Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 474 - Chương 474 - Thành Terence (2)

Chương 474 - Thành Terence (2)
Chương 474 - Thành Terence (2)

Người dịch: Whistle

Trên thực tế, tình trạng hiện tại của rất nhiều sĩ quan quý tộc cũng tương tự như những binh lính này. Tất cả họ đều đang nắm giữ suy nghĩa là sống được ngày nào hay ngày đó, và không có một chút hy vọng nào cho tương lai..

. . .

"Hoan nghênh Bá tước Hudson tới thành Terence!”

“Thay mặt cho 40 vạn quân phòng thủ tiền tuyến, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các vị đã vượt qua đường xá xa xôi để đến chi viện.”

“Nguyện Thần Hi chi chủ vĩ đại phù hộ cho tình hữu nghị giữa hai nước chúng ta vĩnh thế trường tồn. . ."

Hình thức chào đón tiêu chuẩn hoá, chỉ là đã loại bỏ đi tất cả sự phô trương và đơn giản hoá toàn bộ nghi thức.

Hudson nhìn thấy cảnh này không chỉ tức giận mà ngược lại còn cảm thấy yên vui.

Cuối cùng cũng gặp được một vị thống soái rồi, quả là không dễ dàng. Nếu như cấp trên của đội quân tiền tuyến này cũng chú trọng hình thức giống như đám quyền quý vương đô thì thật sự là không còn hy vọng.

Sự xuất hiện của viện quân vẫn gây ra chấn động cho tiền tuyến..

Ngoại trừ những binh lính đã hoàn toàn chết lặng, đa số người vẫn nhìn thấy được hi vọng.

Theo lời tuyên truyền bên phía chính phủ của Công quốc Mosey thì tổng binh lực mà các quốc gia viện trợ cao đến hơn năm mươi vạn, gần bằng quân số trên tiền tuyến.

Theo lý mà nói, một khi toàn bộ viện quân đến được tiền tuyến thì thế cục của song phương sẽ bị đảo ngược.

Là người trong cuộc, Hudson biết rất rõ con số “50 vạn đại quân” này là giả dối đến mức nào.

Không phải là do các bạn hàng xóm không bỏ sức, thật sự là mỗi nhà đều có khó khăn của riêng mình. Có thể điều binh lực tới tiếp viện đã là đang lấy đại cục làm trọng rồi.

Vương quốc Alpha và Vương quốc Warhammer cũng đang phải đối mặt với sự uy hiếp của thú nhân. Có thể thực hiện phái viện binh tới đây đã là chuyện vô cùng không dễ dàng rồi, mong đợi nhiều hơn nữa chỉ là đang làm cho người khác cảm thấy khó xử hơn tôi.

Một số nước láng giềng khác cũng không khá hơn là mấy, ví dụ như Công quốc Orton, số lượng quân thường trực cũng chỉ mới hơn một vạn người.

Người ta đã tuyên bố là sẽ phái ra bảy vạn quân tiếp viện, nhưng trên thực tế, dù có chắp vá lung tung thì miễn cưỡng lắm mới gom đủ ba vạn viện quân.

Nước láng giềng Ruilin thì có biểu hiện tốt hơn, ngay sau khi nhận được yêu cầu giúp đỡ, họ tuyên bố huy động toàn quốc, muốn dùng lực lượng của cả một quốc gia để tới trợ giúp.

Huy động là thật, chi viện cũng có, nhưng câu khẩu hiệu chính trị như dùng lực lượng của cả nước để tới trợ giúp thì chỉ cần nghe thôi là đủ rồi.

Nhưng mà ít nhất thì bọn họ cũng sẽ phái 1 vạn quân tới chi viện. Mặc dù bởi vì đủ loại nguyên nhân làm cho hiệu suất chậm đi một chút xíu, nhưng lúc này viện quân cũng đã chạy tới biên giới rồi.

Đến lúc này, hầu hết các quốc gia nhân tộc ở phía bắc đều tuyên bố là sẽ huy động cả nước, và cũng đều hứa là sẽ phái binh đến chi viện cho Công quốc Mosey.

