Người dịch: Whistle
"Không cần phải khách khí, gọi ông chủ của các ngươi ra đây đi, ta có một vụ làm ăn lớn muốn thương lượng với ông chủ của các ngươi!"
Một giọng nói lạnh như băng vang lên, làm cho người nghe cảm thấy tê cả da đầu.
"Lại tới nữa rồi!"
Guna nói thầm.
Những vụ "làm ăn lớn" tương tự luôn xuất hiện đúng lúc khi tình hình kinh doanh của họ đang gặp khó khăn.
Nhờ những vụ "làm ăn lớn" không biết từ trong khe đá nào chui nhô này mà ông nội cô bé mới có thể tiếp tục duy trì công việc kinh doanh luôn lỗ này.
"Ta chính là ông chủ, không biết tiên sinh cần thứ gì?"
"Được rồi, nơi này không phải chỗ nói chuyện, tiên sinh đi theo ta!”
“Guna, còn đứng ngây đó làm gì, mau lấy trà quý của ta ra để chiêu đãi quý khách đi!"
Vừa nói, lão ta vừa mang người đàn ông trung niên kia vào phòng khách.
"Chiêu đãi thì không cần, trong lúc nói chuyện làm ăn, ta không thích có người ở bên cạnh quấy rầy."
Lời nói như vậy, Guna đều đã từng nghe mười mấy lần rồi. Đã sớm chán đến không được, cái gì mà không tiện quấy rầy, rõ ràng là đang nói nó đừng có nghe lén.
Là người làm ăn thì khách hàng chính là thượng đế. Guna âm thầm giậm chân một cái rồi xoay người rời đi.
Chủ nhân đều đã đi, đám nhân viên trong cửa hàng cũng đã đi từ sớm. Chỉ sợ tiếp đãi không chu toàn, chọc giận khách hàng lớn, phá hủy vụ làm ăn này.
. . .
Sau khi xác định không có người nghe lén, khí thế ở trên người lão già lập tức thay đổi, mở miệng hỏi:
"Đến tìm ta vào thời điểm này, chắc là việc điều tra đã có kết quả rồi?"
Là một tổ chức hoạt động dưới mặt đất, việc không bị lộ ra ngoài đều nhờ vào công tác che giấu tốt.
"Bẩm Thánh Chủ, người của Giáo Đình đã tìm tới Sơn Địa Lĩnh.”
“Hệ thống bảo vệ của Sơn Địa Lĩnh quá nghiêm, chúng tôi không thể xâm nhập vào.”
“Tạm thời vẫn chưa biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.”
“Nhưng có thể khẳng định rằng hai bên không xảy ra xung đột.”
“Đáng chú ý nhất chính là một ả ca cơ tên Isabel, ả ca cơ này là nhân viên tình báo của Giáo Đình, đã tiếp xúc với Tử tước Hudson nhiều lần.”
“Nghe nói giữa hai người còn có một mối quan hệ mập mờ. Có lẽ song phương không phát sinh xung đột là vì có ả ca cơ này."
Người đàn ông trung niên trả lời một cách nghiêm túc.
Việc theo dõi không dễ dàng, đặc biệt là khi gặp phải những nơi có hệ thống phòng thủ sâm nghiêm như Sơn Địa Lĩnh thì sẽ càng hạn chế không gian hoạt động của bọn hắn.
"Hudson không phải nhân vật đơn giản, tuyệt đối sẽ không vì một ả nữ nhân mà chắp tay nhường lại Huyết Nguyệt Kèn Lệnh cho Giáo Đình.”
“Song phương không phát sinh xung đột, có thể là do đồ vật không nằm trong Sơn Địa Lĩnh; hoặc là song phương đã bí mật đạt thành giao dịch.”
“Tiếp tục nhìn chằm chằm Sơn Địa Lĩnh, nếu như đạt thành giao dịch, hắn ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội lừa đảo này.”
