Người dịch: Whistle
"Lập tức quét dọn chiến trường, đốt thi thể ngay tại chỗ, sau đó mang theo thương binh rút lui! Nơi đây cách doanh trại của thú nhân không xa, tốc độ nhất định phải nhanh."
Hudson ra vẻ bình tĩnh hạ lệnh.
Tiêu diệt được cả một đoàn kỵ binh Behemoth ngàn người, cho dù là trong tình huống có lợi thì cũng là một chuyện đáng để ăn mừng.
Bọn hắn chính là những người đầu tiên tiêu diệt được đoàn Kỵ binh Behemoth từ khi chiến tranh bộc phát đến nay, nên chắc chắn sẽ được nhiều quốc gia ghi lại việc quan trọng này, và giao phó ý nghĩa chính trị đặc biệt cho nó.
Không để lộ sắc mặt chính là tố chất cơ bản mà một người làm tướng cần có. Đặc biệt là trong lúc thắng trận thì càng phải thời giữ được sự bình tĩnh.
Dù là trong lòng vui đến nở hoa, nhưng vì duy trì hình tượng cao lạnh, Hudson vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Chủ soái có thể kiềm chế cảm xúc, nhưng quan binh phía dưới thì lại không làm được. Chỉ cần nhìn vẻ mặt hoan thiên hỷ địa của mỗi người là biết mọi người đều đang rất hài lòng với trận chiến này.
Hudson đã bắt đầu được hưởng thụ lợi tức từ việc đánh thắng trận mang lại. Ảnh hưởng trực tiếp nhất chính là uy vọng của hắn ở trong quân đội đã cao hơn nhiều.
Không chỉ nhất ngôn cửu đỉnh trong quân đoàn quận Wright, mà ngay cả đối với Quân đoàn số 23 mới của Người Mosey cũng có tác dụng.
Liên tục chiến thắng đã làm làm cho niềm tin mà đám người bên dưới đặt vào hắn tăng lên đến đỉnh điểm.
Bây giờ hắn chỉ cần ra lệnh là đám sĩ quan của Quân đoàn số 23 mới đã tự đi thi hành, không còn cần quân đoàn trưởng Raquel phải thuật lại nữa.
Trong tình huống bình thường, nếu như xảy ra chuyện cướp quyền đoạt quyền hư hư thực thực này, có lẽ song phương sẽ trực tiếp trở mặt.
Nhưng bây giờ là thời kỳ chiến tranh, vị huynh trưởng khôn khéo của mình còn bị đại quân thú nhân vây khốn, có thể bị đưa đi gặp Thần Hi chi chủ bất kỳ lúc nào, Raquel ôm bắp đùi còn không kịp, sao lại dám kiếm chuyện.
Quyền chỉ huy chỉ là vấn đề nhỏ. Đứng trên lập trường của Raquel, dù Hudson có lợi hại như thế nào thì cũng chỉ là người ngoài, sẽ không cắm rễ ở Công quốc Mosey, dù có lấy đi quyền chỉ huy quân đội thì cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
Điều mà y cần nhất bây giờ chính là đi theo ké quân công.
Lỡ như vị huynh trưởng kia của mình bất hạnh gặp nạn, thuận tiện hoàn thành đại nghiệp bại gia, vậy thì những công huân mà y tích lũy bây giờ có thể sẽ là liều thuốc cứu mạng vào một thời điểm nào đó trong tương lai.
Sau khi thu xếp xong việc quân công, Hudson mới để mắt tới tiểu đoàn đội vừa mới được giải cứu.
"Các ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?"
Không phải Hudson đang cố tình kiếm chuyện. ét về mặt địa lý, nơi này thuộc khu vực trực thuộc của thành Bethel, bởi vì quá gần tiền tuyến, nên đã sớm hoàn thành vườn không nhà trống.
Trong tình huống bình thường, lúc này không nên có người đi qua đây mới phải. Nếu như không phải vừa rồi đám người này đã chiến đấu với thú nhân, chứng minh được bọn họ không phải là gian tế của thú nhân, có lẽ hiện giờ hắn sẽ không đặt câu hỏi, mà là trực tiếp bắt người rồi.
Thời kì phi thường phải sử dụng thủ đoạn phi thường. Công quốc Mosey đã sớm ban bố lệnh cấm người trong nước tiến vào chiến khu.
Nghe được câu hỏi, Anthony còn chưa thoát khỏi bi thương, nên đã không lựa lời để trả lời: "Chúng tôi là một đoàn thương nhân, trong lúc đang đi ngang qua đây thì bị thú nhân ăn cướp, một đường chạy trốn đến đây."
Vừa nói xong, những ông lão có kinh nghiệm phong phú trong trong đội ngũ đã ý thức được chuyến này toi rồi.
Cái cớ này thật sự là quá vớ vẩn. Bên trong có vô số sơ hở.
Thương đội nhà ai mà ngay cả xe ngựa cũng không có?
Thương đội nhà ai có đội hộ vệ mạnh như vậy?
Thương đội nhà ai không biết sống chết, dám chạy ra tiền tuyến vào lúc này?
...
Có quá nhiều nghi vấn chưa được làm sáng tỏ. Nói vậy chẳng khác nào đang trực tiếp nói cho đối phương biết là thân phận của bọn họ có vấn đề.
Đều là bị ép phải làm vậy, với trạng thái hiện giờ của họ, nếu như bại lộ thân phận cho một đội quân xa lạ thì ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Truyền thừa của gia tộc Liberon cũng rất có sức hấp dẫn. Ngay cả bạn bè thân thích ngày thường cũng có thể ra tay với họ, huống chi là những người xa lạ không hề quen biết.
Chỉ cần tùy tiện gắn cho cái mũ đào binh là có thể trực tiếp bắt bọn họ lại. Nơi này lại là dã ngoại hoang vu, muốn kêu oan cũng không có cơ hội.
"Tướng quân tôn kính, chúng tôi là cung phụng của thương hội Warren. Được gia tộc Elvin mới đến để làm ăn, đây là giấy thông hành đặc biệt mà Tử tước John đã cấp."
Trong khi nói chuyện, lão Ma đạo sư còn lấy ra một tấm khế ước văn thư bằng da dê để chứng minh bọn họ thật là thương đội, coi như bổ sung những sơ hở trong lời nói trước đó của Anthony.
Tiếc là làm vậy lại càng làm cho Hudson cảm thấy hoài nghi về thân phận của những người này hơn. Chuẩn bị đầy đủ như vậy, như thể nó đã được sắp xếp từ trước.
Quy tắc đều chỉ nhằm vào người bình thường, nếu như thật sự là thành viên của tứ đại thương hội trên đại lục, trực tiếp lấy ra một phần giấy thông hành do Quốc vương cấp cũng không thành vấn đề.
Bây giờ đang là thời kỳ chiến tranh, những thương hội lớn này có thể kiếm được một lượng lớn tài liệu chiến lược, cho nên đi đến đâu cũng là khách.
Miễn là không đi làm ăn với thú nhân là được, chỉ cần chào hỏi với tướng lĩnh ở tiền tuyến trước một tiếng thì tất cả mọi người đều sẽ nể mặt bọn họ.
"Thật sao, trùng hợp là ta cũng muốn đi Phi Hùng bảo thay quân, các ngươi liền đi theo đi!”
“Mặc dù Tử tước John đã chiến tử, nhưng với danh dự của gia tộc Elvin thì vẫn còn có thể tiếp tục làm ăn.”