Người dịch: Whistle
"Đồng minh của chúng ta đã tới chỗ nào rồi?"
Chris IX quan tâm hỏi.
Tiền tuyến chiến tổn là chuyện không có cách nào. Tiềm năng chiến tranh trong nước hầu như đã được khai thác không sai biệt lắm.
Ngay cả khi còn có thanh niên trai tráng có thể sử dụng, nhưng huấn luyện cũng cần có thời gian!
Từ nông nô đến binh sĩ là khoảng cách vô cùng lớn, không có nửa năm một năm là sẽ không thích ứng được.
Trên thực tế, loại biến hóa này sẽ mất nhiều thời gian hơn, ai bảo Công quốc Mosey thiếu nhiều sĩ quan có đủ tư cách như vậy?
Phòng tuyến pháo đài August thất thủ, Công quốc Mosey không chỉ mất đi quân đội, mà còn mất đi rất nhiều sĩ quan có kinh nghiệm chiến đấu phong phú .
Ngay cả những quân đoàn tinh nhuệ nhất của Công quốc cũng bị tổn thất nặng nề trên tiền tuyến, đến nay vẫn còn chưa thể khôi phục thực lực.
"Bệ hạ, quân tiếp viện của Vương quốc Alpha chỉ còn cách thành Dapest không tới một trăm dặm nữa, trước mắt thì họ còn đang nghỉ ngơi và huấn luyện.”
“Vương tử Caesar đã hứa là chỉ cần tập hợp được năm quân đoàn còn lại quân viễn chinh liền sẽ lao ra tiền tuyến.”
“Viện quân của Công quốc Orton cũng còn cách thành Dapest một trăm hai mươi dặm nữa. Bộ ngoại vụ đã làm tốt công tác liên lạc, ước chừng mười ngày nữa là có thể ra tiền tuyến.”
“Quân tiếp viện từ Công quốc Fick và Công quốc Ruilin đã vào biên giới của nước ta từ năm ngày trước, dự kiến là cuối tháng sẽ ra tới tiền tuyến.”
“Các quốc gia còn lại cũng đã lần lượt hoàn thành việc điều động quân đội. Dự tính là tháng sau liền có thể ra tiền tuyến tác chiến.”
“Phiền phức nhất là bên phía Vương quốc Warhammer đã xảy ra sự cố, bọn hắn lấy cớ là vì kiềm chế đại quân thú nhân nên đã cho quân tiếp viện dừng lại ở khu vực biên giới."
Renato bình tĩnh hồi đáp.
Bài thi mà bộ ngoại vụ giao ra không thể nói là hoàn mỹ, nhưng cũng được đánh giá là trung quy trung củ.
Đồng minh có thể tới hỗ trợ là tốt lắm rồi, còn muốn người ta làm quân chủ lực thì quả thật là có chút làm khó người.
Ngay cả khi quân tiếp viện được gửi đến, quân thường trực cũng chiếm tỷ lệ rất thấp. Trong tình hình hiện tại, không có quá nhiều người coi trọng Công quốc Mosey.
Các quốc gia điều quân tới tiếp viện ngoài việc thực hiện nghĩa vụ của đồng minh ra, phần nhiều là vì tranh thủ thời gian cho bản thân.
Đối với một nhóm các quốc gia nhỏ mà nói, bọn họ hy vọng Công quốc Mosey có thể trì hoãn cho đến khi Liên minh Nhân tộc tham chiến, tránh để chiến hỏa đốt tới cảnh nội của mình.
Nhìn phản ứng của Vương quốc Warhammer là biết, trông thì có vẻ như họ đang kiềm chế đại quân thú nhân, nhưng thực tế lại là đang tăng cường phòng ngự cho khu vực biên giới của quốc gia mình.
Không có gì đáng chỉ trích ở đây cả, bản chất con người là hướng về lợi và hại. Tiền đề của việc giúp đỡ các đồng minh là phải bảo vệ được bản thân trước.
