Người dịch: Whistle
Lâu như vậy mà cũng không liên lạc, Hudson đột nhiên cảm thấy có lẽ Vương tử Caesar lại đang có âm mưu gì rồi.
Những suy đoán không đúng lúc như vậy đương nhiên là không thể nói với người ngoài.
Trong tay hắn không đủ binh lực, chỉ dựa vào một quân đoàn trong tay, Hudson không dám ra ngoài đi lang thang.
Nhìn thấy cảnh này, Nguyên soái Hodge đột nhiên cười ha ha, trực tiếp đưa bản đồ cho Hudson, ra vẻ rộng lượng nói:
"Không thành vấn đề, Bá tước Hudson có thể từ ngàn dặm xa xôi đến đây tiếp viện, một ít yêu cầu nhỏ này chẳng đáng là gì.”
“Những nơi cần tăng phái binh lực đóng quân đều được đánh dấu ở trên bản đồ, các hạ có thể tự mình chọn!"
Chịu ra tiền tuyến là được, đóng quân ở chỗ nào không quan trọng. Có an toàn hay không chỉ là tương đối, quan trọng là thú nhân sẽ phát động tấn công từ chỗ nào.
Đối với Nguyên soái Hodge mà nói, bất luận quân đoàn quận Wright đóng quân ở đâu thì cũng có thể tiết kiệm được một số lượng lớn binh lực, sau đó có thể sử dụng ở những nơi cần thiết nhất.
Hudson nhìn vào những nơi được đánh dấu trên tấm bản đồ liền lập tức trở nên luống cuống.
Là một kẻ ngoại lai, dù có làm bài tập thì cũng chỉ biết được vị trí, không có thời gian để tìm hiểu chi tiết cụ thể.
Ở ngay trước mặt mọi người, lúc này không thể lùi bước được. Sau khi do dự một chút, Hudson liền chỉ vào một địa điểm trên bản đồ rồi sảng khoái nói:
"Vậy thì chọn nơi này đi, quê hương của ta cũng có một toà Phi Hùng bảo, Bây giờ có thể gặp được nó cũng coi như là có duyên phận."
Tuyệt đối là duyên phận, không phải là Hudson lão gia hắn kén cá chọn canh. Là một nhà quý tộc có được Đại Địa Chi Hùng, hắn có lý do để có ấn tượng tốt đối với pháo đài có mang tên gấu.
Từ ánh mắt thất vọng của mọi người, đại khái có thể thấy rằng vị trí đóng quân mà hắn mà chọn chắc là cũng không tệ lắm.
Nguyên soái Hodge nhìn mọi người một lượt rồi mặt không biểu tình nói: "Nếu Bá tước Hudson đã thích Phi Hùng bảo, vậy thì nơi này sẽ do các hạ phụ trách mang binh trấn giữ.”
“Ngoài quân đoàn quận Wright ra, Quân đoàn 23 cũng sẽ hỗ trợ các hạ đóng quân ở nơi này. Còn về việc triển khai quân sự cụ thể, Bá tước các hạ có thể đi thương lượng với quân đoàn trưởng Raquel.”
“Sau khi thay quân xong, Quân đoàn 6 và Quân đoàn số 3 đã đóng giữ ở đây từ trước sẽ được rút về nghỉ ngơi và bổ sung binh lực....."
Một loạt mệnh lệnh quân sự liên tục được phát ra từ trong miệng của Nguyên soái Hodge, không có một vị sĩ quan nào ở chỗ này dám gây chuyện ầm ĩ.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson đột nhiên hiểu được tại sao Người Mosey có thể ổn định chiến tuyến rồi. Quan liêu nội bộ dù đã thối nát, nhưng dù sao vẫn còn một vài cây kình thiên trụ.
Kỷ luật nghiêm minh là nguyên tắc cơ bản của một đội quân. Có thể làm cho tư quân của một đám quý tộc phục tùng mình như vậy, vị Nguyên soái Hodge thanh danh không hiện này tuyệt đối không đơn giản.
