Người dịch: Whistle
Trong Ngân Nguyệt Lang tộc vẫn luôn lưu truyền một câu nói: Vừa vào "Tội doanh", sinh tử không do mình.
Nếu như muốn dùng máu tươi để chuộc tội thì đương nhiên phải đảm nhiệm những nhiệm vụ cay đắng và nguy hiểm nhất. Vì vậy, tỷ lệ thương vong của quan binh trong tội doanh vẫn luôn ở mức rất cao.
Tổn thất nặng nề là chuyện thường xảy ra. Nếu như tình hình chiến tranh gặp khó khăn, tội doanh bị đánh đến không còn một mống cũng không phải là chuyện gì mới mẻ.
Nhưng dù tội doanh có nguy hiểm như thế nào thì cũng tốt hơn là bị truy cứu trách nhiệm bởi vì chiến bại. Nếu như vận khí đủ tốt, sau khi sống qua mười trận đại chiến thì vẫn còn có thể bước ra hoà nhập với cộng đồng.
Ngân Nguyệt Lang Hoàng cũng không rảnh chú ý đến tâm tư phức tạp của thuộc hạ. Ông ta cảm thấy mình không trực tiếp chặt đầu Claudine đã là nhân từ lắm rồi.
Tổn thất một hai vạn binh mã thì Ngân Nguyệt Lang tộc vẫn còn chịu đựng nổi, nhưng vấn đề là kế hoạch lúc đầu đã thất bại rồi.
Dựa theo ước định, ngũ đại Hoàng tộc sẽ phái quân vượt qua phòng tuyến của địch nhân, vòng vào hậu phương tiến công đô thành của Công quốc Mosey.
Kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng rủi ro cũng vô cùng cao. Tất cả mọi người đều không nỡ để quân chủ lực của mình đi mạo hiểm thực hiện nhiệm vụ có rủi ro như vậy.
Đội ngũ mà Claudine thống lĩnh chính là ví dụ tốt nhất. Bởi vì gặp sai người sai thời điểm cho nên liền có kết cục gần như là toàn quân bị diệt.
Cũng không chỉ có một đội ngũ này lên đường thi hành nhiệm vụ, mà còn có những đội khác nữa. Thế nhưng khi vừa mới bắt đầu hành động thì lại thiếu đi một phần năm lực lượng của Ngân Nguyệt Lang tộc này, cho nên mọi người cũng chỉ có thể bị động rút quân.
Nếu muốn ép buộc quân chủ lực của kẻ địch phải ra khỏi cứ điểm quyết chiến thì trước tiên phải vây công thành Dapest.
Nếu như ngay cả thành Dapest cũng chưa nhìn thấy mà toàn quân đã bị tiêu diệt thì thật sự là bi kịch.
Đội quân pháo hôi cũng là một lực lượng quan trọng trên chiến trường. Nếu như bị thiệt hại tầm 8-10 vạn thì ngay cả Ngũ Đại Hoàng Đình cũng phải đau lòng.
Hiện giờ không phải chỉ là vì tiêu hao mà tiêu hao, mà quan trọng hơn là thực hiện kế hoạch chiến lược làm suy yếu loài người và củng cố bản thân của họ.
Trước đó, trong mấy tháng khổ chiến với Vương quốc Alpha mà cũng chỉ mới thương vong hơn mười vạn, lại còn tiêu diệt được mấy vạn quân phòng thủ.
Chỉ vì một kế hoạch không biết thành bại mà bị thiệt hại hết mười vạn đại quân, cho dù vốn liếng có dày hơn nữa thì cũng không chịu được thiệt hại nhiều như vậy.
Có thể nói, cuộc chiến bất ngờ đột nhiên xuất hiện này làm cho Ngũ Đại Hoàng tộc có chút mơ hồ. Trong lúc nhất thời, việc dự đoán thực lực của nhân tộc đã xuất hiện sự bất đồng.
Nếu như Vương quốc Alpha đang lâm vào khổ chiến mà vẫn có thể điều động một quân đoàn chủ lực đến chi viện cho đồng minh, vậy thì ai dám cam đoan Công quốc Mosey không có đội quân chủ lực lưu thủ ở vương đô chứ?
