Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 529 - Chương 529 - Đại Chiến Bắt Đầu (7)

Chương 529 - Đại Chiến Bắt Đầu (7)
Chương 529 - Đại Chiến Bắt Đầu (7)

Người dịch: Whistle

"Điện hạ, nếu như bây giờ đã không thể làm gì được nữa thì đành phải hạ lệnh rút quân thôi, bảo tồn sinh lực trước rồi tính!"

Bá tước Jose mở miệng khuyên nhủ.

Trong lòng ông ta cũng đã bắt đầu cảm thấy hối hận vì không ngăn cản Vương tử Caesar chuyên quyền độc đoán, đẩy đại quân vào trong hiểm địa.

Đoàn kỵ binh Behemoth ở phía trước thì không đánh bại được, viện quân của địch nhân lại sắp giết tới, nếu không tranh thủ thời gian chạy trốn, sợ là lát nữa có muốn trốn cũng không có cơ hội.

Vương tử Caesar chần chờ nhìn thoáng qua chiến trường rồi cắn răng hạ lệnh: "Quân đoàn thứ hai phụ trách đoạn hậu, những người còn lại đi theo ta rút lui!"

Khoảng cách gần như vậy, hai cái đùi gần như không có khả năng chạy nhanh hơn bốn cái chân.

Dù đã để quân đoàn thứ hai ở lại đoạn hậu, nhưng muốn mang theo đại quân rời đi cũng sẽ gặp phải khó khăn trùng điệp.

Chỉ cần nghĩ tới thảm kịch bị kỵ binh của địch nhân truy sát trên đường rút lui thôi là Vương tử Caesar đã cảm thấy sầu rồi.

Quân viễn chinh đã bỏ chạy, còn bên phía đại doanh cất giữ lương thảo và đồ quân nhu thì lại máu chảy thành sông.

Đúng là doanh trại này rất kiên cố, hai quân đoàn mới thành lập của Người Mosey cũng vô cùng nỗ lực cố thủ đại doanh, nhưng tiếc là thực lực không cho phép.

Đối mặt với lang kỵ binh đột nhiên xuất hiện, các tân binh trực tiếp bối rối. Đã nói là phòng bị kỵ binh Behemoth cướp trại rồi mà, tại sao lại biến thành lang kỵ binh?

Trường thương của lang kỵ binh đã trả lời cho câu hỏi này của họ, nhân lúc quân phòng thủ đang hốt hoảng , dưới sự dẫn đầu của đội cảm tử Lang tộc, thú nhân đã nhanh chóng xé toạc một lỗ hổng trong doanh trại.

Đám lang kỵ binh chen chúc chui vào rồi triển khai một cuộc tàn sát đẫm máu nhất đối với quân phòng thủ, trong lúc nhất thời, mặt đất phủ đầy xác chết, máu tươi nhiễm đỏ thế gian.

Đối mặt với sự tàn sát đẫm máu của lang kỵ binh, quân phòng thủ ngoài đốt khói cầu viện ả thì chỉ có thể vùng vẫy đau khổ trong vũng máu.

Cảm xúc hoảng loạn không ngừng tràn lan, ngay cả khi các sĩ quan quý tộc xung phong dẫn đầu cũng không thể khôi phục lại sĩ khí đã tan rã..

Viện binh chậm chạp không thấy tăm hơi, ngày càng nhiều người cảm thấy tuyệt vọng, cuối cùng, một tên binh lính dẫn đầu trốn khỏi đại doanh, ngay sau đó là vô số binh sĩ đi theo, thời khắc tan rã lại tới.

"Đừng để những con dê hai chân này chạy thoát, ta muốn cầm đầu của bọn chúng để xây tháp đầu người, lấy tóc của bọn chúng để làm kim khâu, dùng da của bọn chúng để làm vải vóc, khâu thành..."

…….

Binh bại như núi đổ, đầy đất đều là bại binh, cái gọi là rút lui có thứ tự chỉ là một chuyện cười.

Đại nạn đến rồi mỗi người tự bay, dù là mệnh lệnh của Vương tử cũng không thể ngăn cản quyết tâm chạy trối chết của binh sĩ.

