Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 489 - Chương 489 - Nhiệm Vụ Quân Sự (3)

Chương 489 - Nhiệm Vụ Quân Sự (3)
Chương 489 - Nhiệm Vụ Quân Sự (3)

Người dịch: Whistle

Đây vẫn chỉ là gia tộc, nếu như nhìn xa hơn, vận mệnh của Công quốc Mosey cũng đang mờ mịt trong mưa gió, chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ bị hủy diệt.

Hudson chỉ có thể bày tỏ sự cảm thông đối với loại biến cố này

Nếu như bị đại quân thú nhân bao vây, ngoài việc ăn thua đủ ra thì sẽ không có bất kỳ sự lựa chọn nào tốt hơn.

Chỉ khi kéo tới giai đoạn cuối cuộc chiến thì mới có thể kỳ vọng và việc các quốc gia khác phái binh đến chi viện.

"Yên tâm đi, dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ, khả năng bị đại quân thú nhân vây công cũng không quá lớn..”

“Chỉ cần không gặp phải giao tranh giống như trận Pháo đài August, dựa vào một pháo đài quân sự lớn để phòng thủ thì cũng có được 60% xác suất có thể chịu được đòn tấn công của đại quân thú nhân."

Vừa nói xong, Hudson liền phát hiện ra không thích hợp. Có vẻ như những lời an ủi này đã phản tác dụng.

Xác suất 60% là khi người bị vây nhốt là quý tộc trong Vương quốc Alpha có kinh nghiệm phong phú, nhưng chuyện Vương quốc Alpha có thể làm được thì không có nghĩa là Công quốc Mosey cũng có thể làm được.

Từ khi khai chiến đến giờ, không có pháo đài nào trong Công quốc Mosey có thể cầm cự được sự bao vây của đại quân thú nhân đến nửa năm.

Thành trì có biểu hiện tốt nhất chỉ có thể kiên trì được ba tháng trong vòng vây khốn của đại quân thú nhân.

Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân khiến cho chiến tranh nổ ra cách đây không lâu. Theo thời gian trôi qua, chắc chắn sẽ có người trổ hết tài năng.

Tuy nhiên, để có thể sống sót được dưới sự bao vây của đại quân thú nhân, ngoài thực lực bản thân ra thì vẫn còn cần thêm sự may mắn nữa.

Một khi thú nhân hạ quyết tâm, không có pháo đài nào mà bọn chúng không thể đánh hạ, sự khác biệt chỉ nằm ở mức độ thương vong.

Những kẻ sống sót đều là người rất may mắn.

Đối với Raquel mà nói, vận may là thứ thật sự quá mức hư vô mờ mịt. Một khi thực lực của gia tộc bị trọng thương thì ngày lành tháng tốt của những tên con ông cháu cha như y sẽ kết thúc.

Hudson không nói gì thêm nữa. Loại chuyện bực mình này xảy ra hàng ngày trên tiền tuyến.

Quý tộc uy tín lâu năm suy sụp, quý tộc mới nổi quật khởi. Trong loạn thế, mọi chuyện đều có thể xảy ra.

...

Đắm mình trong gió thu, đội quân viễn chinh của Vương quốc Alpha không ngừng trải qua những thăng trầm cuối cùng cũng đã hợp lực tại Dexarte.

Nhìn năm quân đoàn tập trung trong tay, Vương tử Caesar còn chưa kịp cao hứng được bao lâu liền gặp phải vấn đề mới —— không đủ sân huấn luyện.

Không phải là vì Người Mosey không phối hợp, mà là số lượng quân viễn chinh thật sự là quá nhiều. Năm quân đoàn với hơn 75,000 quan binh, số sân bãi cần dùng để huấn luyện cũng không phải là tí.

Hai quân đoàn phía trước thì còn có thể cho phép binh lính thay phiên nhau nghỉ ngơi và huấn luyện. Nhưng hiện giờ thì nhất định không được, năm quân đoàn lần lượt thay phiên liền sẽ biến thành năm ngày mới huấn luyện một lần, làm vậy sẽ không có ý nghĩa.

