Người dịch: Whistle
Chuyện có liên quan đến cả cuộc đời, Hudson cũng sẽ không vì nhỏ mất lớn. Dù hắn muốn có được truyền thừa của đại quý tộc thì cũng sẽ chờ đến giai đoạn sau của cuộc chiến rồi mới hành động.
Đến lúc đó, quý tộc bị sa sút nhiều lắm, không còn hấp dẫn ánh mắt như hiện giờ nữa. Chỉ cần tướng ăn không phải quá khó nhìn là sẽ gây nên gợn sóng gì.
...
"Bá tước Hudson tôn kính, tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Liberon, Anthony gửi lời chào tới ngài!"
Hudson nhìn vị thiếu niên đang nói chuyện trước mặt, tuổi tác sẽ không vượt quá hai mươi. Lấy cái tuổi này mà phải nhận lấy trọng trách phục hưng gia tộc, chỉ nghĩ thôi cũng biết y phải chịu áp lực bao lớn rồi.
Hắn không rảnh để đồng tình, cho dù gia tộc Liberon có sa sút như thế nào thì cũng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.
Ngay cả khi mất đi căn cơ, nhưng bọn hắn chỉ cần thu nạp những lực lượng còn sót lại thì sẽ mạnh hơn 99% các tiểu quý tộc, thậm chí còn mạnh hơn một vài trung đẳng quý tộc hạng chót.
Hudson còn chưa có tư cách đi đồng tình loại người sa cơ thất thế này. Nếu như không có hắn chống đỡ, gia tộc Koslow hiện giờ còn không bằng người ta nữa!
"Hoan nghênh Tước sĩ Anthony đến thăm.”
“Tình cảm giữa ta và gia tộc Liberon chính là thần giao dĩ cửu*, đại danh của Pháp Thánh Prim càng là như sấm bên tai.”(Một tình bạn thiêng liêng lâu năm.)
“Vốn dĩ ta còn đang chuẩn bị tới bái phỏng Bá tước Langton, để chiêm ngưỡng di tích của Pháp Thánh, đáng tiếc là trời không toại lòng người, thành Bethel đột nhiên gặp đại nạn.”
“Đều là do đám thú nhân ghê tởm khốn nạn kia!”
“Chúng ta nhất định sẽ thanh toán món huyết hải thâm cừu với bọn chúng. Không xóa tên Đế quốc Thú Nhân ra khỏi đại lục thì thật sự là khó tiêu mối hận trong lòng.”
“Thôi, hôm nay Tước sĩ Anthony hiếm thấy tới thăm, tạm thời không nhắc tới những chuyện đau thương này.”
“Đều do đám thuộc hạ không hiểu chuyện, chậm trễ khách quý, thật sự là vô cùng xin lỗi!”
“Tom, truyền lệnh xuống, thay cho Tước sĩ Anthony một chỗ ở mới. Tất cả đãi ngộ đều được tăng lên theo cấp bậc Bá tước."
Sau một tiếng vang lớn phát ra từ thành Bethel, Hudson cũng ngay lập tức chạy đi học bài, nghiên cứu lịch sử của gia tộc Liberon một phen.
Có thể liên kết Ma pháp trận tự bạo lại với nhau để tạo ra một vụ nổ có uy lực vượt qua đại bộ phận cấm chú thì tuyệt đối không phải người bình thường được.
Cuối cùng hắn đã khóa chặt được mục tiêu là gia chủ đời thứ nhất - Pháp Thánh Prim.
Vị Pháp thánh truyền kỳ này đã từng là nhân vật danh chấn đại lục. Cho dù không ở chung một quốc gia, nhưng trong tài liệu của gia tộc Koslow cũng từng nhắc đến nhân vật này.
Nhưng ngay cả những nhân vật mạnh một cách ghê gớm như vậy cũng khó chống lại sự ăn mòn của thời gian. Sau khi huy hoàng hơn một trăm năm, Lão Pháp Thánh đã đi gặp Thần Hi chi chủ khi tuổi gần ba trăm tuổi.
