một chiến thắng vô cùng rõ ràng. Nhưng đáng tiếc, đối thủ là Pigg, ngay cả khi tuyên truyền thì Vương quốc cũng chỉ thay thế bằng một câu quân đội thú nhân.
Tiêu diệt bao nhiêu, bao nhiêu quân đội thú nhân, không cần nói cũng biết những địch nhân bị giết chết nhất định là các chủng tộc bất nhập lưu.
Nếu là tiêu diệt được tinh nhuệ thú nhân, khi tuyên truyền sẽ thường được gắn với tên chủng tộc của đối phương.
Ví dụ, tuần trước đã giết chết 100 tên lính Behemoth, trên chiến báo đã được miêu tả rất kỹ càng.
Đều là bị ép phải làm vậy. Nhằm đả kích việc báo cáo sai chiến tích, vương quốc sớm ban hàng quy định, toàn bộ chiến công trên tiền tuyến đều phải dùng Lưu Ảnh thạch ghi chép thì mới có giá trị.
Toàn bộ đều là số liệu thực tế, cho nên chiến báo sẽ không đẹp đẽ như vậy.
Dù đã cố gắng tô điểm, nhưng các cao tầng vương quốc vẫn có thể nhìn thấu chỉ với một cái liếc mắt.
Sau khi xem lướt qua chiến báo nhưng vẫn không tìm thấy một trận chiến kinh điển đáng khen ngợi nào, Caesar III bất đắc dĩ nói:
"Để tiền tuyến dựa theo tình huống thực tế của mình mà bố trí, không cần phải vì tuyên truyền chính trị mà lấy tinh nhuệ đi mạo hiểm.”
“Đối ngoại tuyên truyền thì chỉ cần dùng tổng số quân địch đã bị tiêu diệt là được!”
“Khai chiến đến nay đã được một một tháng rồi, tiêu diệt được 15 vạn liên quân thú nhân cũng có thể miễn cưỡng trấn an dân tâm.”
“Còn về vấn đề mất thành mất đất, chỉ cần nói là tình hình chiến sự căng thẳng, chúng ta đang đấu tranh để kiểm soát lại những khu vực này.”
“Hãy thông báo về những khó khăn mà chúng ta đang đối mặt cho các nước láng giềng xung quanh và chuẩn bị một số Lưu Ảnh thạch gửi đi.”
“Nếu không cho họ thấy cảnh chiến trường tàn khốc, khả năng cao là bọn họ sẽ không hỗ trợ gì nhiều!"
“Bỏ qua yếu tố chủng tộc, quân đội của Vương quốc Alpha đã có được chiến công hiển hách. Từ khi chiến tranh bùng nổ đến nay, tổn thất của chúng ta chỉ chừng 70.000 người, trong khi số quân địch tiêu diệt được đã vượt qua 150.000 người.”
“Tiếc là mọi người đều biết trong này có nước. Là bên phòng thủ, chỉ đạt được những thành tích như vậy rõ ràng không thể làm hài lòng mọi người.”
"Bệ hạ, sự tàn khốc của chiến trường Bắc Cương là đều mà ai cũng biết, còn được miêu tả trong những quyển sách sử của các quốc gia khác.”
“Chính vì tàn khốc như vậy nên các quốc gia không muốn tiêu hao lực lượng của mình trong cuộc chiến chống lại thú nhân.”
“Hiện giờ tất cả mọi người đều đang tranh luận, trên danh nghĩa là đang thương lượng về số lượng viện quân được cử đến, nhưng thực tế là mỗi quốc gia đều tính toán để tiêu hao thực lực của quốc gia khác trước.”
“Trong thời gian ngắn, việc mong đợi nhận được sự hỗ trợ ngay lập tức của các quốc gia khác là chuyện không thực tế.”
“Tham khảo phản ứng của các quốc gia trong những cuộc chiến trước đây.”
“Thường là khi chúng ta gánh chịu tổn thất nặng nề và đứng trước nguy cơ sụp đổ thì lực lượng hỗ trợ mới chậm rãi chạy đến.”
“Thay vì yêu cầu viện binh, không bằng yêu cầu về tài nguyên chiến lược thì các quốc gia sẽ dễ dàng chấp thuận hơn.”
“Thực phẩm, vải, vũ khí, áo giáp và Ma tinh thạch vv... Đều là những thứ mà chúng ta cần.”
“Ngoài cái đó ra, chúng ta còn có thể đề xuất để các quốc gia phái cao thủ tới chi viện.”
“Tỷ lệ sống sót của cường giả đỉnh cao trên chiến trường là rất cao, chỉ cần không bị địch nhân vây khốn, thường sẽ không gặp phải nguy hiểm gì lớn.”
“Có đại nghĩa nhân tộc ở đây, lại không gây ra thiệt hại về thực lực, chắc là các quốc gia sẽ đồng ý."
Bá tước Francois đề nghị.
Là bộ trưởng bộ ngoại vụ, ông ta đã sắp rầu đến hói vì chuyện xin viện trợ này.
Tiếc là hiệu quả quá nhỏ. Các quốc gia trên lục địa đều có tính toán riêng của mình. Mặc dù đại nghĩa nhân loại rất quan trọng, nhưng Vương quốc Alpha vẫn còn đang tồn tại mà?
Trong mắt của các quốc gia, dĩ vãng một mình Vương quốc Alpha cũng có thể chống lại cuộc tấn công của đại quân thú nhân, bây giờ còn có thêm sự gia nhập của Vương quốc Warhammer và Công quốc Mosey, vậy thì càng không phải là vấn đề.
Có ba quốc gia giữ vững mặt trận, bọn họ hoàn toàn có thể xử lý công việc của mình trước rồi sau đó mới từ từ đối phó với đại quân thú nhân.
Đặc biệt là đối với các quốc gia tiếp giáp với các chủng tộc khác, suy nghĩ của họ càng phức tạp hơn. So với việc chi viện cho tam quốc, bọn họ càng muốn giải quyết vấn đề riêng của mình hơn.