Người dịch: Whistle
“Theo như kinh nghiệm trong quá khứ, vào những niên đại đặc thù mỗi trăm năm, ngàn năm, vạn năm theo lịch Thần Thánh, đại lục Aslante đều sẽ báo hiệu bất ổn.”
“Và những kiếp nạn này còn được thay thế liên tục. Từ thời thượng cổ - thời đại Titan, Long tộc, đến nay là thời trung cổ - Tộc Tinh Linh, gần như mỗi lần thay đổi địa vị đại lục bá chủ đều có quan hệ với nút thắt vạn năm.”
“Mặc dù sẽ không gục ngã ngay lập tức, nhưng bọn họ đều mắc sai lầm vào những thời điểm mấu chốt như vậy, bị tổn thương nguyên khí rồi mới chậm rãi suy sụp, bị kẻ đến sau thay thế.”
“So với những sự kiện trọng đại xảy ra mỗi 10.000 năm một lần trong lịch sử, hiện giờ phương bắc thì bị thú nhân xâm lấn, dị tộc khắp nơi thì đang gây chuyện ầm ĩ, những chuyện này chỉ có thể được coi là khúc dạo cho thời đại sắp tới.”
“Đặc biệt là hiện tại chúng ta đã đuổi kịp 10 vạn năm đầu tiên, dị tộc toàn diện xâm lấn, Hải tộc ngóc đầu trở lại, có lẽ còn có cả ác ma xâm lấn, ai cũng không biết lần này sẽ phát sinh kiếp nạn cổ quái gì.”
“Để đối phó với tình huống phức tạp có thể xảy ra sắp tới, nên mới có buổi hội nghị ngày hôm nay.”
“Với thái độ có trách nhiệm đối với loài người, ta hi vọng các vị nghị viên đại biểu có thể bỏ qua những tranh chấp trong quá khứ, đưa ra những quyết định công bằng, khách quan trong kỳ họp tới!..."
Bài phát biểu của Charles III khiến bầu không khí vốn đã nghiêm trọng trong hội trường trở nên càng bị kìm nén hơn.
Vận mệnh của chủng tộc, chủ đề này thật sự là quá nặng nề. Ngay cả một số đại biểu có mâu thuẫn với Vương quốc Frank cũng không dám nói đùa lung tung về vấn đề này.
Lịch sử phát sinh một lần, có thể là do trùng hợp, nhưng mỗi lần đều tái diễn, vậy thì nhất định không phải là trùng hợp.
Mọi sự bất cẩn đều có thể dẫn đến những hậu quả khó lường.
Vào thời thượng cổ, loài người chỉ là một thành viên trong vô số tiểu tộc. Cũng chính vì địa vị bá chủ thay đổi hết lần này tới lần khác nên nhân tộc mới có thể chậm rãi tích lũy vốn liếng.
Trên thực tế, nhân tộc chỉ mới cướp đoạt được địa vị bá chủ đại lục trong vòng mấy trăm năm nay thôi, so với những chủng tộc thượng cổ đã thống trị đại lục nhiều năm thì nhân tộc không hề có bất kỳ ưu thế nào.
Điểm khác biệt duy nhất là nhân tộc bị chia năm xẻ bảy, luôn phải đối mặt với sự cạnh tranh từ bên trong lẫn bên ngoài và chưa bao giờ dừng lại, trải qua gian nan khổ cực, ý thức của mọi người lại mạnh hơn một chút.
Cho dù có một vài quốc gia đã mục nát sa đọa, nhưng hầu hết các quốc gia loài người vẫn đang hoạt động bình thường, không bước vào thời kỳ suy tàn.
Không giống như các bá chủ thời thượng cổ, chỉ có một chính quyền thống nhất, một khi nội bộ bắt đầu sa đọa liền sẽ bước lên một con đường không có lối về.
"Bệ hạ Charles nói không sai, vào thời điểm sắp qua thêm 10 vạn năm theo lịch Thần Thánh như lúc này, chúng ta nhất định phải đoàn kết lại, cùng nhau đối mặt với những thách thức mà chúng ta có thể gặp phải sau này.”