Trừ phi là trọng binh tụ tập ở ngoài tiền tuyến, chứ ở hậu phương làm gì có ai ăn no rửng mỡ mà xây sân huấn luyện lớn như vậy!

Cũng không thể dùng vũ lực chiếm ruộng lúa mì, các quý tộc bản địa cũng không phải quả hồng mềm, huống chi Vương tử Caesar cũng không thể vì một cái sân huấn luyện mà mang tiếng xấu ức hiếp nhỏ yếu được.

Phối hợp là chuyện không thể nào. Vì thúc giục quân viễn chinh ra chiến trường, đám cao tầng của Công quốc Mosey đều sắp gấp đến điên rồi.

Hầu như ngày nào Vương tử Caesar cũng có thể nhận được tin cầu viện, hối thúc y nhanh chóng ra chiến trường. Ngay cả nàng công chúa bảo bối của y cũng đã phàn nàn với y không chỉ một lần.

Nếu như không phải vì có lập trường đủ kiên định, sợ là y đã sớm thất thủ rồi.

Nhưng theo thời gian trôi qua, áp lực chính trị mà Vương tử Caesar phải gánh chịu lại càng lúc càng tăng.

Nếu như không phải lúc trước quân đoàn thứ nhất biểu hiện không tệ, thay quân viễn chinh kiếm được không ít điểm, sợ là âm thanh chỉ trích ở ngoại giới sẽ còn lớn hơn.

"Hừ!"

"Người Mosey thật là phế vật, uổng cho có được nhiều đất đai phì nhiêu như vậy, quốc lực cũng chẳng kém, vậy mà chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã không chịu được nữa.”

“Quân đoàn thứ nhất của chúng ta cũng đã ra chiến trường rồi mà bây giờ ngày nào cũng chạy tới thúc với chả giục, như thể nếu không có chúng ta thì bọn họ không sống nổi nữa vậy.”

“Những quân đoàn đến sau còn chưa nghỉ ngơi được mấy ngày, chẳng lẽ ngay cả một chút thời gian cũng không thể tranh thủ được sao?"

Trong khi nói chuyện, Vương tử Caesar đã xé nát tấm da dê trong tay. Vẻ thiếu kiên nhẫn đã viết rõ trên mặt y.

"Điện hạ, sợ là Người Mosey thật sự sắp không kiên trì được nữa. Viện binh của Công quốc Orton mới đến mà hiện giờ cũng đã nhận được công văn hối thúc ra tiền tuyến.”

“Viện quân của các quốc gia khác cũng đang tăng tốc độ, trong nước cũng đã gửi công văn yêu cầu chúng ta nhất định phải giúp Người Mosey cầm cự nốt năm nay.”

“Tình hình hiện giờ đang rất khẩn trương, nếu bằng chúng ta ra tiền tuyến hỗ trợ trước đi. Sau này mới căn cứ vào thế cục phát triển để áp dụng bước kế tiếp của kế hoạch."

Bá tước Jose cố gắng khuyên nhủ.

Tình hình trên chiến trường đang thay đổi hằng ngày. Là bên yếu thế hơn, Công quốc Mosey chỉ còn cách không ngừng điều chỉnh kế hoạch mới có thể đuổi kịp sự phát triển của tình thế.

Muốn dùng "Thành Dapest" làm mồi nhử để hấp dẫn thú nhân xâm nhập rồi áp dụng kế hoạch bao vây tiêu diệt thì nhất định phải giữ vững phòng tuyến trước.

Nếu như phòng tuyến của Người Mosey sụp đổ, đại quân thú nhân sẽ tiến thẳng một mạch vào đây mà không còn phái quân xâm nhập nữa.

Giờ phút này, Vương tử Caesar cũng bắt đầu cảm thấy rối rắm. Tiếp tục quan sát đúng là có lợi cho việc áp dụng kế hoạch bao vây tiêu diệt, nhưng điều kiện tiên quyết là Người Mosey có thể chịu đựng mới được.

Bình Luận (0)
Comment