Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 452 - Chương 452 - Yến Tiệc (2)

Chương 452 - Yến Tiệc (2)
Chương 452 - Yến Tiệc (2)

Người dịch: Whistle

Ngoại hình của Hudson chỉ có thể được xem là bình thường, không nằm trong dạng vạn người mê, nhưng lại thanh danh vang dội, toàn thân trên dưới đều tản ra mị lực của một cường giả.

Ngưỡng mộ cường giả chính là bản năng tự nhiên của phái nữ.

Thân phận của Vương tử Caesar quá cao, các nàng không đủ trình để dựa vào, cho nên những người như Hudson chính là đối tượng của các tiểu thư quý tộc.

"Thật sao, vậy thì thật là đáng tiếc. Chẳng qua một chút mị lực của ta cũng không dám so với Tể tướng các hạ.”

“Hiện giờ đám quý phụ bên kia đã trông mòn con mắt rồi!"

Nhìn ra Tể tướng Herceg đang cố gắng tiếp cận mình, Hudson bèn buông thả thân phận của đôi bên, trực tiếp nói đùa.

Dù sao thân phận hiện giờ của hắn cũng là khách, cho dù có một chút thất lễ thì cũng chẳng có vấn đề gì lớn.

"Tử tước Hudson thật biết nói chuyện, nhưng ta vẫn luôn rất tự tin vào mị lực của bản thân mình.”

“Cho dù đã có tuổi, nhưng cũng có không ít quý phụ đang dòm ngó đến cơ thể của ta. Đáng tiếc là năm tháng thật tàn khốc, cơ thể này đã không thể nào sánh bằng đám thanh niên trẻ tuổi rồi."

Nghe xong câu nói tự luyến của Tể tướng Herceg, Hudson âm thầm trợn trắng mắt. Bụng phệ thì có cái gì mà mị lực.

Nếu như không có thân phận Tể tướng, sợ làm đám quý phụ đều chẳng thèm quan tâm đến ông, càng đừng nói đến chuyện ôm ấp yêu thương.

Nếu như nghiên cứu kỹ thân phận của những quý phụ này thì sẽ phát hiện ra rằng hầu hết họ đều kết hôn với những gia đình quý tộc đang sa sút, hoặc là trực tiếp trở thành góa phụ.

Có thể chơi high như vậy là vì không có người quan tâm. Hoặc là nói hi sinh vì lợi ích, dùng cái này để đổi lấy một vài lợi ích cho gia tộc.

Từ trước tới nay, đạo đức luôn là mặt hàng xa xỉ. Đối với giới quý tộc thối nát mà nói, thứ này hoàn toàn không tồn tại.

Hudson không biết được ý đồ của Tể tướng Herceg nên hắn chỉ đơn giản ứng phó một số chủ đề không liên quan. Liên quan tới công việc cụ thể thì đều ậm ừ cho qua.

Lấy hành động thực tế để cho thấy lập trường: Có vấn đề thì đi tìm Vương tử Caesar thương lượng đi, những người khác không có tiếng nói, nên sẽ không chạy tới tham gia náo nhiệt.

Trực tiếp vứt hết trách nhiệm cho lão đại đúng là có chút không đạo đức, nhưng ai bảo lúc này Vương tử Caesar đang bận theo đuổi nữ nhân chứ?

Trong lòng Hudson đã mơ hồ cảm thấy được không ổn. Công quốc Mosey đang chơi trò mỹ nhân kế, lỡ như vị vương tử trẻ tuổi này trúng chiêu thì tiếp đó sẽ gặp phải phiền phức lớn rồi.

Chuyện duy nhất đáng được ăn mừng chính là hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng, dán nhãn hiệu "Tinh nhuệ " lên cho quân đoàn quận Wright.

Trong bất kỳ một quốc gia nào, đội quân tinh nhuệ đều hàng xa xỉ. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì mọi người chắc chắn sẽ không vứt bỏ một đội quân tinh nhuệ.

