Người dịch: Whistle
Chuyện có liên quan đến lợi ích thì không thể hành động một cách tuỳ hứng được. Dù cho phải chịu một chút ủy khuất thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn trước.
Hudson đã quen với tất cả những điều này từ lâu rồi. Nhằm giảm bớt nỗi đau buồn lúc chia tay, hắn còn chẳng có hứng thú kết giao bằng hữu với người chết.
Trong số mười mấy tên sĩ quan có mặt ở đây, một nửa trong số họ có thể sống sót sau trận chiến đã là được Thần Hi chi chủ phù hộ rồi.
Nếu như Công quốc Mosey bất hạnh sụp đổ trong cuộc chiến này, không chừng còn sẽ toàn quân bị diệt.
Hudson không có hứng thú đặt cược vào xác suất, cho nên hắn chỉ đơn giản là phớt lờ mọi người và nhắm mắt nghỉ ngơi.
...
"Có thể tới được đều đã tới rồi, như vậy hiện giờ hội nghị bắt đầu. Chắc là các vị cũng đã đoán được, lần này ta triệu tập các vị tới đây chủ yếu là vì đối phó với chuyện thú nhân gia tăng binh lực.”
“Nhưng cũng không khoa trương giống như những lời đồn đại, Vương quốc Alpha đã kìm hãm hơn phân nửa binh lực của thú nhân rồi, số lượng địch nhân mà chúng ta phải đối mặt cũng chỉ tăng lên có mấy vạn người thôi.”
“Chỉ cần mọi người đồng lòng thì vẫn còn hy vọng ngăn cản địch nhân ở ngoài phòng tuyến."
Lời nói của Nguyên soái Hodge đã kéo Hudson ra khỏi sự trầm tư của bản thân.
Tổng binh lực của thú nhân chỉ gia tăng có "mấy vạn người" là không sai, nhưng sự uy hiếp của mấy vạn người này còn hơn cả mấy chục vạn pháo hôi ở bên ngoài.
Những viện binh này vốn là thiên binh được điều động tới để giành thắng lợi.
Cho dù là thủ thành thì cũng không phải là chuyện dễ, trong số thú nhân của Ngũ Đại Hoàng tộc, ngoài tộc Ưng đều là không quân ra thì tộc Behemoth đều là kỵ binh, ba nhà còn lại đều có biên chế bộ binh.
Chỉ cần tùy tiện lấy ra một đội quân thì cũng là nhất đẳng tinh nhuệ trong nhân tộc, có lực chiến cao chót vót.
Một khi thú nhân hạ quyết tâm, không ai biết là liệu tuyến phòng thủ Terence còn có thể được giữ vững được hay không.
"Nguyên soái, quân đoàn bộ binh tinh nhuệ của thú nhân cũng đã tới rồi, sợ rằng lần này bọn chúng đã hạ quyết tâm muốn đột phá tuyến phòng thủ của chúng ta.”
“Có lẽ bây giờ chúng ta vẫn còn có thể giữ vững thành Terence, nhưng mặt trận trải dài mấy trăm dặm lại tràn đầy sơ hở, chỉ cần thú nhân muốn thì việc phá quan mà vào thật sự là quá đơn giản.”
“Lần trước cũng đã bị đại quân thú nhân trà trộn vào được, hiện giờ thì càng khó đề phòng hơn nữa. Địch nhân chỉ cần đoạt được một vài cứ điểm thành lũy là có thể đả thông một lối đi an toàn rộng hơn mười dặm.”
“Địch nhân có nhiều tinh nhuệ như vậy, tùy tiện để lại một vài quân đoàn kỵ binh trấn giữ, dù cho quân phòng thủ chúng ta có muốn phá quan cũng là chuyện rất khó khăn.”
“Nếu như thú nhân chia binh kiềm chế chúng ta, đại quân lại xuôi nam xông thẳng đến vương đô Dapest, sợ rằng..."
Lời vừa nói đến bên miệng thì lại bị vị sĩ quan trung niên sĩ này nuốt trở vào. Loại suy đoán không xuôi tai này luôn là "chỉ có thể hiểu chứ không thể diễn đạt bằng lời".
Sau khi nghe người đàn ông trung niên phân tích, Hudson cũng không nhịn được quan sát thêm hai mắt. Có thể phân tích vấn đề thấu triệt như vậy thì hiển nhiên không phải là người bình thường.
Những vấn đề này cũng chính là chuyện mà quân phòng thủ phòng tuyến Terence cần lo lắng nhất hiện giờ, thậm chí nó còn quan trọng hơn việc kẻ thù phát động một cuộc tấn công tổng lực.
Bỏ qua các yếu tố chính trị, một khi thú nhân chia binh đột tiến, hậu cần của đại quân sẽ bị cắt đứt.
Hiện giờ cảnh nội của Công quốc Mosey đang trống rỗng, rõ ràng là không thể ngăn cản bước tiến của đại quân thú nhân. Nước mất nhà tan có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
"Wagner, những tình huống ngươi phân tích đúng là có thể trở thành hiện thực, thậm chí thú nhân đã bắt đầu áp dụng kế hoạch này rồi.”
“Cũng không phải là bọn chúng chưa từng làm ra những hành động tương tự. Công quốc há có thể không có phòng bị gì?”
“Kế hoạch cụ thểthì không tiện để lộ, nhiệm vụ bây giờ của chúng ta là giữ vững phòng tuyến Terence, chuyện còn lại Công quốc tự có cân nhắc.”
“Để bảo đảm không có sai sót gì, ta dự định tăng quân cho một số pháo đài có giá trị chiến lược cao và triển khai bảo vệ khu vực trọng điểm.”
“Hôm nay triệu tập mọi người tới đây là để điều chỉnh lại các nhiệm vụ tác chiến trước đây.”
“Bá tước Hudson, tình hình bây giờ đang rất khẩn trương, binh lực ở tiền tuyến cũng rất căng thẳng, cho nên các vị cũng được bố trí triển khai chiến đấu."
Nhìn như nhẹ như mây gió, nhưng trên thực tế, trong nội tâm của Nguyên soái Hodge cũng đang cảm thấy rất lo lắng, hoàn toàn không có chút tự tin nào.
Có một số chuyện không phải chỉ cần dựa vào chuẩn bị là có thể làm tốt. Cho dù hiện giờ đã phát hiện ra ý đồ tác chiến của thú nhân, nhưng Công quốc Mosey lại không có đủ thực lực để ứng phó.
May mắn là viện binh của các quốc gia khác đang lần lượt kéo đến, nếu không Hodge thật sự không biết Công quốc sẽ phải đối phó như thế nào.
Sau khi lời này được nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Hudson, chờ hắn đưa ra đáp án.
"Nguyên soái các hạ, tham gia chiến đấu thì không thành vấn đề. Từ khi rời khỏi quê hương thì chúng tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần huyết chiến với thú nhân rồi.”
“Chỉ là chúng tôi vẫn còn chưa quen với cuộc sống nơi đây, cần phải có thêm mấy ngày để thích ứng. Bây giờ chúng tôi vẫn còn không quen thuộc nơi này, tốt nhất là không nên những nơi quá phức tạp để đóng quân."
Hudson nói đầy ẩn ý.
Nhiệm vụ quân sự chắc chắn là không thể tránh khỏi. Từ khi đặt chân đến tiền tuyến, có rất nhiều chuyện liền trở nên thân bất do kỷ.
Bây giờ chẳng qua là nhiệm vụ đến quá sớm, không chờ được các quân đoàn còn lại của quân viễn chinh đến.