Lão tổ tông quá mạnh mẽ, các hậu bối sống dưới bóng râm của lão tổ tông nên luôn khó sinh ra những nhân tài kiệt xuất.
Pháp Thánh truyền kỳ của gia tộc Liberon không còn, gia tộc liền bắt đầu đi xuống dốc. Trong vòng chưa đầy mười năm, gia tộc Liberon từ đệ nhất gia tộc của Công quốc ngã xuống một bậc.
Đến thời đại của Bá tước Langton, mặc dù thực lực của gia tộc Liberon vẫn có thể được xếp vào top 5 trong hàng ngũ quý tộc của Công quốc Mosey, nhưng cũng đã biến thành một đại quý tộc bình thường, không còn địa vị siêu phàm như năm đó nữa.
Thẳng thắn mà nói, Hudson không thích thảo luận về lịch sử, dù sao thì hắn cũng không có một vị tổ tông hiển hách để lấy ra khoe khoang.
Gia tộc Koslow có thể truyền thừa ngàn năm cũng là bởi vì năng lực sinh sôi mạnh mẽ. Dòng chính diệt môn thì còn có chi mạch tiếp tục chèo chống.
Điều duy nhất có thể chứng minh gia tộc hắn có một lịch sử lâu đời chính là dòng họ Koslow. Còn truyền thừa gia tộc thì chẳng biết đã bị mất bao nhiêu lần rồi.
Hiện giờ hắn thổi phồng Pháp Thánh Prim như vậy chỉ bởi vì hiện giờ gia tộc Liberon đang ở trong tình cảnh vô cùng lúng túng. Ngoài vị lão tổ tông hiển hách này thì cũng chẳng còn có gì để lấy ra nói nữa.
Mặc dù hắn cũng có thể thổi phồng Bá tước Langton đã khẳng khái hy sinh vì đại nghĩa nhân tộc, làm cho đại quân thú nhân bị trọng thương.
Chỉ là EQ của Hudson không thấp đến thế. Cho dù hắn có thổi phồng đến mức nào thì Pháo đài Bethel vẫn thất thủ, Công quốc Mosey cũng bởi vì vậy mà rơi vào thế bị động chiến lược.
Theo một nghĩa nào đó mà nói, tình cảnh lúng túng hiện giờ của gia tộc Liberon đều là di chứng của việc Pháo đài Bethel thất thủ, làm cho Công quốc rơi vào thế bị động về mặt chiến lược.
Anh hùng bi tráng đương nhiên là đáng giá khen ngợi, nhưng tiếc là những lãnh chúa quý tộc chiến tử vì thực hiện nghĩa vụ của Công quốc Mosey đã vượt qua ba chữ số.
Khi tất cả người đều xem chuyện hy sinh này là nghĩa vụ thì loại chuyện này sẽ không còn đáng giá ca ngợi nữa, các quý tộc thực dụng sẽ chú trọng hiệu quả thực tế hơn.
Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, nhưng gia tộc Liberon phải chịu toàn bộ trách nhiệm về việc đã làm cho Công quốc Mosey rơi vào thế bị động về mặt chiến lược.
Bá tước Langton không cho bọn hậu bối chạy tới vương đô cũng không phải chỉ vì không coi trọng Công quốc Mosey, mặc dù đó là nguyên nhân quan trọng nhất, nhưng đồng thời ông ta cũng lo lắng rằng con cái của mình sẽ bị đẩy ra ngoài làm dê thế tội.
Quân thủ thành trú đóng trong Pháo đài Bethel không chỉ có tư quân của gia tộc Liberon, mà còn có tư quân của các trung tiểu quý tộc ở phụ cận, cùng với viện quân mà Công quốc phái tới.
Hiện giờ toàn bộ quý tộc thủ thành đã bị tiêu diệt, họ là những người duy nhất trốn thoát.
Người nhà của những người đã chết trận người há có thể cam tâm.
Có thể nói, dù rằng đoàn người của gia tộc Liberon còn chưa làm gì cả mà đã gây ra rất nhiều thù hận.