"Điều ba quân đoàn lính mới đang huấn luyện đi tiếp viện tiền tuyến , điều động toàn bộ pháp sư nhập giai trong Học viện pháp thuật, điều động các tổ chức lính đánh thuê trong nước, thương hội có vũ trang. . . và các lực lượng dân sự khác để gia nhập quân đội.”
“Nói cho Nguyên soái Hodge: Quân tiếp viện sẽ đến sớm thôi. Công quốc đã không còn đường lui nữa, vô luận như thế nào cũng không thể bỏ phòng tuyến Terence được.”
“Bộ ngoại vụ trực tiếp nâng nhiệm vụ lính đánh thuê được ban hành trong đất nước của lính đánh thuê lên mức cao nhất, mời tất cả các nhóm lính đánh thuê trên đất liền tới tham gia vào trận chiến chống lại thú nhân.”
“Hết chuyện đều dựa vào việc giết chết thú nhân trong Ngũ Đại Hoàng tộc làm tiêu chuẩn, tiền thưởng sẽ không được giới hạn hạn mức cao nhất. Vàng bạc châu báu, mỹ nữ tước vị, tài nguyên tu luyện, thậm chí là đất phong, chúng ta cũng có thể cho.”
“Tiêu chuẩn cụ thể sẽ do các ngươi thương nghị rồi chế định.”
“Những tổ chức sát thủ ẩn mình trong bóng tối không thể xem nhẹ. Treo thưởng cho toàn bộ đại nhân vật của thú nhân, có thể giết được một tên thì tính một tên.”
“Tóm lại, Công quốc Mosey ta đã đến thời khắc sinh tử tồn vong rồi, từ giờ trở đi, chúng ta phải hạ quyết tâm, dốc hết toàn lực đọ sức với thú nhân!"
Sau khi nói xong, Chris IX thở dài thườn thượt. Những việc có thể làm thì ông ta đã làm rồi, phần còn lại chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Nếu như gia tăng cường độ điều động, chiêu mộ lính đánh thuê chiến đấu đều thuộc về loại hoạt động bình thường, vậy thì chạy tới tổ chức thích khách treo nhiệm vụ chính là biểu hiện của việc vô liêm sỉ.
Nếu như không phải là đến lúc sơn cùng thủy tận, Chris IX cũng sẽ không sử dụng loại thủ đoạn bất nhập lưu làm hủy hoại thanh danh của mình như vậy.
...
Vào ngày 17 tháng 7 năm 99988 theo lịch Thần Thánh, Hội nghị Liên minh nhân tộc lần thứ 17 đã được khai mạc tại Lutecia.
Không có hoa tươi, không có tiếng vỗ tay, chỉ có vẻ mặt ngưng trọng của các đại biểu tham dự hội nghị.
Tình hình hỗn loạn ở đại lục ngày càng nghiêm trọng, tạo ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự thống trị của loài người trên đại lục.
Đám dị tộc đang hoạt động mạnh hơn lúc bình thường, trong mấy ngày gần đây đều liên tục duỗi xúc tu ra thăm dò, giống như một khúc nhạc dạo báo hiệu cho bão tố sắp xảy ra vậy.
Với tư cách là người khởi xướng và chủ trì cuộc họp liên minh này, Charles III nghiễm nhiên trở thành người chủ trì cuộc hội nghị này.
"Hoan nghênh mọi người đã tới Lutecia tham gia Hội nghị liên minh mở rộng của Liên minh Nhân tộc lần thứ 17.”
“Cũng giống như những cuộc hội nghị trước đây, chủ đề trong cuộc hội nghị lần này chính là làm sao có thể duy trì được địa vị bá chủ đại lục Aslante của Nhân tộc ta.”
“Đại lục đã thái bình mấy chục năm qua, nay lại bước vào thời đại gió nổi mây phun. Chắc là mọi người đều đã cảm nhận được, trong mấy năm gần đây, xích mích giữa chúng ta và các tộc đột nhiên xảy ra nhiều hơn.”
“Tài liệu tương quan đã được giao cho các vị vào hai ngày trước rồi, chắc là hiện giờ mọi người cũng đã xem xong rồi.”