Người dịch: Whistle
"Nếu Kevin tiên sinh đã đích thân tới, chắc là cũng có thể nói chuyện chính sự rồi. Đây là ta danh sách đồ vật mà vị bằng hữu kia của ta cần, các vị chỉ cần gom đủ danh sách là được.”
“Phía sau là một phần khế ước ma pháp, phía trên viết rõ nghĩa vụ của các bên, một khi giao dịch hoàn tất, chuyện này liền kết thúc. Sau này chúng ta sẽ ai đi đường nấy."
Hudson nói với vẻ mặt không cảm xúc.
Loại chuyện cò kè mặc cả không có phong độ như vậy, Hudson lão gia vĩ đại sẽ không làm.
Thật sự cho rằng hắn là sắc ma sao, chính sự ở ngay trước mặt mà còn có thời gian để đùa giỡn nữ nhân.
Nếu không phải vì tạo dựng hình tượng một Vong Linh pháp sư có "tính cách dở hơi ", mang người tới gần hố, hắn mới không rảnh mà làm như vậy.
Có khế ước ma pháp rồi, về mặt lý thuyết là có thể cam đoan đối phương sẽ không để lộ bí mật. Nhưng lý thuyết dù sao cũng chỉ là lý thuyết, bản thân Hudson cũng có thể mượn la bàn thần bí để ngăn cách khế ước ràng buộc, ai có thể đảm bảo rằng đối phương sẽ không thể làm được điều đó?
Lỡ như chuyện này bị tiết lộ trong tương lai, cái danh hiệu "Vong Linh pháp sư " dư ra này chính là thủ đoạn tốt nhất để hắn tránh bị nghi ngờ.
Giả thì cuối cùng vẫn là giả, cho dù có giám định như thế nào thì cũng không thể trở thành thật được.
Đừng nói là Vong Linh ma pháp, chỉ cần Hudson nguyện ý, hắn còn có thể đo ra thiên phú ma pháp ngu ngốc.
Những chuyện lẫn lộn vào nhau như vậy, chỉ cần chứng minh được một trong số đó là lời nói dối, vậy thì những thứ khác cũng có thể trở thành lời nói dối.
Muốn đổi trắng thay đen với một quý tộc có thực lực thì cũng muốn hỏi vương quốc có đáp ứng không đã. Chuyện có liên quan đến lợi ích cốt lõi của tập đoàn quý tộc thì không cần lo không có ai ủng hộ.
Dù cho tổ chức thần bí này là của thế lực nào, Hudson cũng đã có sẵn đối tượng để đùn đẩy trách nhiệm.
Ở tỉnh Đông Nam này, ai mà không biết khoản tiền đầu tiên mà Hudson lão gia hắn kiếm được chính là dựa vào đánh giết kỵ binh Giáo Đình chứ.
Chỉ cần một câu là do Giáo Đình vì trả đũa mà cố ý lan truyền lời đồn, nói xấu hình tượng của Hudson lão gia hắn là có thể khiến cho mọi người đồng tình ngay lập tức.
Quy tắc trong giới quý tộc chính là như vậy, không quan tâm bạn đã nói gì, quan trọng là bạn đã làm gì.
Giết người của Giáo Đình, mọi người sẽ ngầm thừa nhận bạn là thế lực đối địch với Giáo Đình.
Cho dù muốn diễn khổ nhục kế thì lúc Hudson mới ra ngoài xã hội, chưa có tiền đồ gì, cũng không đáng phải bỏ ra mấy trăm kỵ binh.
Đặc biệt là quý tộc trong vương quốc đều đã xác định rằng người của Giáo Đình đánh giết đặc sứ Quốc vương, cướp đoạt "Huyết Nguyệt Kèn Lệnh", càng làm cho luận điệu này trở thành một vòng lặp kín.
Chuyện mà tất cả mọi người đều đã xác định thì nhất định phải là sự thật. Cho dù nó là giả thì cũng sẽ biến thành thật.
