Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 501 - Chương 501 - Vây Giết Behemoth (5)

Chương 501 - Vây Giết Behemoth (5)
Chương 501 - Vây Giết Behemoth (5)

Người dịch: Whistle

Bây giờ không phải là lúc so đo chuyện này, mấy trăm tên Kỵ binh Behemoth đang ngoan cố chống cự ở trước mặt mà liều mạng thì cũng có thể mang lại rất nhiều tổn thất cho liên quân.

Kỵ binh Behemoth chết rồi, con chiến thú dưới thân cũng trở nên điên cuồng. Chỉ trong nháy mắt, Hudson liền nhìn thấy có mấy tên Kỵ binh nô mã bị chiến thú tập kích.

Không chút do dự, Hudson vội vàng bắn hạ những con chiến thú vô chủ đang nổi điên này, sau đó lập tức hạ lệnh: "Giết luôn cả chiến thú đi, không cần để lại người sống!"

Thẳng thắn mà nói, hắn vẫn luôn trông mà thèm loại chiến thú này của Behemoth. Đáng tiếc là trên đại lục Aslante chưa từng xuất hiện tiền lệ con người có thể thuần hóa chiến thú của Behemoth.

Dựa theo cách nói phổ biến trên đại lục, chiến thú của Behemoth và Behemoth đồng sinh cộng tử, khi kỵ binh Behemoth chiến tử, chiến thú cũng sẽ nhanh chóng chết theo.

Chuyện này là thật hay giả thì không có cách nào xác thực, nhưng Hudson không cho là mình có thể làm được chuyện mà vô số tiền bối cũng không làm được.

Có lẽ là bởi vì biểu hiện vừa rồi của hắn quá xuất chúng, hoặc có lẽ là vì hạ lệnh nên hắn đã bị bại lộ thân phận quan chỉ huy của mình, đám kỵ binh Behemoth lập tức lựa chọn thoát khỏi đối thủ rồi đánh về phía Hudson.

Trong lúc bị hãm sâu trong trùng vây, "bắt vua" là lựa chọn tốt nhất để phá vỡ tình thế khó khăn này. Hudson bày tỏ sự tán thưởng từ tận đáy lòng đối với trình độ quân sự siêu cao của kỵ binh kỵ binh Behemoth.

Đặc biệt là bọn chúng còn lựa chọn hắn làm chỗ đột phá, càng đáng khen ngợi hơn nữa. Dù gì thì tấm sắt cứng nhất trên chiến trường hiện giờ chính là hắn.

Không bỏ chạy từ những chỗ bạc nhược thì thôi, lại còn dám chạy tới đá vào tấm sắt cứng rắn nhất, chỉ có thể nói, đội kỵ binh Behemoth này hơi đen.

Không cần hạ lệnh, nhóm cung nỏ thủ đã tự giác nhắm vào đám kỵ binh Behemoth đang vọt tới.

Có thể nói, mỗi bước tiến về phía trước đều được Kỵ binh Behemoth mở ra bằng sinh mạng của mình. Khoảng cách càng ngày càng gần, nhóm cung nỏ thủ đã sớm không nhẫn nại được nữa, bắt đầu màn trình diễn của bản thân.

Sau hai vòng kỵ xạ, kỵ binh Behemoth đột nhiên phát hiện ra không thích hợp, có vẻ như tốc độ của chiến thú đột nhiên chậm lại.

Dưới mưa tên của địch nhân mà đột ngột giảm tốc độ thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.

Chỉ trong nháy mắt, hết đội kỵ binh này tới đội kỵ binh khác cầm theo trường thương xuất hiện ở trước người Hudson.

Vòng vây càng ngày càng nhỏ, các thành viên của gia tộc Liberon đang khổ chiến với kỵ binh Behemoth cũng dần rút lui ra khỏi chiến trường, nhường lại sân khấu này cho kỵ binh.

Có lẽ là vì nhận thấy tình hình không ổn, sắc mặt của gã sĩ quan Behemoth lập tức trở nên xanh xám. Trực giác nói cho gã ta biết, lần "bắt vua" này là một quyết định sai lầm.

