Người dịch: Whistle
Hai cái đùi không thể chạy bằng bốn cái chân, không có tường thành bảo vệ, bộ binh không thoát khỏi sự truy đuổi của kỵ binh thú nhân.
Một đội quân hoảng sợ không có dũng khí chủ động tiến công, cho dù chiến cơ thật sự xuất hiện thì cũng chỉ có thể đứng nhìn trong thành.
"Đội đốc chiến, mau tách lũ rác rưởi này ra!"
Hoàng trữ Alex tức giận hạ lệnh.
Đây là lần đầu tiên gã ta mang binh chiến đấu sau khi trở thành hoàng trữ. Mặc dù được thống lĩnh quân đoàn Behemoth có sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng màn trình diễn chỉ có thể nói là tạm được.
Trong cuộc chiến trước đó, Alex đã lãnh đạo quân đoàn Behemoth đánh bại trực diện liên quân quý tộc tỉnh Phong Vân, nhưng vì một sai lầm nhỏ trong chỉ huy, lực lượng liên minh quý tộc vẫn có thể trốn vào trong thành.
Quân đoàn Behemoth vốn bất khả chiến bại trên chiến trường bên ngoài lại tỏ ra bất lực khi phải đối mặt với toà Tử Kinh Quan trước mặt, Công thành chưa bao giờ là điểm mạnh của Behemoth.
Công thành chiến chính là một quá trình lấy mạng đổi mạng, Hoàng trữ Alex không nỡ để quân tinh nhuệ của tộc mình đi đổi mạng với quân đội của nhân tộc.
Theo thông lệ trong quá khứ, những trận chiến đòi hỏi nhiều nhân mạng như vậy đều sẽ do các chủng tộc phụ thuộc đứng ra hoàn thành.
Khác với quân đoàn Behemoth ưu tiên hỗ trợ hậu cần, công tác hậu cần của các tộc phụ thuộc chỉ có thể nói là có còn hơn không. Muốn sinh tồn được trên chiến trường, thi thể của đồng bọn chính là thức ăn tốt nhất.
Cho dù không nguyện ý ăn đồng loại thì chúng vẫn có thể trao đổi với nhau.
Nếu không đủ lương thực trong thời gian dài, để bù đắp khoảng trống lương thực, việc hạ thủ với chủng tộc nhỏ yếu cũng là chuyện thường xảy ra.
Đối với các bộ lạc thú nhân tham chiến mà nói, địch nhân không chỉ có nhân tộc, mà còn có cả những bộ lạc thú nhân của các chủng tộc khác nữa.
Khi đi ngủ nhất định phải để mắt tới, nếu không lúc tỉnh dậy mà bị gác lên vỉ nướng thì sẽ thật sự là bi kịch.
Vào thời khắc không có nguy hiểm, đồng minh là mối nguy hiểm lớn nhất.
"Quân kỷ" thực sự là điều quá xa xỉ đối với đám binh sĩ thú nhân ăn không đủ no này.
Chỉ huy một đội quân hỗn loạn công thành chắc chắn sẽ không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì. Chậm chạp không thể công hạ được Tử Kinh quan đã khiến cho Hoàng trữ Alex cảm nhận được áp lực.
Gã đã dày công khổ tâm bố trí nhiều thủ đoạn như vậy ở trong Hoàng đình, kết quả còn chưa kịp thi triển đã bị Behemoth hạ lệnh ra tiền tuyến.
Sâu thẳm trong lòng, Alex đang rất nghi ngờ là liệu phụ thân nhà mình có phải là đã nhận thấy điều gì rồi không, cho nên mới nhanh chóng xuất thủ phá vỡ bố cục của gã.
Không thể trực tiếp chủ trì đại cục, muốn dựa điều khiển từ xa để phát động chính biến trong Hoàng đình là chuyện không thể nào xảy ra.
Trên thực tế, ngay cả khi mọi thứ đã sẵn sàng và tiến hành theo đúng kế hoạch, xác suất Alex đoạt quyền thành công sẽ không vượt quá một phần ba.
