Người dịch: Whistle
Tổng cộng cũng chỉ có 4000-5000 kỵ binh Behemoth, còn phải chia binh ra hai đường để hành động, bình quân mỗi quân đoàn cũng chỉ cần đối mặt với một đoàn kỵ binh của địch nhân.
Trước đó khi quân đoàn thứ nhất tiêu diệt được một đoàn kỵ binh Behemoth, mọi người còn thề thốt kêu gào là ta lên ta cũng được, Vương tử Caesar đã thực sự nghĩ rằng hai vị đồng minh này đều đã cử quân tinh nhuệ tới đây.
Hiện giờ không cần bọn hộ ra ngoài bao vây tiêu diệt đoàn kỵ binh Behemoth, chỉ là cố thủ đại doanh thôi mà cũng đã bị người ta đánh cho không biết trời đất là gì.
Vấn đề ở đây không phải là vì không đủ phòng bị mà gặp phải đánh lén, chỉ là sức chiến đấu chênh lệch quá mà thôi.
Nếu như hai quân đoàn này đều là quân tinh nhuệ, cho dù có bị kỵ binh Behemoth đánh lén thì cũng có thể nhanh chóng phản ứng rồi đánh đuổi địch nhân ra ngoài.
Có ưu thế gấp mười lần binh lực, cho dù là lấy mạng người để chồng lên thì cũng có thể đề chết kỵ binh Behemoth.
Kỵ binh trực tiếp trùng kích đại doanh vốn là một trận cá cược có rủi ro cao.
Những trường hợp được ghi vào sử sách đều là những người may mắn đã đánh cược thành công. Nhưng vẫn còn có nhiều người đánh cược thất bại, cuối cùng đều bị tan thành mây khói mà không có tiếng tăm gì.
Xui cái là kỵ binh Behemoth bây giờ chính là người thành công. Thành công của bọn chúng không nằm ở chỗ nắm bắt chiến cơ, chỉ vì đối thủ quá phế vật mà thôi.
Xuất binh cứu viện?
Ý nghĩ này vừa nảy sinh liền bị Vương tử Caesar quả quyết dập tắt.
Trong phương diện chính trị đúng là phải cứu viện quân đồng minh, nhưng tiếc là về mặt quân sự thì điều kiện lại không cho phép.
Trong tay y cũng chỉ có một chút kỵ binh như vậy, phái ra cứu viện đồng minh, có lẽ bản thân mình cũng có thể phải tạo khói cầu viện.
Vương tử Caesar nhìn chằm chằm bản đồ một hồi rồi nhẫn tâm nói: "Cuộc chiến ở hai cánh sẽ không thể nào kết thúc nhanh như vậy, cứ để cho đồng minh của chúng ta từ từ chơi với kỵ binh Behemoth đi!
“Địch nhân đã chia binh ra hai cánh, đây là lúc đại doanh trống trải nhất.”
“Truyền lệnh xuống, toàn quân xuất kích tiến thẳng vào đại doanh của đại quân thú nhân!"
Bá tước Jose vừa định nói gì đó, nhưng lời đến bên khóe miệng thì lại bị nuốt vào.
Hiện giờ đúng là thời cơ tốt nhất để quyết chiến, một nửa kỵ binh Behemoth đã tập kích hai cánh, đại doanh trung quân nhất định sẽ trống rỗng.
Có lẽ sức chiến đấu của quân viễn chinh Công quốc Ruilin và Công quốc Orton chẳng ra sao cả, nhưng mà binh lực lại không ít.
Cộng thêm quân đoàn mới thành lập của Người Mosey đồng hành, tổng binh lực khoảng chừng hơn sáu vạn. Cho dù không đánh thắng được kỵ binh Behemoth thì cũng có thể tiêu hao được rất nhiều thể lực của bọn chúng.
Tiêu hao nhiều thể lực như vậy, cho dù kỵ binh Behemoth lập tức kết thúc chiến đấu trở về đại doanh thì cũng đã mệt mỏi.
