Người dịch: Whistle
“Nhìn thì giống như lập tức phái quân chi viện, nhưng trên thực tế lại dồn rất nhiều tâm sức vào việc xây dựng một tuyến phòng thủ mới.”
“Vô số những cuộc chiến trong quá khứ đã chứng minh rằng việc kéo loài người khỏi ngôi vị bá chủ đại lục ngay lập tức là chuyện không thực tế, biện pháp tốt nhất chính là dần dần xâm chiếm cương vực của bọn họ.”
“Công quốc Mosey chỉ toàn là đồng bằng, rất dễ dàng xâm chiếm, nhưng loài người cũng có thể dễ dàng thu hồi.”
“Nơi này nằm giữa Vương quốc Alpha và Vương quốc Warhammer, có vị trí địa lý chiến lược quan trọng, Nhân tộc chắc chắn sẽ không để mất đi nơi này.”
“So ra thì Vương quốc Warhammer ở kế bên thì không giống như vậy.”
“Phía bắc là thế giới băng tuyết, chỉ có một số chủng tộc suy tàn chiếm cứ.”
“Phía tây chỉ có một vài quốc gia nhỏ của loài người, có lẽ không cần chờ chúng ta đánh tới thì đám Tinh Linh kia đã tấn công bọn chúng trước rồi.”
“Sau khi chiếm được Vương quốc Warhammer, Công quốc Mosey chỉ toàn là đồng bằng này chẳng khác nào là vật trong bàn tay của chúng ta.”
“Đến lúc đó, chúng ta liền có thể tiếp tục đánh tiêu hao chiến với nhân tộc ở Công quốc Mosey trước, sau khi quan sát tình hình biến hóa trên đại lục rồi mới quyết định bước kế tiếp nên làm như thế nào.”
“Nếu như các tộc khác cũng tham gia vào, chúng ta liền tiếp tục chiến tranh; Nếu thế cục thối nát, vậy thì từ bỏ Công quốc Mosey, cố thủ lãnh địa của Vương quốc Warhammer.”
“Đợi khi tiêu hóa xong chiến quả, cuộc đại chiến tiếp theo sẽ tiếp tục giải quyết với loài người."
Hoàng trữ Alex bình tĩnh phân tích.
Trong trận đại chiến lần trước, Đế quốc Thú Nhân đã giành được một số tỉnh phía bắc của Vương quốc Alpha, tất cả mọi người đều được chia lãi.
Trải qua nhiều năm phát triển, thực lực tổng hợp của Đế quốc Thú Nhân đã mạnh hơn cuộc đại chiến lần trước những 20%.
Con số này nhìn vào thì không lớn, nhưng đối với một chủng tồn đang sinh tồn trong khe hẹp mà nói, bất kỳ sự gia tăng sức mạnh nào cũng đều có ý nghĩa to lớn.
Sau khi nhận thấy được chỗ tốt của việc xâm chiếm lãnh thổ, quan niệm của tộc Behemoth cũng phát sinh biến hóa. Không còn truy cầu một trận chiến hủy diệt ách thống trị của nhân tộc nữa, mà chuyển sang tôn sùng chiến lược xâm chiếm từ từ.
"Alex, suy nghĩ của ngươi quá chủ quan rồi. Nhân tộc cũng không phải là thằng ngốc, tại sao có thể ngồi yên mà nhìn chúng ta từng bước xâm chiếm lãnh thổ của bọn hắn được?”
“Lần trước chỉ là ngoài ý muốn, nhưng loại ngoài ý muốn này chắc chắn sẽ không thường xuyên xảy ra.”
“Nếu như chúng ta chiếm được Vương quốc Warhammer, Liên minh nhân tộc chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để phản công.”
“Đừng nói là giữ được Vương quốc Warhammer, sợ là ngay cả những lãnh thổ mà chúng ta đang chiếm giữ hiện giờ cũng sẽ phải bị mất đi không ít.”
“Muốn giữ vững được chiến lợi phẩm thì chỉ còn cách là đánh cho nhân tộc bị trọng thương, để cho bọn hắn không rảnh bận tâm đến chúng ta.”
