Người dịch: Whistle
Đặc điểm điển hình nhất của một đội quân chắp vá chính là sự hỗn loạn trong chỉ huy. Các quân đoàn trưởng tạm thời không hề có lực chấn nhiếp gì với các quý tộc đến từ các nơi khác.
Quân đoàn quận Wright do Hudson chỉ huy đã lên đường hơn mười ngày rồi mà vẫn còn viện binh của hai tỉnh chưa làm rõ mối quan hệ nội bộ.
Dọc đường đã có người cung cấp hậu cần, không có áp lực về quân nhu, chỉ cần đi là được.
Cho nên tốc độ hành quân sẽ nhanh hơn lúc bình thường một tí xíu. Ngày đầu tiên, Hudson mang theo bộ đội đi được sáu mươi dặm.
Sau đó, tốc độ liền bắt đầu chậm lại. Biểu hiện của ngày đầu tiên ưu tú như vậy là vì đặc sứ mà Quốc phái tới đã đi theo đại quân lên đường, lấy một cái danh đẹp là —— tiễn đưa.
Ở ngay trước mặt lãnh đạo, cho nên mọi người thể hiện một chút cũng là chuyện thường.
Nếu không phải sợ biểu hiện quá mức, sau này không dễ kết thúc, dù có đi thêm hai ba mươi dặm nữa cũng không thành vấn đề.
Dù sao bây giờ vẫn đang hành quân trong lãnh thổ, không bị uy hiếp gì, các binh sĩ không cần phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng chiến đấu bất kỳ lúc nào.
Ngay cả việc nấu cơm và xây dựng cơ sở tạm thời cũng đã có người là thay.
Khả năng huy động và phối hợp của các quý tộc trên khắp vương quốc, xuất hiện trong thời kỳ nửa nô lệ và nửa phong kiến này, chính là một kỳ tích.
Nhưng chỉ có duy nhất một mình Vương quốc Alpha là có khả năng phối hợp như thế này. Nếu như ở các quốc gia khác, các quý tộc lão gia dọc đường cũng sẽ không phối hợp như vậy.
Đây đều là công lao của Đế quốc Thú Nhân, toàn nhờ vào đại quân thú nhân cố gắng hơn mấy trăm năm qua mới rèn luyện được khả năng phối hợp của mọi người.
Các quý tộc ven đường cố gắng hết sức để hợp tác, các quý tộc tham chiến cũng sẽ nghiêm ngặt ước thúc quân kỷ, mọi người đã ngầm hình thành một sự ăn ý.
. . .
Phỉ Thúy cung, nhìn vào tài liệu trong tay, Caesar III lập tức nổi trận lôi đình.
Viện binh có rồi, nhưng biểu hiện của "hai mươi vạn" đại quân này thật sự khó mà diễn tả.
Ngoài quân đoàn quận Wright do Hudson chỉ huy có thể xuất phát đúng thời gian quy định ra, tất cả các quân tiếp viện còn lại đều xảy ra vấn đề.
Đủ loại lý do thiên kì bách quái, kết quả sau cùng đều là giống nhau. Vì thúc giục đám quân tiếp viện này xuất phát, Bá tước Jose, người phụ trách điều phối việc triển khai này chỉ có thể cáo trạng lên Quốc vương.
"Bệ hạ, chi viện cho Công quốc Mosey là một việc làm khổ cực, người phía dưới có mâu thuẫn cũng là chuyện rất bình thường.”
“Đối với năng lực chấp hành của một số tỉnh mà nói, quy định cứng nhắc về nhân số binh lực mà chúng ta đã đưa ra trước đó vẫn tồn tại một số độ khó nhất định.”
“Bá tước Jose không đủ uy vọng, các quý tộc trên cả nước đều không chưa từng nghe qua tên tuổi của ông ta, cho nên không thể chấn nhiếp được đám kiêu binh hãn tướng bên dưới cũng là chuyện bình thường.”
“Không bằng đổi một vị quý tộc có uy vọng cao vào trong quân để đảm nhiệm chức vụ thống soái liên quân."
Đại công tước Newfoundland khuyên bảo.
Làm Tể tướng, lão ta nhận thức rõ những khó khăn mà chính quyền địa phương phải đối mặt.
Hành động chậm chạp chủ yếu bắt nguồn từ hai phương diện: sự phản kháng của các quý tộc chịu trách nhiệm thực hiện nhiệm vụ và sự hỗn loạn trong việc chỉ huy đội ngũ chắp vá này.
Ảnh hưởng của cái sau lớn hơn cái trước. So với đội ngũ chắp vá, những đội quân lấy quận làm đơn vị để triển khai quân đội có biểu hiện tốt hơn rất nhiều.
Đội ngũ càng phức tạp thì lại có yêu cầu càng cao đối với quan chỉ huy. Theo lý mà nói, phái một vị Bá tước tới chỉ huy liên quân là hoàn toàn không có vấn đề.
Đáng tiếc Bá tước Jose chỉ là một vị Bá tước cung đình do Quốc vương sách phong. Danh phận là rất cao, nhưng muốn thống lĩnh được đội ngũ liên quân hỗn tạp này thì còn thiếu rất nhiều.
Nếu không phải vì nể mặt của Quốc vương, sợ là chẳng có ai thèm quan tâm đến vị "đặc sứ Quốc vương" này.
Nể tình là một chuyện, nhưng thực hiện lại là một chuyện khác. Một vị Bá tước cung đình chỉ biết nói miệng là không thể chỉ huy được đội quân chắp vá này, cho dù muốn lập uy thì cũng không có năng lực giết gà dọa khỉ.
"Hừ!"
Caesar III hừ lạnh một tiếng rồi khó chịu nói: "Từ trước đến nay, thú nhân đều là chủng tộc quỷ kế đa đoan, tiền tuyến đã sớm lâm vào trong hiểm cảnh, những tướng lĩnh có quan trọng của vương quốc đều không thích hợp rời đi vào lúc này.”
“Còn những quý tộc có danh vọng thì đều đã có nhiệm vụ trong người, chắc là cũng không đi được.”
“Thôi, cứ để tiểu Caesar qua đó một lần cho biết. Vừa lúc có thể cho nó trải nghiệm một chút, thuận tiện rèn luyện luôn năng lực chỉ huy quân sự."
Vương tử muốn ra chiến trường rèn luyện, đám người đều ăn ý lựa chọn im lặng trong vấn đề này. Các chính trị gia lý trí đều biết là không nên đụng chạm gì đến vấn đề này.
Tại đại lục Aslante, Quốc vương ra chiến trường cũng là chuyện thường xuyên xảy ra, vương tử ra tiền tuyến "mạ vàng" cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng chuyến đi cứu viện Công quốc Mosey lần này lại tràn đầy chuyện không chắc chắn. Mặc dù bên phía Công quốc Mosey sẽ không dám để cho Vương tử Caesar xảy ra bất trắc, nhưng vấn đề là thú nhân dám nha!
Trên chiến trường tràn đầy đủ loại chuyện ngoài ý muốn, lỡ như vương tử xảy ra bất trắc gì, những kẻ lựa chọn ủng hộ chuyện này chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bị giận chó đánh mèo đối tượng.
Phản đối thì càng không cần phải nói.
Nghi ngờ năng lực của vương tử không chỉ đắc tội với Quốc vương đương nhiệm mà còn đắc tội với cả Quốc vương đời kế tiếp, sẽ rơi vào hoàn cảnh là tiền đồ không "tươi sáng" .
Cho dù vẫn còn có những quý tộc khác có thể chấp hành nhiệm vụ này thì hiện giờ cũng chỉ có thể không có.