Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 456 - Chương 456 - Gặp Địch

Chương 456 - Gặp Địch
Chương 456 - Gặp Địch

Người dịch: Whistle

Theo lý mà nói, chỉ cần đại quân thú nhân muốn thì tùy thời đều có thể đột phá phòng tuyến.

Nhưng vấn đề là vẫn chưa chiếm được tòa pháo đài duy nhất trên con đường này, hậu cần có thể bị chặt đứt bất kỳ lúc nào.

Lấy chiến nuôi chiến, nghe thì được. Nếu như thật sự làm vậy liền sẽ phát hiện chiến lợi phẩm còn lâu mới theo kịp mức tiêu thụ.

Cho dù thú nhân không kén ăn, nhưng việc cung cấp lương thực cho hơn 60 vạn đại quân cũng không phải là con số nhỏ.

Cho dù là không cân nhắc đến vấn đề thức ăn thì một số vật dụng cần thiết cũng không thể thiếu được.

Đánh lén chỉ có thể thành công trong tình huống địch nhân không chuẩn bị sẵn sàng.

Các đội quân Mosey dọc đường cũng không phải là người chết, nếu như đại quân thú nhân phá quan mà vào thì nhất định là sẽ truyền tin này về ngay lập tức.

Một toà thành lớn có chuẩn bị từ trước sẽ không thể bị đánh sập trong vòng 3-5 ngày được.

Ở trước mặt sinh tử tồn vong, quan liêu quý tộc cũng chỉ có thể liều mạng. Các quý tộc lão gia bụng phệ cũng có thể cầm đao giết người.

Dựa vào các công sự phòng thủ hoàn thiện trong thành, cộng thêm những công nghệ ma pháp, cường công thành Dapest sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.

Tốc chiến tốc thắng chỉ là một chuyện cười.

Ép quân chủ lực của Công quốc Mosey từ trong cứ điểm chạy ra quyết chiến hoàn toàn là một canh bạc.

Không riêng gì phải đặt cược đám cao tầng trong Công quốc đưa ra quyết định sai lầm, còn phải đặt cược các tướng lĩnh quý tộc tiền tuyến đều là bé ngoan, luôn luôn nghe theo mệnh lệnh của Công quốc.

. . .

Không có vướng víu, Hudson mang theo đại quân rong ruổi trong cảnh nội của Công quốc Mosey chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm.

Đáng tiếc là sau lưng có thêm một bầy theo đuôi.

Bây giờ cuối cùng thì hắn cũng hiểu lý do tại sao Tể tướng Herceg lại muốn lôi kéo làm quen với hắn, hóa ra người chỉ huy quân đội Mosey lần này chính là con trai lão ta.

Chỉ cần nhìn vào biểu hiện của đội quân Mosey này là biết là tư quân quý tộc mới vừa chắp vá ra rồi.

Ngoài một số binh sĩ là quân tinh nhuệ ra, đại đa số đều là ô hợp. Có lẽ thời gian huấn luyện sẽ không quá ba tháng.

Ngay cả việc huấn luyện quân sự cơ bản cũng không hoàn thành mà dám đưa đám binh sĩ này ra chiến trường.

Chất lượng quân đội giảm xuống đến mức này đã đủ để chứng minh Công quốc Mosey còn có bao nhiêu sức chống cự.

Chỉ là thủ thành mà thôi, vấn đề cũng không tính là quá lớn. Đơn giản là lấy mạng đổi mạng, hiện giờ ba nước phía bắc đều đang chơi đổi mạng với thú nhân.

Người thông minh có khác, biết rõ tiền tuyến nguy hiểm trùng điệp, cho nên đã sớm an bài con cháu vào khu vực an toàn.

So với việc vào quân đội chịu trách nhiệm bảo vệ lãnh thổ, quân khách chắc chắn có mức độ tự do cao hơn nhiều, gặp được nguy hiểm còn có thể bỏ chạy.

Đặc biệt là khi đi theo bên cạnh loại "cao thủ" như Hudson, khả năng sinh tồn trên chiến trường sẽ cao hơn nhiều.