Lùi lại là chuyện không thể nào, tín hiệu cầu viện đã được phát ra rồi. Nhưng mà nơi này vẫn còn cách doanh trại của đại quân thú nhân gần nhất mấy chục dặm đường nữa.

Ngoài không quân Người Ưng là có cơ hội chạy đến chi viện ra, những đội quân còn lại dù có chạy tới thì cũng chỉ có thể nhặt xác cho bọn chúng.

Nhìn thoáng qua những cây Ma pháp nỏ trong tay địch nhân, gã sĩ quan biết là cho dù không quân Người Ưng có tới thì cũng không thể phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Giống như đã hạ quyết tâm, trong mắt của sĩ quan trung niên Behemoth tràn ngập tơ máu, khí thế quanh người đột nhiên dâng lên, mặc cho mưa tên đầy trời, gã giơ thanh Kỵ sĩ thương đặc chế nhảy lên rồi lao thẳng đến mệnh môn của Hudson.

Gần hơn, càng gần hơn nữa!

Ngay khi thanh Kỵ sĩ thương chỉ còn cách Hudson không đủ ba mươi centimét thì đột nhiên ngừng lại, mặc cho gã có cố gắng như thế nào cũng không thể đâm tới được nữa.

Không đợi cho gã ta kịp phản ứng, một cái tay gấu to lớn xuất hiện ở trước mặt, gã ta lập tức bay ra ngoài.

Phun ra một ngụm máu tươi, gã sĩ quan Behemoth đã hoàn toàn chết lặng! Liều mạng bị trọng thương nguyên khí chỉ để đổi lấy một kết cục như vậy.

Gã còn định lấy mạng đổi mạng, giết chết Hudson, gây nhiễu loạn liên quân nhân tộc, tranh thủ một chút hy vọng sống cho thủ hạ của mình.

Đáng tiếc, kết quả cuối cùng là trên người gã bị ghim đầy mũi tên, mà Hudson thì lại bình an vô sự, đang nhìn gã với ánh mắt như đang nhìn một thằng hề.

Gã sĩ quan Behemoth cố nén đau đớn, sử dụng chút sức lực cuối cùng để nói bằng ngôn ngữ thông dụng trên đại lục với vẻ không cam lòng: "Tộc Behemoth, Hoàng Kim Behemoth Royia.”

“Nhân loại, nói ra tên của ngươi, để cho ta chết được rõ ràng!"

"Xin lỗi, ta không có hứng thú nói nhảm với người chết."

Trong khi trả lời, Hudson không quên bổ sung thêm một mũi tên, để tiễn vị Hoàng Kim Behemoth Royia này đi gặp Thú Thần với đầy sự nghi ngờ.

Cái chết của Royia không chỉ không làm cho đám kỵ binh Behemoth còn lại sụp đổ, ngược lại còn khiến cho bọn chúng trở nên càng điên cuồng hơn.

Tiếc là loại điên cuồng này chẳng thể làm được gì khi phải đối mặt với ưu thế binh lực tuyệt đối.

Cho dù là chiến sĩ anh dũng cỡ nào cũng không thể đỡ được trường thương đâm từ bốn phương tám hướng.

Hơn nữa, bọn chúng còn vừa trải qua một trận ác chiến, trạng thái của kỵ binh Behemoth không còn ở mức cao nhất. Điên cuồng vùng vẫy giãy chết cũng chỉ làm cho sự thất bại này lộ ra vẻ bi thảm hơn một chút.

Tận mắt nhìn thấy một trận chiến “kiến nhiều cắn chết voi”, Hudson âm thầm nhắc nhở bản thân: Khi dụng binh đánh trận, nhất định phải bình tĩnh.

Gã Royia nằm dưới đất chính là tài liệu dạy học tốt nhất.

Nếu không phải sự kiêu ngạo không ai bì nổi khiến cho gã bị lạc lội. Chỉ cần để lại thêm mấy tên trinh sát bên ngoài coi chừng động tĩnh xung quanh thì bọn chúng cũng sẽ không rơi xuống kết cục này.

Bình Luận (0)
Comment