Chỉ sợ vận khí không tốt, phải đối mặt trực diện với quân chủ lực của thú nhân. Ngụy tinh nhuệ đối đầu với tinh nhuệ thật sự, cảnh tượng này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Đương nhiên, nếu như có chiến đấu với quân đoàn Behemoth ở bên ngoài rồi thất bại thì cũng chẳng phải là chuyện gì ghê gớm.

Trong tình huống số lượng binh lực ngang nhau, không có một đội quân nhân tộc nào có đủ sức chiến đấu ngang cơ với quân đoàn Behemoth.

Gặp phải loại đối thủ mạnh mẽ này, cho dù nếm mùi thất bại thì mọi người cũng sẽ không nghi ngờ sức chiến đấu của quân đoàn quận Wright.

Có lẽ hình tượng thiên tài quân sự sẽ không sao, nhưng hình tượng "may mắn" thì sẽ bị sụp đổ.

Trừ khi có thể mang theo đại đa số binh mã rút lui an toàn sau khi chạm trán với quân đoàn Behemoth. Nếu vậy thì còn có thể mặt dạn mày dày tuyên bố rằng: đã toàn thân trở ra sau khi chạm mặt với quân đoàn Behemoth.

. . .

Sợ cái gì thì sẽ gặp cái đó, vào ngày thứ năm sau khi yến hội kết thúc, Hudson liền nhận được mệnh lệnh xuất binh.

"Điện hạ, đội quân tiếp viện của chúng ta còn chưa tới đủ, chỉ dựa vào một ít binh lực của quân đoàn quận Wright mà xông lên tiền tuyến thì sợ là ngay cả bọt nước cũng không khuấy được."

Hudson dựa vào lý lẽ để biện luận.

Hắn đã hạ quyết tâm rồi, nếu như không nhận được một câu trả lời chắc chắn, việc xuất binh này, người nào thích làm thì làm đi.

Cho dù là vương tử thì cũng không thể ép buộc một nhà quý tộc mang quân đội đi chịu chết.

Nếu như làm lớn chuyện này, cuộc sống sau này của Hudson đương nhiên là sẽ không dễ chịu, nhưng danh tiếng của Vương tử Caesar cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Không ai thích một kẻ phản đồ, cho dù là vương tử cũng không ngoại lệ. Trước khi đưa ra quyết định, Vương tử nhất định phải ưu tiên bảo vệ cho lợi ích của vương quốc.

"Tử tước Hudson không nên tức giận. Nếu như không vì bất đắc dĩ, ta cũng sẽ không đáp ứng lời đề nghị của Công quốc Mosey.”

“Thật sự là tình hình chiến sự ở tiền tuyến đang rất căng thẳng, tuyến phòng thủ Terence mà Công quốc Mosey dày công xây dựng giờ đây đang lung lay sắp đổ.”

“Sĩ khí của các sĩ quan và binh lính tiền tuyến đã bị ảnh hưởng rất nhiều, họ đang rất cần một tin tức tốt để kích thích.”

“Quân đoàn quận Wright hiện đang chạy ra tiền tuyến, chủ yếu là làm dáng cho đám quan binh trung cấp trở xuống của Công quốc Mosey xem mà thôi, không cần phải chiến đấu ngay lập tức.”

“Chúng ta chỉ cần mang theo quân đội ra tiền tuyến tuần sát một vòng, chứng minh cho các tướng sĩ của Công quốc Mosey đang ở tiền tuyến thấy là viện binh đã đến là được.”

“Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, quân đoàn quận Wright sẽ được điều đến phía sau phòng tuyến để đóng quân. Chỉ cần tiền tuyến không sụp đổ, có lẽ chúng ta sẽ không cần đối mặt với đại quân thú nhân."

Nhìn bộ dạng thoải mái của Vương tử Caesar, Hudson liền cạn lời. Từ bên ngoài đến xem thì lời đề nghị này của Công quốc Mosey hoàn toàn không có chỗ hở.

Nhưng chiến trường luôn là nơi thiên biến vạn hóa, nếu như thật sự đi ra tiền tuyến thì sẽ không thể nào đơn giản như những gì mà Công quốc Mosey đã nói.

Bình Luận (0)
Comment