“Việc cấp bách hiện giờ là mau chóng tiêu diệt Công quốc Mosey, quét ngang một đống tiểu quốc ở phía sau bọn hắn, sau đó mới quay đầu lại hủy diệt Vương quốc Alpha và Vương quốc Warhammer.”
“Chỉ cần tốc độ của chúng ta đủ nhanh, hoàn toàn có thể hoàn thành phần lớn chiến lược trước khi quân tiếp viện của nhân tộc chạy đến.”
“Huống chi, địch nhân của nhân tộc có ở khắp đại lục, chỉ cần phương bắc có biến lớn, các chủng tộc khác sẽ không ngồi yên mà nhìn.”
“Đến lúc đó, toàn bộ đại lục đều sẽ hỗn loạn, thậm chí Liên minh nhân tộc còn không có tinh lực để điều động viện binh nữa!"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng phản bác.
Là một thành viên của phái cấp tiến trong thú nhân, Ngân Nguyệt Lang Hoàng không muốn bỏ dở nửa chừng.
Phải vất vả lắm mới lấy được quyền chủ động về mặt chiến lược, nếu như không hung ác làm thịt Nhân tộc một đao, lần tiếp theo không biết phải chờ tới lúc nào.
Theo cái nhìn của Ngân Nguyệt Lang Hoàng, Thói quen vụng trộm hạ độc thủ của Ưng Hoàng là do thiên tính gây ra, cho nên không dám đối kháng trực diện với nhân tộc.
Alex lựa chọn như vậy thì càng đơn giản hơn. Trong cuộc đại chiến lần trước, Behemoth đại đế đã chấp hành kế hoạch từng bước xâm chiếm.
Là hoàng trữ, nếu là gã dám lật đổ chiến lược của phụ thân mình thì chẳng phải là đang cảm thấy địa vị mình quá vững chắc, cho nên muốn tìm một chút chuyện kích thích để làm sao?
"Chư vị, mặc kệ chiến lược gì đó đi, cứ đánh trước rồi tính sau.”
“Theo ý kiến của ta, không bằng cứ xé rách phòng tuyến của Công quốc Mosey, tiêu diệt quân chủ lực của bọn hắn trước.”
“Giải quyết xong số địch nhân này, bất kể là hủy diệt Công quốc Mosey hay là đổi hướng tiến công Vương quốc Warhammer đều sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều."
Hùng Nhân Hoàng không thèm đếm xỉa nói.
Nhìn bộ dáng lười biếng của ông ta chẳng giống như là một vị Hoàng giả chút nào, mà trông giống như một con gấu lười biếng hơn.
Ông ta không có năng lực hòa giải mâu thuẫn giữa đôi bên. Cũng không thể nghĩ ra chiến lược nào hay hơn.
Chuyện duy nhất mà ông ta biết chính là ba phải, vào thời khắc mấu chốt nhảy ra giảm bớt xung đột giữa hai bên.
"Mặc dù phòng tuyến Terence của Công quốc Mosey không bằng phòng tuyến pháo đài August, nhưng bây giờ trong đó đang có trọng binh đóng quân, muốn công phá cũng không phải chuyện dễ.”
“Trừ phi chúng ta mạo hiểm vượt qua cứ điểm pháo đài của bọn hắn, chỉ huy đại quân tập kích thẳng đến thành Dapest, ép bọn hắn điều chủ lực ra quyết chiến!"
Sư Hoàng cười lạnh nói.
Phòng tuyến biên giới của Công quốc Mosey cũng kéo dài hàng trăm dặm. Đương nhiên, một khoảng cách dài như vậy không thể nào đều là pháo đài được.
Ở hầu hết các khu vực chỉ vừa mới xây dựng xong tường thành. Chỉ có những quan ải quan trọng có vị trí chiến lược mới được xây dựng thành lũy.
Còn những khu vực khác, trong phạm vi năm đến mười dặm mới xây được một tòa thành lũy.
Lực phòng ngự chỉ có thể được xem là trung bình, ngăn cản tiểu đội thú nhân thì được, nhưng nếu hư gặp gỡ đại quân thì việc thất thủ chỉ là vấn đề thời gian.