Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 513 - Chương 513 - Cái Giá Của Tình Hữu Nghị

Chương 513 - Cái Giá Của Tình Hữu Nghị
Chương 513 - Cái Giá Của Tình Hữu Nghị

Người dịch: Whistle

Vấn đề chủ yếu nằm ở chỗ hai nhà quý tộc lãnh tụ là Raquel và William, hiện đang ở trong tình trạng khó khăn.

Nhìn thì có vẻ như là không có chủ kiến, nhưng trên thực tế lại là không thể làm gì khác. Từ bỏ quyền chủ đạo nhiều nhất chỉ là bị mất mặt, nhưng nếu tranh đoạt quyền chủ đạo thì lại có khả năng phải mất mạng.

Ở trước mặt chiến tranh không có sự may mắn, được chính là được, không được là không được.

Năng lực bản thân và thực lực trong tay đều không tốt, lựa chọn đi theo Hudson lăn lộn cũng chẳng có gì kỳ lạ.

Ngay cả hai người có thân phận địa vị cao nhất mà còn như như, đám quý tộc bên dưới thì càng không cần nói.

Tất cả mọi người đều là người thông minh, ai cũng không muốn mình bị chết một cách mơ hồ trên chiến trường, nên sẽ không vô duyên vô cớ đắc tội lão đại.

Quan trọng nhất là Hudson không làm gì gia tộc Liberon cả. Mặc dù cho đãi ngộ hơi kém, nhưng ai bảo bọn họ tự xưng mình là thương đội chứ?

Đãi ngộ của thương nhân đương nhiên là sẽ phải thấp hơn quý tộc. Trên đường đi chỉ được gặm bánh mì đen, sau khi vào trong Phi Hùng bảo, được thân bằng hữu cựu chiếu cố mới cải thiện được một chút.

Nhưng loại cải thiện này chỉ thể hiện trên phương diện sinh hoạt. Trước khi Hudson lên tiếng, không ai dám thả bọn họ rời đi.

Một ngày hai ngày thì họ còn có thể chịu được. Nhưng sau khi trải qua một khoảng thời gian thì bọn họ lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.

"Tìm cơ hội đi bái phỏng Bá tước Hudson một lần đi! Có một số việc phải làm rõ trên mặt bàn, dù sao cũng còn tốt hơn là cứ kéo dài giống như hiện giờ.”

“Người ngoài hoàn toàn không biết chi tiết về chuyện chúng ta đã rời khỏi pháo đài Bethel. Nên chỉ cần cắn chặt là chúng ta đã rời khỏi đó sau khi thành bị phá thì sẽ không có vấn đề gì.”

“Thời gian lâu như vậy mà cũng không làm gì chúng ta. Chắc là vị Bá tước Hudson kia vẫn chưa tìm ra chứng cứ gây bất lợi cho chúng ta, nếu không đã sớm phái người tới đàm phán rồi.”

“Cứ đi dò xét người này một trước, nhìn xem vị Bá tước có thanh danh vang dội này rốt cuộc đang muốn thu hoạch được cái gì từ trên người chúng ta rồi quyết định cũng không muộn."

Lão Ma đạo sư bình tĩnh nói.

Chỉ là vẻ buồn bã trên đôi lông mày của lão đã bại lộ vẻ bất an trong lòng.

Lý trí nói cho lão ta biết, đây mới chỉ là bắt đầu, người để mắt tới truyền thừa của gia tộc Liberon tuyệt đối không chỉ có một mình Hudson.

Nếu có cơ hội, những quý tộc lớn nhỏ trong thành cũng sẽ không ngại mà chạy tới chia một chén canh.

Bây giờ vẫn chưa có người hành động chẳng qua là vì bọn họ đang được quy tắc trò chơi bảo vệ, hoặc là nói thể diện của quý tộc.

Không có người nào muốn mang tiếng xấu cướp đoạt. Cho dù là muốn hành động thì cũng phải tìm một lý do đường hoàng.

