Người dịch: Whistle
Phi Hùng bảo, sau khi đã quen với hệ thống phòng ngự trong pháp đài, Hudson lại tiếp bắt đầu đại nghiệp luyện binh mà bản thân quen thuộc nhất.
Hắn không chỉ tăng cường huấn luyện với sĩ quan và binh lính của Quân đoàn quận Wright, mà các quân đội khác ở trong thành cũng nằm trong phạm vi huấn luyện, ngay cả những dân phu đi theo phụ tá cũng không tha.
Tất cả đàn ông, phụ nữ và trẻ em khỏe mạnh trong thành, tuổi từ 12 đến 65 tuổi đều bị Hudson lôi ra để huấn luyện quân sự. Chỉ là cường độ huấn luyện đã được giảm đi rất nhiều, chủ yếu là huấn luyện cho bọn họ cách phòng thủ.
Kế hoạch điên cuồng toàn dân giai binh này đã được thực hiện hoàn toàn trong Phi Hùng bảo. Với tư cách là quan chỉ huy tối cao ở đây, Hudson đã buông thả bản thân một cách triệt để.
Phản đối cũng vô dụng, nơi này không chấp nhận phản đối. Khi Thú nhân giết tới, bọn chúng sẽ không phân biệt nam nữ già trẻ. Không cầm vũ khí ra chiến trường thì đợi bị địch nhân xông vào đồ sát đi!
Đại giới của việc này chính là vật tư dự trữ trong Phi Hùng bảo bị tiêu hao một cách nhanh chóng, không biết liệu số vật tư đủ để quân dân trong thành ăn trong vòng ba năm theo kế hoạch ban đầu có còn trụ nổi 2 năm trong sự tai họa của Hudson hay không.
Dù biết là chơi như vậy rất nguy hiểm, nhưng Hudson cũng không quan tâm được nhiều như vậy. Theo như tình huống trước mắt thì tình hình của Công quốc Mosey đã tương đối nguy hiểm, có thể bị sụp đổ bất kỳ lúc nào.
Tình hình của Phi Hùng bảo đã tương đối tốt rồi. Gia tộc Elvin đã quản lý chỗ này mấy trăm năm, vốn liếng đủ dày nên mới có thể dự trữ được nhiều vật tư như vậy.
"Tom, phái người đi hối thúc Bộ hậu cần lần nữa, kêu họ mau chóng bổ sung chiến mã cho chúng ta, còn số vũ khí trang bị mà họ đang thiếu ta cũng phải được bổ sung ngay lập tức."
...
Xuân giang thủy noãn áp tiên tri. Là một vị quan chỉ huy ở tiền tuyến, thú nhân gây ra động tĩnh lớn như vậy là sẽ không thể giấu được hắn.
Bất kể mục tiêu mà đại quân Thú nhân muốn tấn công là ai, một khi ngọn lửa chiến tranh bùng cháy thì sẽ rất khó được bổ sung những vật tư chiến lược này.
Không có cách nào, Hudson gây thù chuốc oán quá nhiều nên không thể không chột dạ. Hai trận đại thắng trước đó cũng tương đương với việc đắc tội hai đại Hoàng tộc của thú nhân.
Nếu như bọn chúng mà tìm tới cửa trả thù, khả năng cao là hắn sẽ trở thành đối tượng được chiếu cố trọng điểm.
Vì tăng cường năng lực sinh tồn trên chiến trường, hiện giờ Hudson lão gia có thể làm ra bất kỳ chuyện gì.
Đương nhiên, việc huấn luyện này ngoài nâng cao khả năng phòng thủ của thành phố thì một trong những mục đích chính là tuyển chọn nguồn quân dự bị từ những thanh niên trai tráng này.
Là quân khách, chuyện khác đều dễ thương lượng, chỉ có việc bổ sung quân lực là rất khó khăn.
Việc binh sĩ càng đánh càng ít là một chuyện vô cùng nguy hiểm dù là đối với bất kỳ một đội quân nào.
