Người dịch: Whistle
Vị trí chủ soái đã bị mất, nhưng vị trí phó soái lại rơi trúng đầu ông ta. Nhiệm vụ chủ yếu hiện giờ của ông ta đã không còn là mang binh đánh giặc nữa, mà là phải trông chừng vị tiểu vương tử trước mắt này.
Người trẻ tuổi đều có tật xấu là tự cho rằng mình rất tài giỏi, thân phận càng tôn quý thì biểu hiện ở phương diện này sẽ càng nghiêm trọng.
Bá tước Jose không muốn vương tử nhà mình vì phán đoán sai thực lực liên quân mà xem tất cả quân viễn chinh thành quân tinh nhuệ, chạy đi nhận một số nhiệm vụ vượt quá khả năng của liên quân.
"Ồ, ta cũng muốn đi xem mấy quân đoàn còn lại rốt cuộc kém đến tình trạng gì mà có thể làm cho Bá tước các hạ ký ức khắc sâu đến vậy.”
“Nhưng mà bây giờ chúng ta hãy đi gặp vị Tử tước Hudson thú vị này trước đã.”
“Huấn luyện ra được một đội quân tinh nhuệ như vậy, có thể thấy năng lực luyện binh của hắn cũng là số một số hai trong toàn bộ vương quốc."
Trong khi nói chuyện, Vương tử Caesar đã điều khiển hùng ưng bắt đầu chậm rãi hạ xuống.
Đám người vội vàng đuổi theo, có binh sĩ tay lẹ mắt lanh còn gỡ lá cờ lớn ở sau lưng xuống rồi ra hiệu, kẻo binh lính phía dưới lại lầm tưởng là địch.
Vừa mới rơi xuống đất, Bá tước Jose đã từng tới đây liền bị đám sĩ quan quý tộc ở xung quanh nhận ra, bọn họ vội vàng tiến lên nghênh đón nói:
"Bá tước Jose tôn kính, chào mừng ngài đến đây. Quân đoàn trưởng sẽ tới ngay lập tức, mời ngài vào trong doanh trại nghỉ ngơi một chút."
Có thể thấy được đám sĩ quan quý tộc này vẫn chưa chưa biết gì về sự biến động nhân sự cấp cao, họ vẫn đang hiểu lầm rằng Bá tước Jose còn là chủ soái của liên quân, cho nên trực tiếp cho đãi ngộ cao nhất.
Chính chủ bị không để ý tới, Vương tử Caesar đương nhiên là cảm thấy bất mãn. Chẳng qua kỹ năng diễn xuất thiên phú đã làm cho y quen với việc không để lộ sắc mặt.
Tuy nhiên, vẻ không hài lòng thoáng qua giữa hai hàng lông mày của y vẫn bị Bá tước Jose nhìn thấy, ông ta vội vàng giới thiệu với đám sĩ quan quý tộc tiến lên nghênh đón:
"Vị này chính là thống soái tân nhiệm của liên quân—— Vương tử Caesar, nhanh mời quân đoàn trưởng Hudson ra nghênh đón."
Để nghênh đón vị vương tử không mời mà đến này, quân doanh lập tức trở nên náo nhiệt, nhưng đầu của Hudson cũng lớn theo.
Thị sát chính là kiểm tra, nhưng từ biểu hiện của vương tử Caesar có thể thấy được, rõ ràng là y muốn đặt hành dinh ở tại chỗ này, không hề có ý định rời đi.
Chỉ có thể nói, biểu hiện quá tốt cũng là một loại sai lầm. Là đơn vị duy nhất có sức chiến đấu trong lực lượng viễn chinh, quân đoàn quận Wright đương nhiên là sẽ hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.
Có thêm một vị lão đại trông chừng, làm cái gì cũng không tiện. Ví dụ như: Tốc độ hành quân vừa mới giảm xuống liền được khôi phục lại.
Từ ngày đi hai mươi dặm tiến hóa thành ngày đi sáu mươi dặm.
