Người dịch: Whistle
Có vẻ như những người này xem việc vuốt mông ngựa của y còn quan trọng hơn việc chỉ huy đại quân. Được người ta coi trọng là một chuyện, nhưng lẫn lộn đầu đuôi thì lại có vấn đề.
Về mặt bản chất thì lần này tới đây là để đánh trận, mà không phải để cho đám người này vuốt mông ngựa.
Là Vương tử của Vương quốc Alpha, từ nhỏ đến lớn, Caesar đều lớn lên với những lời tâng bốc, từ lâu đã miễn nhiễm với những chiêu tâng bốc cấp thấp này rồi.
"Bá tước các hạ, tại sao quân đoàn số hai này lại kém hơn quân đoàn số một nhiều như vậy?"
Vương tử Caesar có chút nhức đầu hỏi.
Mỗi ngày đều bị một đám tiểu quý tộc đến thăm hỏi, y cũng bị làm cho kiệt sức. Ba lần bốn lượt khuyên lui mà vẫn không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của mọi người.
Giờ khắc này, y càng hoài niệm quân đoàn quận Wright hơn nữa. Không chỉ đánh trận lợi hại, mà còn an phận, biết rõ tôn ti địa vị, không gây thêm phiền phức cho y.
"Điện hạ, đây chính là sự chênh lệch giữa quân đoàn tinh nhuệ quân và đội quân bình thường. Không chỉ riêng về mặt huấn luyện quân sự, mà ngay cả hệ thống chỉ huy cũng là như vậy.”
“Việc có nhiều sĩ quan quý tộc không biết phân tấc tới cửa bái phỏng cũng đã phản ánh thực trạng Tử tước Andrés kém xa Bá tước Hudson về mặt khống chế quân đội.”
“Muốn giải quyết những rắc rối hiện giờ cũng rất đơn giản. Chỉ cần ngài đóng cửa từ chối tiếp khách một khoảng thời gian thì đám người này sẽ lĩnh ngộ được ý của ngài."
Bá tước Jose bình tĩnh giải thích nói.
Bá tước Jose không giống với Vương tử Caesar, người chỉ vừa mới chạm mặt với quân đoàn số hai, ông ta đã từng gặp qua đội quân này nhiều lần rồi, cho nên biết rất rõ trình độ thực lực của đội quân này ra sao.
Nói một cách tương đối thì Quân đoàn số hai đã được xem như là tốt rồi, dù sao cũng đều là quý tộc ở cùng một quận, Tử tước Andres vẫn còn có thể khống chế được đội ngũ này.
Không ra mặt ngăn cản đám quý tộc này tới bái phỏng Vương tử Caesar chỉ vì ông ta là người khéo đưa đẩy, không thích vì những chuyện không tất yếu mà đắc tội với người khác.
Hai quân đoàn hạng chót mới là ngư long hỗn tạp hầm bà lằng. Ngay cả hệ thống chỉ huy nội bộ cũng đều vô cùng hỗn loạn.
Quân đoàn như vậy chỉ có thể đi theo đánh những cuộc chiến thắng thế. Còn một khi gặp phải tình huống bất lợi thì việc sụp đổ cũng chỉ là chuyện trong vài phút.
Cũng bởi vì biết được quá nhiều nên Bá tước Jose mới không coi trọng kế hoạch lớn của Vương tử Caesar. Đáng tiếc là tay không lay chuyển được bắp đùi, là một vị gia thần của vương thất, ông ta không thể đắc tội với một vị Quốc vương tương lai được.
Bây giờ chỉ có thể kỳ vọng vào biểu hiện vụng về của những quân đoàn tiếp theo sẽ làm cho Vương tử Caesar hoàn toàn tỉnh ngộ, từ bỏ kế hoạch không đáng tin này.
"Thôi, để cho người dán thông cáo ra bên ngoài nói là ta muốn bế quan tu luyện, gần đây không gặp khách lạ.”
