Người dịch: Whistle
Rất nhiều binh sĩ mới từ trong doanh trướng chui ra, còn chưa tới kịp mặc áo giáp đã phải đón trường thương của Kỵ binh Behemoth.
Các binh sĩ của Công quốc Ruilin đã sống trong hòa bình vô số năm, chưa từng được chứng kiến một trận chiến nào như vậy, nên liền lập tức tỏ ra luống cuống.
"Phản kích!"
"Tổ chức phản công cho ta!"
Dietrich gần như gào thét lên.
Là một tiểu quốc, Công quốc Ruilin cũng không giàu có gì. Vì lần cứu viện này, họ cũng đã dốc hết toàn bộ vốn liếng.
Khổ tâm gây dựng được một quân đoàn, vừa đến Công quốc Mosey, chưa lập được chiến công nào đã phải bị đánh đòn cảnh cáo, trong nội tâm của Dietrich liền sụp đổ.
Những đám sĩ quan còn sụp đổ nhanh hơn cả ông ta, lão đại chỉ biết đứng đó hô tổ chức phản công, nhưng còn việc phải phản công như thế nào thì lại không nói?
Đáng tiếc là trước đây quân viễn chinh của Công quốc Ruilin chưa được tiến hành bất kỳ một cuộc tập trận nào về phương diện này.
Dù có một số quý tộc cá biệt gia học uyên thâm đã từng học qua những tri thức có liên quan, nhưng cũng chỉ giới hạn trong về mặt lý thuyết.
Một số sĩ quan nhỏ đã tổ chức tư quân tiến lên chặn đường kỵ binh Behemoth, với ý đồ ổn định trận cước, đáng tiếc là họ đều đã đánh giá cao thực lực của mình, cũng đánh giá thấp thực lực của địch nhân.
Gần như chỉ vừa đối mặt thì Kỵ binh Behemoth đã dễ dàng đánh bại binh sĩ chặn đường.
Bộ binh mất đi sức mạnh tổ chức thì chỉ có thể bị tàn sát dưới mũi thương của kỵ binh.
Trận chiến đẫm máu vẫn còn đang tiếp tục, vô số binh lính bại trận của Công quốc Ruilin đã rời doanh trại và chạy trốn tứ phía.
Nhận thức được đại thế đã mất, Dietrich chỉ có thể nhóm lửa tạo khói để cầu cứu quân đồng minh gần đó.
Cùng lúc đó, bên phía doanh trại quân viễn chinh của Công quốc Orton cũng đang bốc khói dày đặc.
Là "nát huynh nát đệ", trong lúc đại quân thú nhân đang tiến công quân viễn chinh của Công quốc Ruilin thì cũng không quên đánh lén “người anh em” láng giềng.
So sánh biểu hiện bị thú thân đè xuống đất ma sát của quân đội Ruilin, biểu hiện của quân đội Công quốc Orton liền tốt hơn được một chút xíu.
Đây là công lao của Quốc vương, các quý tộc của Công quốc Orton có tính chủ động cao hơn một chút.
Chủ soái Raimundo có thói quen dậy sớm để luyện công buổi sáng, các sĩ quan và binh sĩ bị liên đới cũng hình thành thói quen dậy sớm.
Mặc dù hệ thống phòng thủ trong doanh trại không đủ, nhưng cũng phát hiện ra Kỵ binh Behemoth sớm hơn bên Ruilin sớm hơn một tí xíu.
Đương nhiên cũng chỉ là phát hiện ra tung tích địch nhân sớm hơn vài dặm mà thôi.
Còn về phần đám lính gác đi ra bên ngoài lại không thấy truyền tin về, không cần nghĩ cũng biết là họ đã đi gặp Thần Hi chi chủ rồi.
Đương nhiên, điều này cũng không phải là chắc chắn. tốc độ chạy của kỵ binh Behemoth rất nhanh, nhanh hơn đại đa số chiến mã nhiều.