Nhìn thoáng qua danh sách, thần sắc lão giả khẽ biến. Trong lòng lão ta đã sớm chuẩn bị bị công phu sư tử ngoạm rồi, vấn đề là những thứ mà Hudson yêu cầu quá lộn xộn.
Một vong linh ma pháp sư như ngươi cần nhiều Ma tinh thạch, toàn bộ chú ngữ ma pháp, ma pháp trận, tri thức luyện kim. . . Những thứ này đều có thể hiểu được.
Nhưng mà những thứ phía sau như công nghệ đóng tàu, công nghệ rèn Ma Tinh Pháo . . . Đây là cái quái gì?
Có lẽ là do mỗi ngày đều phải tiếp xúc với vong linh nên đầu óc đã bị ô nhiễm, muốn trải nghiệm cảm giác thực sự của một vị lãnh chúa, Kevin cũng có thể hiểu được.
Chuyện khiến cho lão ta cạn lời hơn chính là Hudson không chỉ yêu cầu lão ký tên lên khế ước này, còn còn yêu cầu ít nhất phải có năm vị Đại Địa kỵ sĩ hoặc là Ma đạo sư đồng thời ký tên để đảm bảo tính chân thực của thông tin.
Thật sự là quá thận trọng. Dù những thứ trên danh sách có giá trị cao, nhưng hầu hết đều có thể sao chép, cũng không phải là độc môn tuyệt kỹ của giáo hội.
Đối với Giáo Đình mà nói, có thêm một nhà hay thiếu một nhà nắm giữ những kiến thức này cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Thứ cần đau lòng chính là hai mươi vạn viên Ma tinh thạch, cùng với năm ngàn viên Ma hạch khác nhau.
Những vật tư quý giá nhất cũng đã đưa ra. Những tư liệu này có đáng giá đến mức vứt bỏ một Đại Địa kỵ sĩ như lão ta sao?
Thật sự cho rằng cường giả là rau cải trắng à, muốn vứt là vứt. Đối với bất kỳ một thế lực nào, ý nguyện của cường giả cũng là đáng quý nhất.
Cò kè mặc cả với một tên Vong Linh ma pháp sư điên điên khùng khùng?
Kevin cảm thấy mình còn chưa bị điên, không làm được những chuyện điên cuồng như vậy.
Dựa vào kinh nghiệm trước đây, lúc bình thường thì Vong Linh ma pháp sư cũng chẳng khác người bình thường là mấy. Nhưng một khi điên lên thì không có ai biết bọn hắn sẽ làm gì vào những giây phút tiếp theo.
Đặc biệt là những kẻ nghiên cứu quá đà, khiến cho bản thân điên điên khùng khùng, quả thực chính là những quả bom không hẹn giờ.
Hơn nữa, "Huyết Nguyệt Kèn Lệnh" cũng đáng cái giá này.
Dù sao cũng không cần bỏ tiền, lão ta không cần phải đặt mình vào tình huống nguy hiểm chi vì tiết kiệm tiền cho Thánh khố.
Hơn nữa lão ta cũng không muốn mạo hiểm tới đây nói chuyện làm ăn với Vong Linh pháp sư mà không kiếm chác được gì. Thậm chí trong lòng Kevin đã bắt đầu âm thầm tính toán xem nên tăng thêm bao nhiêu thứ trên danh sách mà Hudson yêu cầu.
Đối với Kevin mà nói, Hudson là Vong Linh pháp sư thật hay giả đều không quan trọng.
Từ khi lão ta nhìn thấy danh sách báo giá, Hudson nhất định phải là một tên "Vong linh Ma đạo sư" .
Không đúng, hẳn là "Vong linh Đại ma đạo sư" !
Thực lực càng mạnh thì quyền nói chuyện sẽ càng lớn. Yêu cầu thêm một chút vật tư cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
—— hoàn hảo.