Người dịch: Whistle
“Dặn các quý tộc dọc đường cung cấp đồ ăn tiếp tế cho nông nô, toàn bộ chi phí sẽ mà sẽ do Công quốc kết toán.”
“Sơ tán nông nô chỉ là kiến nghị của Công quốc, không phải là bắt buộc. Nếu như có thể giải quyết vấn đề lương thực thì tất cả mọi người có thể ở lại.”
“Gần như toàn bộ những pháo đài nằm trong khu vực bị chiếm đóng để đã thất thủ. Sự thật đã chứng minh là công tác chuẩn bị của chúng ta hoàn toàn không đủ để ngăn cản bước tiến của thú nhân.”
“Đóng quân rải rác sẽ chỉ dễ dàng bị địch nhân đánh tan mà thôi. Cho phép các quý tộc từ khắp nơi trên đất nước lấy quận phủ làm đơn vị để cố thủ một toà pháo đài kiên cố.”
“Chuyện này cũng không phải là bắt buộc, nếu như có người tự nhận bản thân có thực lực xuất chúng thì hoàn toàn một mình cố thủ một pháo đài, thậm chí chủ động xuất kích đi quyết chiến với thú nhân cũng không thành vấn đề."
Ngoài kế hoạch vườn không nhà trống nhất định phải chấp hành ra, toàn bộ những mệnh lệnh còn lại đều là đề nghị, điều này đủ để chứng minh sự mâu thuẫn nội tâm của Chris IX.
Vườn không nhà trống là vật tư chiến lược. Nếu không mau chóng tự mình động thủ thanh lý hết hoa màu trên đất, đợi khi đại quân thú nhân giết tới thì đã chậm.
Dù là tổn thất thảm trọng thì cũng còn tốt hơn là làm lợi cho địch nhân. Lương thực chưa thành thục gặt vội thì không cho vào kho được, nhưng ít nhất cũng có thể dùng để nuôi gia súc, có thể bù đắp phần nào tổn thất.
Sơ tán nông nô chính là một dự án lớn. Từ khu vực vườn không nhà trống đến xem thì số lượng nhân khẩu cần được di dời khoảng chừng hơn trăm vạn.
Trong thời đại phong kiến, đây chắc chắn là một quyết định vô cùng điên rồ. Trong lòng Chris IX còn không chắc liệu rằng chuyện này có thể thực hiện được hay không.
Đặc biệt là toàn bộ thanh niên trai tráng đều phải ở lại tiền tuyến, chỉ có người già và trẻ em được rút lui. Lộ trình di chuyển từ bắc đến nam dài hơn nghìn dặm, chắc chắn sẽ có rất nhiều người không chịu nổi.
Nhưng thà là tổn thất nặng nề thì cũng tốt hơn là rơi vào trong tay thú nhân rồi bị tiêu diệt. Mặc dù không nói thẳng ra, nhưng từ hành động thực tế có thể thấy được sự bàng hoàng trong nội tâm của Chris IX.
Ngay cả người làm Quốc vương mà cũng không xem trọng quốc gia của mình. Nếu như tin tức này bị truyền ra ngoài, tất cả các quý tộc của Công quốc Mosey ở trên tiền tuyến sẽ khóc hết nước mắt.
Nhìn thì có vẻ như việc di tản nông nô chỉ là thủ đoạn tất yếu để giải quyết vấn đề lương thực. Nhưng thực chất thì vẫn là bảo tồn sinh lực.
Theo quan điểm của Chris IX, phòng tuyến xuất hiện lỗ hổng, chuyện các tỉnh phía bắc thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Nơi duy nhất có thể giãy dụa chính là các tỉnh phía nam của Công quốc. Lấy không gian đổi thời gian để tiếp tục cầm cự, không chừng có thể kiên trì đến khi viện quân của Liên minh nhân tộc chạy đến.
Lúc đó liền có thể phản công thu hồi lãnh thổ bị mất, những nông nô di cư về phía nam này chính là lực lượng chính để tái thiết sau chiến tranh.
Nông nô đều đã bảo vệ như vậy rồi, quý tộc chính là căn cơ của Công quốc, cho nên lại càng phải bảo vệ cẩn thận hơn.
Có tiền lệ là Vương quốc Alpha ở đó, Chris IX vẫn rất có lòng tin là mình có thể thu hồi lại lãnh thổ đã mất với sự giúp sức của Liên minh nhân tộc, một lần nữa đoạt lại cơ nghiệp của tổ tông.
Những chiến lược đang được triển khai hiện giờ đã không kìm hãm được quyết định trải đường cho tương lai.
. . .
Công quốc Mosey đang chuẩn bị cho tình huống tồi tệ nhất, áp lực chính trị mà Vương tử Caesar phải gánh chịu cũng đột nhiên tăng lên.
Mặc dù không có người nói rõ, nhưng việc quân viễn chinh chậm chạp không hành động cũng có liên quan đến sự sụp đổ của pháo đài Bethel.
Có thể tưởng tượng được một khi tin tức này truyền về trong nước, khả năng cao là y sẽ bị gán cho cái mũ không để ý đại cục, khư khư cố chấp.
Nếu không kịp thời khắc phục, dẫn đến thất bại trong nhiệm vụ chiến lược mà Vương quốc giao cho, toàn bộ danh vọng mà y tích lũy được trong giai đoạn trước cũng không đủ để bù vào.
"Người Mosey đều là phế vật sao? Nhanh như vậy liền bị thú nhân xé ra một lỗ hổng, tuyến phòng thủ được là bằng giấy sao?”
“Bây giờ là Pháo đài Bethel thất thủ, như vậy lần sau sẽ là Terence, hay là Dapest sẽ thất thủ đây?"
Những lời phàn nàn này đủ để chứng minh rằng Vương tử Caesar thật sự đang rất tức giận. Nhìn vẻ mặt tức giận của y, những người không biết đều cho rằng y là Vương tử của Công quốc Mosey.
"Điện hạ, chỉ dựa vào lực lượng của một nhà quý tộc thì gần như không có khả năng giữ được cứ điểm mà thú nhân quyết tâm đánh hạ.”
“Người Mosey đã mắc sai lầm khi đánh giá sai, họ đã đánh giá thấp quyết tâm muốn công chiếm Pháo đài Bethel của thú nhân, cho nên không thể kịp thời tiếp viện.”
“Hành động chậm chạp và không thể kiểm soát tình hình chiến đấu ở tiền tuyến cũng là căn bệnh kinh niên của họ.”
“Từ sự sụp đổ của tuyến phòng thủ Pháo đài August trước đây cho đến việc Pháo đài Bethel hiện tại bị thất thủ khẳng định được chuyện này.”
“Vào thời khắc mấu chốt, Người Mosey sẽ không đáng tin cậy, chúng ta nhất định phải hấp thu giáo huấn, tuyệt đối không thể để đại quân bị cô lập trong thành."
Bá tước Jose khuyên nhủ.
Nhìn thì có vẻ như đang nói về vấn đề đóng quân, nhưng thực ra ông ta đang mịt mờ nói cho Vương tử Caesar biết là: Người Mosey không đáng tin cậy, tranh thủ thời gian từ bỏ cái kế hoạch không đáng tin cậy trước đó đi!
"Tin chiến thắng!"
"Tin chiến thắng!"
. . .
"Tin chiến thắng" đột ngột vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người. Ngay sau đó, vệ binh liền trình lên một phần văn thư được niêm phong cho Vương tử Caesar.