“Vận chuyển nhiều hàng hóa thì chắc chắn sẽ lưu lại dấu vết để lại. . ."
Chưa nói xong, lão ta đột nhiên phát hiện ra điều bất ổn.
Vào thời khắc mấu chốt như lúc nào mà đi giao dịch với Giáo Đình vốn đã là chuyện rất nguy hiểm rồi. Nếu như giao dịch với số lượng hàng hóa lớn thì chẳng phải là đang cố ý để người hữu tâm phát hiện ra sao?
Loại chuyện ngu xuẩn như vậy, một vị “sang nhất đại*” khôn khéo như Hudson chắc chắn không thể làm được.(ý chỉ những người đi lên từ hai bàn tay trắng bằng chính sự nỗ lực của bản thân.)
Với đại danh đỉnh đỉnh của Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, nếu dùng kim tệ để định giá, không có trên trăm cỗ xe ngựa thì sẽ không kéo được.
Việc điều động số lượng tiền mặt khổng lồ như vậy sẽ không thể giữ bí mật được.
Bản chất của giao dịch là đồng giá trao đổi, chỉ cần giá trị tương đương là được, không cần phải ngốc nghếch đến mức sử dụng kim tệ.
Giáo Đình có gia sản phong phú, hoàn toàn có thể lấy ra một số bảo vật để giao dịch.
Buổi đấu giá đang tới gần, Hudson đã sớm điểm đủ 500 lính tinh nhuệ xuất phát.
Trên danh nghĩa là đi mua chiến mã, nhưng thực tế lại là qua đó để thực hiện giao dịch.
Vụ mua bán lớn như vậy, song phương đều lo lắng bị đối phương lừa đảo. Chọn nơi giao dịch là địa bàn của phe thứ ba thường là lựa chọn tốt nhất.
Giao dịch "Huyết Nguyệt Kèn Lệnh" là chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nên Hudson cũng không sợ tổ chức thần bí này giở trò.
Cho dù muốn giở trò, hắn chỉ cần giải trừ phong ấn của "Huyết Nguyệt Kèn Lệnh" là được. Chỉ dựa vào luồng oán khí ngút trời kia đã có thể thu hút được người của phủ tổng đốc rồi.
Sau đó hắn chỉ cần nói một câu trùng hợp phát hiện ra âm mưu của địch nhân là có thể chuyển hóa thành chuyển hóa thành mâu thuẫn giữa vương quốc và Giáo Đình.
Một bên là những kẻ không rõ lai lịch, hư hư thực thực là người của Giáo Đình, một bên là quý tộc có thực lực trong vương quốc, lời nói của ai càng đáng tin cậy hơn không cần nói cũng biết.
Tình huống tồi tệ nhất chỉ là Hudson không nhận được lợi ích, chỉ có thể lấy được một chút phần thưởng từ vương quốc..
Nhưng cái giá mà tổ chức thần bí phải trả lại là —— mạng sống.
Thành Beda là thủ phủ của tỉnh Đông Nam, không phải là nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Không chỉ có cường giả tọa trấn, còn có Phi Hồng kỵ sĩ đoàn đóng quân. Cái danh một trong thập đại Kỵ sĩ đoàn của Vương quốc cũng không phải là kêu cho oai.
Lần trước khi trấn áp cuộc nổi dậy của Khô Lâu hội, Phi Hồng kỵ sĩ đoàn đã đại sát tứ phương. Theo Hudson được biết, lần trước chỉ có một số thành viên trong Kỵ sĩ đoàn ra sân.
"Kỵ sĩ đoàn" và "Kỵ binh đoàn" chỉ kém có một chữ, nhưng về mặt bản chất lại khác biệt như ngày và đêm.
Cái trước đại biểu cho danh dự, không có công tích chói mắt là sẽ không được mang cái danh này; cái sau chỉ là một đơn vị biên chế đơn thuần.