“Thuận tiện thông báo cho Tử tước Andres, để ông ấy tranh thủ mấy ngày nghỉ ngơi này để kéo đội quân ra ngoài rèn luyện cho tốt.”
“Lấy trạng thái hiện giờ của quân đoàn số 2, nếu như gặp phải quân tinh nhuệ của thú nhân thì sẽ bị thiệt thòi lớn."
Caesar buồn bực nói.
Không thể chịu nổi việc bị đám Nam tước, Kỵ sĩ bái phỏng quấy rầy nữa, y buộc phải đóng cửa từ chối tiếp khách, y cũng coi như mở ra một tiền lệ.
Đây là hậu quả của việc không học được tinh túy trong việc chiêu hiền đãi sĩ. Đánh giá quá cao trình độ tự hiểu lấy mình của đám quý tộc bên dưới và bỏ qua tấm lòng ham muốn công danh lợi lộc.
. . .
Nhiều bạn sẽ có nhiều đường, kể từ khi kết thân được với đám quý tộc Mosey thì Hudson liền có thể nhận được nhiều tin tức hơn.
Tin tức Vương tử Caesar đã rời khỏi thành Dapest, chạy đi tụ họp với những quân đoàn đến sau nhanh chóng được truyền tới tai hắn.
Trực giác nói cho hắn biết, có lẽ vị vương tử chuyên gây rắc rối này của mình lại đang chuẩn bị có kế hoạch lớn gì rồi.
Do không nhận được thông báo nên Hudson cũng rất vui vẻ giả ngu. Không biết rõ tình hình thì cũng có nghĩa là không cần phải chịu trách nhiệm.
Căn cứ vào nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, hắn liền dứt khoát bỏ mặc không thèm quan tâm đến nữa.
Đại quân chậm rãi tiến lên, nhìn thấy thành Terence đang thấp thoáng phía chân trời, suy nghĩ của Hudson đã bay đến đó rồi.
Thành Terence chính là tuyến đầu trong công cuộc chống lại thú nhân của Công quốc Mosey, nó có tầm quan trọng như thế nào, không cần nói cũng biết.
Có giá trị chiến lược quan trọng cũng đồng nghĩa với việc phải chịu đòn nặng nhất. Từ khi đại quân thú nhân bắt đầu tiến công, chiến hỏa ở thành Terence chưa từng được dập tắt.
Đại chiến diễn ra trong mấy ngày liên tiếp đã khiến cho quân phòng thủ trở nên chết lặng lên. Ngay cả tin tốt về sự xuất hiện của quân tiếp viện cũng không thể gia tăng sĩ khí của mọi người.
Nhìn thấy một đám binh sĩ giống như xác chết di động đang đứng trên tường thành cao lớn, Hudson không nhịn được nhíu mày.
Không nghi ngờ gì nữa, sĩ quan thượng cấp của đám binh sĩ này chắc chắn là kẻ không đạt tiêu chuẩn. Gặp phải tình huống như vậy, việc cần làm trước tiên là phải trấn an quân tâm.
Mỗi ngày đều phải ra trận chém giết với đại quân thú nhân trên chiến trường, mỗi giờ mỗi khắc đều luôn ở trong trạng thái căng thẳng thần kinh, dù là người bình thường thì cũng bị giày vò thành bệnh nhân.
Không giải toả tâm lý cho bọn họ thì sao mà được?
Bất kể là dùng đại nghĩa nhân tộc hay lấy ban thưởng ra kích thích, hoặc là trực tiếp vẽ bánh nướng thì cũng đều là phương pháp giải quyết tốt.
Tóm lại, con người nhất định phải có hy vọng.
Một đội quân cũng là như thế, chỉ có tràn ngập hy vọng thì khi ra chiến trường mới có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.
Rõ ràng là việc giải toả tâm lý không hề phổ biến ở trên đại lục Aslante. Các quý tộc lão gia cao cao tại thượng sẽ không thèm đoái hoài tới cảm xúc của đám binh sĩ phía dưới.