Nhìn xem những tài liệu có liên quan đến Phi Hùng bảo, Hudson hài lòng gật đầu. Không vì nguyên nhân khác nào khác, cũng chỉ bởi vì nó cổ xưa.
Trên đại lục Aslante này, cổ xưa thường đi đôi với mạnh mẽ.
Gia tộc Elvin được sách phong ở chỗ này đã được truyền thừa hơn bốn mươi đời. Bàn về thực lực thì cũng có thể được xếp hạng cao trong các quý tộc của Công quốc Mosey.
Lực phòng ngự của một hang ổ được xây dựng cẩn thận bởi các quý tộc uy tín lâu năm thì đương nhiên là không cần phải bàn.
Nhưng rồi cũng sẽ có ngày các quý tộc cổ xưa tiêu hết may mắn, tộc trưởng đương đại của gia tộc Elvin - Tử tước John chính là một kẻ xui xẻo.
Khi Pháo đài August bị thất thủ, kẻ xui xẻo này chính là một thành viên trong đội ngũ chi viện, lại bất hạnh gặp phải thú nhân ở ngoài hoang dã và phát sinh chiến đấu.
Bản thân chiến tử thì không nói, tư quân gia tộc mà tên xui xẻo này mang theo cũng gần như toàn diệt, gia tộc Elvin cứ như vậy sụp đổ.
Các quan chức cấp cao của Công quốc Mosey từ bỏ cứu viện Pháo đài August cũng có liên quan trực tiếp đến trận chiến này.
Quý tộc đất phong tổn thất nặng nề, nhưng vẫn phải giữ vững phòng tuyến.
Nhiệm vụ phòng thủ Phi Hùng bảo đương nhiên là sẽ rơi xuống đầu Công quốc.
...
"Tử tước Raquel, tại sao sắc mặt của ngươi lại khó coi như vậy?"
Hudson nghi ngờ hỏi.
Dù có nhìn thế nào thì việc đóng quân trong một khu vực được củng cố nghiêm ngặt như Phi Hùng bảo đều được coi là một công việc tốt.
Cho dù không chúc mừng thì cũng không cần phải trưng cái bộ mặt chết chóc này ra nha.
Có lẽ là vì bị lời nói của hắn làm cho choàng tỉnh, Tử tước Raquel vội vàng giải thích:
"Rất xin lỗi về sự thất thố vừa rồi của ta, Bá tước Hudson.”
“Bởi vì trên cuộc họp hôm nay ta không nhìn thấy huynh trưởng.”
“Anh ta là quan chỉ huy của quân đoàn chủ lực, theo lý mà nói thì là không nên vắng mặt trong một cuộc họp như vậy."
Người không nên vắng mặt lại vắng mặt, hoặc là có việc trì hoãn, hoặc là đã xảy ra chuyện rồi.
Xét theo tình hình tiền tuyến, không nhận được tin dữ thì khả năng cao là đã bị đại quân thú nhân vây khốn rồi.
Là một tên nhị đại, Raquel cũng không phải thật sự bất học vô thuật, y rất rõ chuyện này có ý nghĩa gì.
Mặc dù nếu như huynh trưởng xảy ra chuyện thì y liền trở thành người thừa kế tước vị, nhưng mà trong lần xuất chinh này, huynh trưởng của y cũng đã mang theo đội quân tinh nhuệ nhất của gia tộc.
Nếu như không may xảy ra bất trắc thì lực lượng của gia tộc sẽ bị trọng thương.
Đối với một đại gia tộc mà nói, một khi bị tổn thương nguyên khí trọng thương thì cũng là lúc bắt đất từ thịnh chuyển suy.
Raquel vẫn có tự hiểu lấy mình, y biết rất rõ rằng nếu điều tồi tệ nhất xảy ra thì mình không có năng lực để ngăn cơn sóng dữ.