Không có cái cớ cũng không có nghĩa là bọn họ đã an toàn. Ngoài sáng không thể động thủ cũng không có nghĩa là trong bóng tối cũng không thể.

So sánh với thủ đoạn thu liễm bên ngoài, những thủ đoạn trong âm thầm của quý tộc mới thực sự là đẫm máu.

Có lẽ là có người đạo đức cao thượng, nhưng lão Ma đạo sư không dám đánh cược.

"Bá tước, người thừa kế của gia tộc Liberon - Tước sĩ Anthony đến đây bái phỏng."

Có lẽ là vì nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Hudson, thị vệ trưởng nói tiếp: "Chính là vị thiếu niên trong thương đội à chúng ta đã cứu trên đường tới đây vài ngày trước.”

“Đi cùng với vị thiếu niên này còn có một vị lão Ma đạo sư. Chúng tôi đã xác nhận với Tử tước William rồi, bọn họ đúng là người của gia tộc Liberon."

Hudson có thể không thèm để ý thân phận của bọn họ, nhưng bọn thuộc hạ thì phải để ý. Lỡ như một ngày nào đó lão gia hỏi mà y không biết gì thì chẳng phải rất xấu hổ sao.

Sau khi vừa đến Phi Hùng bảo, Tom đã đi tìm Tử tước William xác minh thân phận của các thành viên trong "Thương đội".

Không có gì ngoài ý muốn, trước đó bọn họ chưa kịp liên lạc gì, nên Tử tước William đã trực tiếp bán luôn bọn họ.

Vốn là muốn đến báo cáo, nhưng lại gặp đúng lúc Hudson bận rộn nhất, hắn liền xem chuyện này như việc vặt, để cho bọn thuộc hạ tự xem rồi xử lý.

Để trả đũa những kẻ đã che giấu thân phận này, Tom cũng giả bộ như không biết gì, cung cấp đãi ngộ xứng với thân phận thương nhân của họ.

Thao tác mơ hồ này làm cho các quý tộc trong thành choáng váng. Trước khi không biết được suy nghĩ thực sự của Hudson đối gia tộc Liberon, không ai dám mạo muội tới gần.

Ngoài việc chiếu cố về phương diện sinh hoạt ra, không có người nào đến gặp bọn họ cả, giống như thật sự xem họ như những thương nhân bình thường vậy.

"Mang Tước sĩ Anthony vào đi!"

Hudson nói với vẻ mặt không cảm xúc.

Từ khi chiến tranh bắt đầu nổ ra, số lượng quý tộc sa sút cũng càng ngày càng nhiều. Nếu như nhà nào sa sút cũng đi chú ý thì dù Hudson có mệt chết cũng không chú ý được nhiều như vậy.

Nếu như không phải vì tiếng vang lớn phát ra từ Pháo đài Bethel, hắn còn chẳng nhớ gia tộc Liberon là ai.

Có ấn tượng, nhưng cũng không cần liên hệ. Gia tộc Liberon hiện giờ chỉ còn lại truyền thừa và những hộ vệ kia là đáng để cho người ngoài nhớ thương mà thôi.

Hộ vệ thì không cần cân nhắc, hoặc là tộc nhân của gia tộc Liberon, hoặc là tử sĩ mà người ta bồi dưỡng ra được, không có khả năng chiêu mộ.

Truyền thừa của một nhà đại quý tộc đúng là khiến cho người ta trông mà thèm. Nhưng Hudson lão gia là người có liêm sỉ, không phải là hạng người thấy lợi quên nghĩa.

Cho dù là hạ độc thủ thì cũng phải chờ đến khi trật tự sụp đổ rồi mới làm!

Bây giờ Công quốc Mosey vẫn còn tồn tại, quy tắc trò chơi vẫn đang được vận hành bình thường. Chạy đi bắt nạt quý tộc bị sa sút, một khi chuyện này truyền ra ngoài thì làm sao hắn có thể lăn lộn trong vòng tròn này nữa?

Bình Luận (0)
Comment