Theo lý nói, chỉ cần tập hợp lực lượng của toàn bộ các quốc gia phương bắc lại thì hoàn toàn có thể quyết chiến với thú nhân.

Nhưng vấn đề ở chỗ đây không phải là bài toán cộng 1+1=2, nhiều người thì cũng sẽ có nhiều vấn đề hơn, một đám quốc gia hô hào huy động ủng hộ, nhưng lại chẳng có mấy nước thật sự bỏ công bỏ sức.

Khẩu hiệu thì kêu đến kinh thiên động địa, nhưng khi đến khâu hành động thì đều bảo toàn thực lực và ngồi nghĩ là những người khác sẽ xuất lực.

Theo tình hình hiện tại, chỉ cần có được một nửa trong số 50 vạn viện quân mà các quốc gia tuyên truyền tới chi viện cũng đã là một chuyện kỳ tích rồi.

Không phải là mọi người không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh, mà thật sự là thân bất do kỷ.

Nếu cứ ngốc nghếch xông lên, đánh sạch tất cả vốn liếng của bản thân, vậy những ngày tháng sau này nên sống như thế nào?

. . .

Trong doanh trại thú nhân, Ngũ đại Hoàng tộc đã tập hợp lại.

Từ khi Ngân Nguyệt Lang Hoàng đề nghị chơi lớn một lần thì mọi người bắt đầu tỏ ra nghiêm túc.

Đánh nghi binh và cường công là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Dựa theo kế hoạch lúc trước, chủ yếu là thông qua vây khốn thành Dapest để dụ quân chủ lực của Công quốc Mosey ra ngoài quyết chiến.

Cho dù kế hoạch này thất bại, nhiều nhất cũng chỉ tổn thất một ít quân pháo hôi mà thôi.

Nhưng nếu như đổi thành cường công thành Dapest thì lại là một chuyện khác.

Những người có thể ngồi ở chỗ này đều không phải người ngu, không ai sẽ cho rằng Vương đô của người Mosey không có chuẩn bị gì.

Không nói những cái khác, chỉ tính riêng tư quân của các quý tộc trong vương đô thôi đã không dễ giải quyết rồi.

Huống chi còn có thành vệ quân, đội bảo vệ cung đình, học viện pháp sư, tổ chức thương hội. . .

Ở trước thời khắc sinh tử tồn vong, Nhân tộc chưa bao giờ thiếu khí thế hùng dũng và máu lửa, thành Dapest hoàn toàn có thể tạm thời kéo mấy vạn thanh niên cường tráng lên đầu thành.

"Hành động trước đó đã làm cho Người Mosey cảnh giác. Hiện giờ thì quân phòng thủ biên giới của bọn hắn đã tăng cường cảnh giác.”

“Một khi người của chúng ta vượt qua ranh giới, họ sẽ lập tức đốt khói.”

“Muốn để cho một đội quân có quy mô lớn lén lút xâm nhập vào là chuyện gần như không có khả năng.”

“Lộ trình từ tiền tuyến đến thành Dapest chừng hơn hai trăm dặm. Một khi vượt qua ranh giới, bại lộ chỉ còn là vấn đề thời gian.”

“Nếu muốn đánh cho bọn hắn không kịp trở tay, trừ phi là điều động toàn bộ kỵ binh hoặc là không quân, nếu không sẽ rất khó có được hiệu quả."

Ưng Hoàng mặt không cảm giác nói.

Từ sắc mặt cũng có thể thấy được là ông ta không có hứng thú gì với chuyện đánh lén thành Dapest.

Điều động kỵ binh và không quân thì dễ rồi, nhưng vấn đề là sau khi phát động đánh lén thì ai sẽ là người chịu trách nhiệm cho lần công thành tiếp theo đây?

Cũng không thể để cho đám kỵ binh và không quân quý báu này cầm vũ khí lao lên đổi mạng với địch nhân nha!

Bình Luận (0)
Comment