May mắn là đám lính này đã được điều động từ nửa năm trước, tiêu chuẩn lương thực đã được cải thiện. Tố chất thân thể hiện giờ đã đủ để đảm nhiệm cường độ hành quân cao như vậy.
Cộng thêm việc vương tử đến đây, sĩ khí được nâng cao, biểu hiện trên đường đi cũng là biết tròn biết méo.
Người phía dưới hưng phấn, nhưng Hudson lại không cao hứng nổi. Việc vương tử Caesar đến đây trông như chẳng gây ra ảnh hưởng gì với hắn, nhưng thực tế thì đã làm suy yếu lực khống chế đội quân này của hắn.
Đám tiểu quý tộc dưới trướng vừa nghe nói vương tử điện hạ tới thì người nào người nấy đều hưng phấn giống như ăn tết vậy.
Nếu như không phải vì nội bộ quý tộc đẳng cấp sâm nghiêm, ước thúc hành vi của họ, sợ là những người này đã không nhịn được mà chạy tới trước mặt vương tử biểu hiện rồi.
"Quân đoàn trưởng, vương tử điện hạ cho mời!"
Lời nói của vệ binh làm cho Hudson nhướng mày. Người khác thỉnh thoảng mới tổ chức yến tiệc, nhưng hắn ngày nào cũng được mời.
Nội dung thảo luận cũng có đủ loại, có lúc là thảo luận tình hình vương quốc, có lúc là thảo luận lộ trình hành quân tác chiến tiếp đó, có lúc chỉ là nghe vương tử điện hạ nói tầm xàm. . .
Hầu hết thời gian, Hudson đều phải diễn vai người nghe. Không phải là hắn giấu dốt, mà thật sự là những vấn đề mà vương tử Caesar nói ra đều rất mẫn cảm.
Vương tử điện hạ đã là người nằm trong nhóm quyền quý hàng đầu trên đại lục, bất kể y có bình luận về tình hình thế cục hay bày tỏ quan điểm cấp tiến gì cũng đều không quan trọng.
Nhưng mà Hudson không được. Thân phận địa vị đã quyết định hắn không thể tham gia quá nhiều vào những vấn đề nhạy cảm này, càng không thể tuỳ tiện cho thấy lập trường.
Đối với việc vương tử Caesar lôi kéo, Hudson cũng chỉ có thể ứng phó. Mặc dù vị này chính là con trai hợp pháp duy nhất của Quốc vương, nhưng chung quy vẫn không phải là Quốc vương.
Cho dù y thật sự trở thành Quốc vương, Hudson cũng sẽ không tùy tiện tìm nơi nương tựa. Caesar III cường thế là vì thủ đoạn chính trị của ông ta đủ mạnh, làm việc cũng rất hào phóng, có thể làm người tin phục.
Phụ thân lợi hại không có nghĩa là con trai nhất định sẽ lợi hại, đại đa số trường hợp có một người cha mạnh mẽ thì khả năng cao là con trai sẽ là phế vật.
Vương tử Caesar có phải là phế vật hay không thì tạm thời còn chưa nhìn ra, nhưng khát vọng kiến công lập nghiệp, tâm tư muốn vượt qua phụ thân của mình thì lại thể hiện rất rõ ràng.
Một vị vương tử chú trọng sự nghiệp đã được chú định là sẽ không được các đại quý tộc thích. Bị Caesar III đè ép lâu như vậy, không có người nào muốn tiếp tục bị ép cả.
Chờ khi vương tử Caesar thượng vị, chắc chắn sẽ có một làn sóng tranh giành quyền nói chuyện chính trị bùng lên.
Hudson không muốn tham gia vào ván cờ ở cấp độ này. Lỡ như đứng sai đội, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn.
"Biết rồi, ta sẽ qua ngay."
Dù sao cũng là vương tử mời, nói xong, Hudson buông chuyện trong tay xuống rồi đi ra khỏi doanh trướng.