Hudson phải mang theo một đám con ông cháu cha ra chiến trường, hắn chỉ có thể cảm thán: nổi tiếng quá cũng không phải là chuyện tốt.

Có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, làm chuyện gì cũng bất tiện. Trong trường hợp đại bại, dẫn đến cái chết của một lượng lớn con ông cháu cha, cho dù có là quân khách thì cũng không chịu đựng nổi.

Chỗ tốt duy nhất chính là khả năng bị đem ra làm bia đỡ đạn sẽ giảm đi rất nhiều.

Dính líu đến nhiều con em quyền quý như vậy, lúc phân chia nhiệm vụ sẽ chiếu cố một chút, tối thiểu là sẽ không nhận được những nhiệm vụ thập tử vô sinh.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Hudson đã dùng hành động thực tế để ra ám hiệu cho Người Mosey: hắn sẽ không làm những nhiệm vụ chịu chết.

Cuộc cãi vã với Vương tử Caesar cũng không phải là vô ích. Ở trên địa bàn của Người Mosey, vụ cãi vả hôm đó rất nhanh liền truyền tới tai của những quyền quý này.

Một đội quân có thể đánh, nhưng lại không nghe lời. Trong khi làm cho mọi cảm phải cảm thấy bất đắc dĩ thì cũng có một số người thông minh thấy được cơ hội.

Những con ông cháu cha cần được đặc biệt chiếu cố này chắc là năng lực cá nhân sẽ không mạnh được đến đâu. Con cháu tinh anh chân chính đã sớm vào trong quân phục dịch, vùi đầu vào trong cuộc chiến bảo vệ quốc gia.

Đám con cháu còn dư lại này đều là vàng thau lẫn lộn, muốn bọn hắn ra chiến trường thì không được, nhưng ăn uống cá cược chơi gái thì đều tinh thông, hết lần này tới lần khác lại có nghĩa vụ quân sự bên người không thể tránh thoát, nhất định phải ra chiến trường một lần.

Hudson bất hạnh bị biến thành bảo mẫu, cho nên hắn càng trở nên cẩn thận hơn. Liếc mắt nhìn phương xa một cái, hắn lập tức hạ lệnh:

"Truyền lệnh xuống, một nửa bộ binh hặng nặng mặc giáp trụ vào rồi tiến lên. Thám mã chạy ra bên ngoài ba mươi dặm điều tra địch tình, chú ý hết thảy dị động ở xung quanh."

Cẩn thận sẽ không mắc phải sai lầm lớn. Mặc dù khả năng có đại đội thú nhân vượt qua phòng tuyến mà không bị phát hiện là rất thấp, nhưng cũng không thể nói là không có.

Nếu như gặp phải, không có chuẩn bị gì thì sẽ bị thiệt thòi lớn.

Vừa dứt lời, sau lưng liền truyền đến một giọng nói quen thuộc.

"Tử tước Hudson, ngươi cẩn thận quá mức rồi. Nơi này cảnh nội của Công quốc, khoảng cách tiền tuyến còn có một trăm dặm, cho dù gặp được quân đội thú nhân thì cũng chỉ là một đám tạp binh ngoài ý muốn xâm nhập mà thôi.”

“Nếu như có một đại đội phá quan mà vào thì quân thường trực ở tiền tuyến không có khả năng không báo tin. Lấy thực lực của quý quân, hoàn toàn có thể không cần lo lắng!"

Hudson trợn nhìn tên mập sau lưng một cái rồi tức giận trả lời: "Tử tước Raquel, chúng ta đang đi đánh trận, không phải đang ra ngoại thành dạo chơi.”

“Bất kỳ sơ suất gì cũng có thể gây ra tổn thất lớn cho quân đội. Những cái khác thì có thể mất, nhưng đừng quên là chúng ta đều chỉ có một mạng.”

“Nếu như rơi vào trong tay thú nhân, kết quả như thế nào, ta nghĩ là ngươi sẽ không muốn trải nghiệm đâu!"

Bình Luận (0)
Comment