“Ta đề nghị mọi người hãy chung tay dọn dẹp những hiểm họa tiềm ẩn có thể đe dọa đến chúng ta trước, ví dụ như: Đế quốc Thú Nhân đang xâm lấn lãnh thổ phía bắc của nhân tộc ta."
Đại diện của Vương quốc Alpha là người đầu tiên hưởng ứng trả lời.
Đều là kịch bản đã được lên sẵn từ trước, hiện giờ chỉ cần diễn kịch theo như ước định trước đó là được. Dù sao thì những chuyện vừa được trình bày đều là sự thật, thú nhân đúng là nhân tố không ổn định nhất.
Trong những năm qua, bọn chúng đã phát động hàng chục cuộc chiến tranh nhằm giành lại ngôi vị bá chủ đã mất.
Nếu như thật sự quyết định dọn bãi trước, vậy thì Đế quốc Thú Nhân chính là cái đinh cần phải nhổ đầu tiên. Cho dù không thể nhổ tận gốc thì cũng phải đánh cho bọn thú nhân bị tàn phế trước.
Đề xuất này phù hợp với lợi ích của các nước phía bắc, cho nên liền lập tức nhận được sự ủng hộ của các đại diện của các nước phía bắc. Cùng với sự ủng hộ mạnh mẽ của Vương quốc Frank, buổi hội nghị này lập tức tiến vào giai đoạn bỏ phiếu.
Không có chuyện gì ngoài ý muốn, đề xuất đã được chấp thuận với số phiếu áp đảo. Chỉ là liên quan đến vấn đề xuất binh cụ thể thì lại lập tức thay đổi sang cảnh tượng khác.
Ủng hộ đề xuất là vì mọi người cân nhắc cho đại cục. Trong những năm qua, đánh thú nhân cũng là một hoạt động theo như thông lệ của loài người.
Hầu như cứ vài chục năm, hai bên lại đánh nhau một trận lớn. Liên tiếp giày vò như vậy, tất cả các quốc gia đều đã cực kỳ căm ghét thú nhân.
Nhưng đến khi cần bỏ công bỏ sức, chuyện dính đến lợi ích của bản thân, đám đại biểu liền từ nhiệt huyết trở về lại với lý tính.
...
Phòng tuyến Terence, Hudson đang ngồi đợi trong quân doanh, cuối cùng cũng nghênh đón một vị khách có trọng lượng tới thăm, tổng quan hậu cần tiền tuyến của Công quốc Mosey —— Bá tước Sanford.
Khác với thái độ thờ ơ trước gã Tử tước Gio xui xẻo kia, khi đối mặt với Bá tước Sanford, quan liêu có thực lực, Hudson vẫn rất nể mặt.
Buổi tiếp đãi được diễn ra theo lễ nghi quý tộc. Hai người vừa tâng bốc nhau, vừa trò chuyện vui vẻ, như thể là bạn cũ gặp nhau vậy.
"Bá tước Hudson tôn kính, chúng tôi vô cùng xin lỗi vì sự hiểu lầm đã xảy ra trước đó trong bộ phận hậu cần.”
“Lần này ta tới đây cũng là để bồi tội với ngài thay cho những kẻ không hiểu chuyện ở bộ hậu cần kia.”
“Để tỏ lòng thành, ta còn thuận đường mang theo ma pháp nỏ mà Vương đô nhờ chuyển cho quý quân đoàn."
Nghe xong lời của Bá tước Sanford nói, Hudson biết rằng chủ đề chính hôm nay đã bắt đầu rồi. Chuyện có liên quan đến lợi ích gút mắc là sẽ không thể nào giải quyết chỉ với một vài lời khách sáo được.
Lấy được ma pháp nỏ trước cùng lắm chỉ được coi là một ân tình, muốn làm cho Hudson hài lòng thì vẫn còn thiếu rất nhiều.