Nhìn thì cơ hội không lớn, nhưng đối với cuộc chiến tranh đoạt hoàng quyền mà nói, xác suất thành công này đã là rất cao rồi.
Dù chuẩn bị kỹ đến đâu thì tỷ lệ thành công cũng không thể là 100%. Đôi khi, chỉ cần có 10% hy vọng là mọi người sẽ buông tay đánh cược một lần.
Bây giờ mọi chuyện đều đã thành công công, không có gã đích thân tọa trấn, cho dù phát động chính biến thành công thì cũng không biết ai mới là người ngồi trên ngai vàng?
Trong hoàng đình Behemoth còn có không ít người có tư cách tranh đoạt ngai vàng. Alex không muốn mạo hiểm cái mạng nhỏ của mình để đi làm áo cưới thay cho người ta.
"Điện hạ, có vẻ như đội quân thủ thành đã bị kinh sợ, cho dù chúng ta có dụ dỗ thế nào thì cũng không chịu ra tay.”
“Các thành lũy lân cận đều có thể hỗ trợ lẫn nhau, nếu như không thể đánh hạ Tử Kinh quan, muốn đánh hạ các thành lũy còn lại sẽ rất khó khăn.”
“Chúng ta liên tục cường công mấy ngày nay, các bộ tộc cũng bị tổn thất không nhỏ. Nếu cứ tiếp tục cường công tiếp, sợ là sẽ làm cho quân tâm bất ổn.”
“Hay là chúng ta dừng việc công kích này lại trước đi, tìm kiếm những nơi đột phá khác."
Quân đoàn trưởng Agustin thuyết phục.
Ông ta chưa từng có chút nào tin tưởng đối với vị hoàng trữ có sở thích phóng túng này. nhưng biểu hiện của Alex ở tiền tuyến đã nằm ngoài dự tính của ông ta.
Cũng chính vì vậy nên Agustin mới càng thêm lo lắng.
Sức phá hoại của một vị thiếu gia chỉ biết ăn uống chơi gái cá cược sẽ có hạn; nhưng khi một vị hoàng trữ có chút năng lực lại có thể làm ra những chuyện chọc thủng trời.
May mắn là tuổi tác của Alex cũng không nhỏ, nếu như là vào trăm năm trước, ai dám hoài nghi năng lực chỉ huy quân sự của gã thì nhất định bị đòn roi hầu hạ.
Tháng năm là vũ khí tốt nhất, các góc cạnh của Alex đã được san bằng từ lâu. Sau mấy chục năm sống với thân phận công tử bột, gã ta đã có thể đối mặt với nhược điểm của bản thân.
"Tướng quân Agustin có đề nghị gì?"
Trên có một người phụ thân muốn gã chết sớm, dưới có một đám con cháu muốn đoạt vị. Đối với một người chưa ngồi vững vị trí hoàng trữ như Alex mà nói, chiến thắng trong cuộc chiến là ưu tiên hàng đầu.
"Điện hạ, tuyến phòng thủ tiền tuyến của Vương quốc Alpha quá chặt chẽ, cho dù chúng ta có đột phá được Tử Kinh quan thì cũng không đi được bao xa liền sẽ xuất hiện phòng tuyến mới.”
“Hết tuyến phòng thủ này đến tuyến phòng thủ khác, rõ ràng là địch nhân đang muốn lợi dụng những thành lũy này từng bước tiêu hao thực lực của chúng ta.”
“Nếu cứ tiếp tục cường công như vậy, e rằng đến lúc đánh tới vương đô của Vương quốc Alpha thì chúng ta cũng đã sức cùng lực kiệt.”
“Đây là thủ đoạn mà địch nhân thường sử dụng, trong các cuộc chiến tranh trước đây, cũng bởi vì bị tiêu hao quá nhiều ở giai đoạn đầu nên giai đoạn sau chúng ta không đủ lực bộc phát.”