Cho dù quân đội có tinh nhuệ như thế nào thì cũng không thể chịu nổi sự hành hạ này.
Không được nghỉ ngơi chút nào mà đã ngay lập tức vùi đầu vào một cuộc chiến, e rằng 100% sức chiến đấu nhiều nhất cũng chỉ phát huy được 40% đến 50%.
Cơ hội tốt như vậy, nếu như bỏ lỡ thì sẽ rất khó đánh bại đại quân Behemoth.
Vấn đề duy nhất nằm ở chỗ khoảng cách đại doanh của song phương cách nhau mười dặm. Vứt bỏ toàn bộ đồ quân nhu để khởi xướng tiến công thì cũng mất ít nhất một giờ mới đến được chiến trường.
Nghĩ tới đồ quân nhu, sắc mặt của Bá tước Jose đột nhiên đại biến, vội vàng mở miệng nói:
"Điện hạ, nếu như chúng ta tấn công đại doanh quân địch thì kỵ binh của chúng ở hai cánh cũng có thể đánh lén doanh trại của chúng ta.”
“Lương thảo, đồ quân nhu đều nằm trong đại doanh, nếu như bị kỵ binh của địch nhân đoạt được, cho dù có đánh thắng trận chiến này, chúng ta cũng sẽ gặp phiền phức lớn."
Nào chỉ là phiền phức lớn, rõ ràng chính là muốn mạng người.
Nếu như thật sự mất hết lương thảo và đồ quân nhu, cho dù có được sự hợp tác của Người Mosey, xem như tác chiến ở bản địa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể đào ra được nhiều vật tư như vậy.
Nếu như bị đói bụng hành hạ, quân tâm sĩ khí sẽ sụp đổ.
Đại quân thú nhân tới đây lần này cũng không chỉ có mỗi tộc Behemoth, lỡ như lại chạm trán với đại quân của các Hoàng đình thú Nhân khác, hậu quả thực sự là không dám tưởng tượng.
"Giao cho quân đoàn mới thành lập của Người Mosey trông coi đi, dù sao bọn họ cũng không giúp được gì trong cuộc chiến này, vậy thì để họ ở lại trông nhà đi.”
“Đại doanh của chúng ta cũng xem như kiên cố, chỉ cần đồng minh của bọn họ rút ra được bài học, ngăn cản kỵ binh của địch nhân xung kích đại doanh sẽ không khó."
Vương tử Caesar bình tĩnh nói.
Trong lịch sử cũng có không ít trường hợp Kỵ binh xung kích đại doanh, nhưng chỉ xuất hiện trong tình huống mà đối phương không có chuẩn bị từ trước.
Những doanh trại đã chuẩn bị và bố trí binh lực từ trước chưa từng có tiền lệ bị kỵ binh xé nát.
Không phải là không xông vào được, chủ yếu là phải trả một cái giá quá lớn.
Nếu trong quá trình tấn công doanh trại tổn thất quá lớn, cho dù có miễn cưỡng xé rách đại doanh thì cũng là được không bù mất.
Nếu như dùng mấy vạn quân viễn chinh liền có thể đổi được một quân đoàn kỵ binh Behemoth, Vương tử Caesar sẽ đổi mà không chút do dự.
Ở trên thế giới này, quân đoàn pháo hôi là thứ không đáng giá như vậy đấy.
Trong những cuộc xâm lược trước đó của thú nhân, số lượng binh sĩ tử trận của Vương quốc Alpha đều lên tới hàng trăm vạn. Mười phòng chín không thì không đến mức, nhưng nhà nào cũng khóc lóc thảm thiết, nhà nào cũng treo vải trắng, đây chính là bức tranh khắc họa dân gian chân thực nhất.
Vương tử Caesar đã từng thấy nhiều trường hợp như vậy trong sử sách, nên đã không còn mẫn cảm với những con số nữa.
Khi mệnh lệnh được phát ra, quân viễn chinh trùng trùng điệp điệp bước ra khỏi doanh trại, nhắm thẳng vào đại doanh của thú nhân.