Không chạy lại kỵ binh Behemoth cũng chẳng sao, chỉ cần chạy nhanh hơn đồng đội là được.

Quân đoàn thứ hai vốn nên ở lại đoạn hậu, nhưng bây giờ lại dựa vào thực lực mà trở thành những kẻ chạy đầu tiên trong đội ngũ đào tẩu.

Còn về phần thống soái tam quân Vương tử Caesar, ngay vào thời khắc đại quân tan tác thì đã bị thủ hạ bế đi rồi.

Đã vào thời khắc này rồi mà còn tiếp tục nghe mệnh lệnh của y thì trong nhà sẽ phải đãi tiệc đấy.

Trò chơi đuổi bắt mở màn cho một cuộc rượt đuổi đẫm máu. Phóng tầm mắt nhìn lại, tất cả đều là bại binh, thậm chí đến cả Kỵ binh Behemoth đang truy sát cũng không kịp.

...

Thành Dapest, Chris IX đang lo lắng chờ đợi tin tức, nhưng sau khi nhận được chiến báo liền lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

"Một tướng vô năng, tam quân mệt chết."

Lần này ông ta đã thật sự hiểu được hàm nghĩa của câu nói này rồi.

Đáng tiếc là đã quá muộn.

Một trận đại chiến được lên kế hoạch từ trước lại kết thúc bằng một thất bại thảm hại, trực tiếp đẩy Công quốc Mosey tới bên bờ vực thẳm.

Quân viễn chinh của Công quốc Orton tiêu rồi, quân viễn chinh của Công quốc Ruilin cũng tiêu luôn, mấy quân đoàn mới thành lập của nhà mình cũng đã bị thanh lý trong cuộc đại chiến này.

Qua chiến dịch lần này, quân viễn chinh của Vương quốc Alpha được ký thác kỳ vọng cũng chỉ còn lại quân đoàn thứ nhất là có thể sử dụng.

Bỏ ra một cái giá nặng nề như vậy mà chỉ đổi lấy chiến tích đánh tan mấy vạn đại quân pháo hôi của thú nhân.

Còn quân tinh nhuệ thú nhân có bị tổn thất tới bốn chữ số hay không cũng không xác định.

Dù sao người ta cũng có quân y toàn năng "Linh mục" đi theo quân đội. Chỉ cần không bị chiến tử tại chỗ hoặc là trọng thương thì đều có thể cứu sống.

Nhìn thì có vẻ như người chỉ huy tác chiến là Vương tử Caesar sẽ có trách nhiệm lớn nhất trong vụ tổn thất thảm trọng này, nhưng trên thực tế, Công quốc Mosey mới là người phải chịu toàn bộ trách nhiệm về hậu quả của cuộc chiến này.

Truy cứu trách nhiệm là chuyện không tồn tại.

Người ta tới đây vốn là để làm công nhân tình nguyện, liều sống liều chết bán mạng trên chiến trường, đánh thua trận cũng là đã cố gắng hết sức.

Nếu như nhìn từ trong sổ sách, quân viễn chinh của Vương quốc Alpha là đội quân bị tổn thất thảm trọng nhất.

Năm quân đoàn cùng ra trận, những quan binh rút lui thành công có thể tập hợp đủ một quân đoàn hay không cũng còn là một ẩn số.

Vương quốc Alpha không tìm bọn họ đòi một lời giải thích đã là tốt lắm rồi. Nếu như dám đòi Vương quốc Alpha chịu trách nhiệm thì sợ là ngay cả đồng minh cũng không thể làm được nữa.

Quốc vương ngã bệnh, vương tử còn nhỏ tuổi, rõ ràng không thích hợp để chủ trì đại cục.

Vương tử Caesar của nước láng giềng vừa mới nộp một khoản học phí đắt giá, vương thất Mosey cũng bị chuyện này làm cho hoảng sợ.

Đối mặt với cục diện phức tạp như hiện giờ, bọn họ không dám đẩy một vị vương tử không có kinh nghiệm ra làm người chủ sự nữa, quyền lực của Công quốc liền rơi vào trong tay của đám đại thần.

Bình Luận (0)
Comment