Không cần quá nhiều, chỉ cần một quân đoàn chủ lực cộng thêm một đám tạp binh là có thể cự tuyệt đại quân mà bọn họ phái đi ở ngoài thành rồi.
Nếu như có hai quân đoàn chủ lực cộng thêm ba bốn quân đoàn bình thường là có thể lập tức phản công. Không cần phải quân đội trên điều tiền quay về liền có thể đuổi bọn họ ra ngoài.
Ngân Nguyệt Lang tộc chính là nguyên nhân làm cho kế hoạch này phá sản, cho nên hiện giờ đang bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, các loại âm thanh chỉ trích theo nhau mà tới.
Trong lòng Ngân Nguyệt Lang Hoàng cũng đang âm thầm tính toán, có cần phải phái ra một đội tinh nhuệ để mạo hiểm thêm một lần nữa không.
Nhờ vào cơn mưa to đột nhiên xuất hiện này đã che lấp đi dấu vết rút lui của đại quân thú nhân, kế hoạch chiến lược của bọn họ vẫn chưa bị bại lộ.
Với số lượng quân đội mà Ngân Nguyệt Lang tộc phái đi thì cùng lắm cũng bị cho rằng là phái qua quấy rối. Dù sao chỉ là hai vạn đại quân thú nhân mà thôi, còn chưa đủ tư cách tiến công thành Dapest.
Chỉ cần kế hoạch mạo hiểm này thành công, thất bại trước mặt này đều không phải là vấn đề. Tất cả chỉ trích đều sẽ biến mất vô ảnh vô tung, mà còn có thể thu hoạch được rất nhiều danh vọng.
Nhưng một khi kế hoạch thất bại thì hậu quả cũng vô cùng nghiêm trọng. Mặc dù quân tinh nhuệ của Ngân Nguyệt Lang tộc không thưa thớt như quân tinh nhuệ của Behemoth, nhưng cũng chẳng nhiều hơn bao nhiêu.
Lỡ như không cẩn thận bị địch nhân cắn cho một phát, tổn thất mất mấy vạn người, thì cũng sẽ cảm thấy đau lòng.
Không ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra trong tương lai. Nếu như bị tổn thất nặng nề trong cuộc mạo hiểm lần này, sau đó lại không may bị trọng thương, vậy thì cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu lắm.
Trong cảnh nội của Đế quốc Thú Nhân chưa bao giờ được yên bình, nếu như tổn thất quá nhiều quân chủ lực trên chiến trường, quyền nói chuyện của Ngân Nguyệt Lang tộc trong Ngũ Đại Hoàng Đình sẽ bị giảm xuống trong phạm vi lớn.
Nếu như không may thì còn có thể bị đuổi khỏi bảo toạ Hoàng tộc, từ đây mất đi quyền lực chúa tể vận mệnh của mình.
Nếu như có thể cổ động Tứ Đại Hoàng tộc khác đồng thời huy động quân tinh nhuệ cùng nhau chấp hành kế hoạch mạo hiểm lần này thì sẽ rất hoàn hảo.
Trong lúc mơ hồ, Ngân Nguyệt Lang Hoàng cảm thấy mình nên làm một điều gì đó.
Mạo hiểm không đáng sợ, tổn thất nặng nề cũng không đáng sợ. Đáng sợ là chỉ có một nhà bọn hắn bị tổn thất, còn người khác thì không.
Nếu như tình huống như vậy bị kéo dài, thế cân bằng bị phá vỡ, đó mới là lúc tai nạn bắt đầu.
. . .
Thành Dapest, sau khi tuyên truyền một cách khí thế ngất trời, một nan đề mới lại bày ra trước mặt mọi người.
Trận "đại thắng sử thi" này đã được thổi phồng ra rồi, vấn đề lớn hiện giờ chính là phong thưởng. Đặc biệt là chuyện này còn liên quan đến việc hai nước liên hợp tác chiến, có càng nhiều vấn đề cần phải suy tính.