Cho dù có phát hiện ra bọn họ sớm hơn vài dặm, có lẽ đợi thám mã chạy về tới doanh trại thì địch nhân cũng đã theo sau tiến vào trong đại doanh rồi.
Tạo khói cảnh báo cũng không có tác dụng gì.
Trời vừa tờ mờ sáng, sương mù vẫn chưa tiêu tán, tầm nhìn bị hạn chế rất lớn.
Có nhiều hơn một một chút thời gian chuẩn bị nên đại đa số binh sĩ của Công quốc Orton đều đã mặc được áo giáp, cầm được vũ khí.
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn, chưa kịp bày binh bố trận.
Chỉ là với tốc độ phản ứng của bọn họ thì cho dù có chuẩn bị ngay khi vừa phát hiện ra kỵ binh Behemoth cũng sẽ không kịp bày binh bố trận thôi.
Nguyên soái Raimundo một mặt thì chỉ huy chiến đấu, một mặt thì đang tự trách bản thân mình.
Nếu như ông ta xây dựng doanh trại kiên cố hơn một chút, bố trí nhiều cạm bẫy nhằm vào kỵ binh Behemoth ở bên ngoài đại doanh nhiều hơn một chút, có lẽ sẽ không đến nỗi bị động như vậy.
Đây đều là hậu quả của việc thiếu kinh nghiệm, nếu như là chặn đường kỵ binh nhân tộc thì những công tác chuẩn bị này đã đầy đủ chu đáo rồi.
Đáng tiếc là chiến thú của Behemoth còn nhanh và mạnh hơn chiến mã rất nhiều, một vài cạm bẫy nhỏ cũng chỉ giống như là đang gãi ngứa cho bọn chúng mà thôi.
. . .
Vương tử Caesar nhìn thấy tín hiệu cầu viện bốc lên từ doanh trại của hai nước láng giềng, trong nội tâm liền sụp đổ.
Đại quân thú nhân hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường nha!
Không chịu tấn công đại doanh trung quân của y, vậy mà là chia binh đánh lén quân đồng minh ở cánh, quả thực là không nói võ đức nha.
Song phương cũng đã là tử địch rồi, khiển trách cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Có lẽ thú nhân còn xem việc bị địch nhân mắng là một loại khen thưởng. Bị mắng càng hung ác thì thú nhân càng vui vẻ.
"Có bao nhiêu kỵ binh Behemoth ra ngoài? Thế cục hiện giờ đã xấu đến một mức nào rồi?"
Vương tử Caesar quan tâm hỏi.
Khoảng cách doanh trại của hai bên chỉ còn lại mười dặm cuối cùng, kỵ binh Behemoth rời khỏi doanh trại lúc sáng sớm là nên đương nhiên không thể giấu được quân viễn chinh.
Tiếc là bị doanh trại của quân đồng minh bị đánh lén cũng cách đó không xa, khi tin tức truyền về thì khói đặc cầu viện cũng đã dâng lên.
"Dựa theo động tĩnh mà nói, tộc Behemoth phái ra ước chừng bốn đến năm ngàn kỵ binh, đại quân chia làm hai đường đồng thời phát động đánh lén.”
“Theo tin tức mà Kỵ binh Griffin vừa gửi về, lực lượng viễn chinh của Công quốc Ruilin đã bắt đầu sụp đổ, quân viễn chinh của Công quốc Orton cũng sẽ không còn cầm cự được lâu nữa.”
“Mặc dù quân đoàn mới thành lập của Người Mosey cũng đồng hành chung với họ thì không bị đại quân Behemoth tập kích, nhưng hiện giờ cũng đang hỗn loạn."
Bá tước Jose nghiêm túc hồi đáp.
Đáp án này khiến cho Vương tử Caesar bị thương rất nặng.
Lúc đầu đã nói rõ là tất cả mọi người sẽ phái quân tinh nhuệ tới chi viện Công quốc Mosey, tại sao bây giờ lại biến thành những mặt hàng này.