So với việc nhờ người Mosey tuyển dụng tân binh, Hudson vẫn thích tự mình huấn luyện họ hơn. Trong thời kỳ chiến tranh, chỉ cần có thể đánh thắng trận thì những việc này đều là vấn đề nhỏ.
Điều động một số sĩ quan và binh lính từ trong Quân đoàn quận Wright trở thành lực lượng nòng cốt, bên trong Phi Hùng bảo lại tăng thêm một binh đoàn không đầy đủ biên chế và một quân đoàn phòng thủ thành trì.
Hai quân đoàn này đều là những dân phu, công tượng mà hắn dọa dẫm được từ trong tay của Bộ hậu cần, cộng thêm một số thanh niên trai tráng ở trong Phi Hùng bảo, tổng binh lực chỉ có hơn năm ngàn người.
Biên chế của quân đoàn phòng thủ thành trì thì lại rất hỗn loạn, gồm có tư quân của các quý tộc bản địa, bao gồm cả tư quân của gia tộc Elvin, nam nữ già trẻ đã tham dự huấn luyện cũng đều được đặt vào trong quân đoàn phòng thủ thành trì.
Nói là một quân đoàn thôi, nhưng trên thực tế thì đây chính là một nồi thập cẩm. Từ cái tên cũng có thể thấy được mục đích của quân đoàn này —— thủ thành.
Sức chiến đấu không cần phải mạnh đến đâu, chỉ cần trong lúc thủ thành có thể phát huy ra tác dụng nhất định là được.
So ra mà nói, quân đoàn tân binh mới là trọng điểm bồi dưỡng.
Vừa phải bổ sung binh lực cho quân đoàn chủ lực, lại vừa phải gánh chịu trách nhiệm công binh. Những việc sửa cầu trải đường, chế tạo một số vũ khí đơn giản đều là nhiệm vụ của họ.
...
Cuộc sống bận rộn luôn phong phú và bất đắc dĩ. Mỗi ngày Hudson đều chăm chú vào việc huấn luyện quân sự, đến mức hắn đều quên luôn “thương đội” mà mình đã thuận tay cứu được khi đang trên đường đến đây.
Kết quả của việc đối xử lạnh lùng đã làm cho các thành viên của gia tộc Liberon sống một ngày giống như một năm. Vòng tròn của giới quý tộc thượng tầng cũng không lớn, làm gì có chuyện không có người nhận ra bọn họ chứ?
Kể từ thời điểm họ bước vào Phi Hùng bảo thì thân phận của của họ đã bị bại lộ. Nhưng thứ nghênh đón bọn họ không phải là hoa tươi và tiếng vỗ tay, cũng không có trách móc.
Ngoài việc không thể rời khỏi đây ra thì họ chẳng bị động tay động chân gì, như thể họ không tồn tại vậy.
Bị phớt lờ là điều đáng sợ nhất, sự lãng quên của Hudson đã làm cho gia tộc Liberon rơi vào trong sự hoảng sợ vô tận.
"Thúc tổ, tình huống có chút không ổn. Raquel và William không có một tí xíu chủ kiến nào, toàn bộ đại quyền trong Phi Hùng bảo đều đã rơi vào trong tay của vị Bá tước Hudson kia.”
“Đã lâu như vậy mà hắn cũng không liên hệ với chúng ta, sợ là vị Bá tước Hudson có mưu đồ quá lớn. Một khi bị hắn nắm được đằng chuôi, sợ rằng..."
Anthony khổ sở nói.
Là một nhà quý tộc uy tín lâu năm, y vẫn còn có không ít nhân mạch. Chỉ là hiện giờ người đi trà lạnh, Công quốc còn chưa quyết định xử lý gia tộc Liberon ra sao, nhưng thái độ của mọi người đối với những kẻ sa cơ thất thế như bọn họ lại hết sức phức tạp.
Muốn nghe ngóng một chút tin tức thì không khó, nhưng muốn nhờ mọi người giúp đỡ thì hơi khó.