Người dịch: Whistle
“Trong cuộc họp lúc trước còn có nghị viên đưa ra đề xuất: Dọn bãi, đồng thời cũng đã nhận được không ít sự ủng hộ.’
“Chỉ là thực lực của các tộc trên đại lục cũng không yếu, một khi chúng ta thi hành kế hoạch “dọn bãi”, bọn chúng chắc chắn sẽ liên thủ phản kháng.”
“Đồng thời khai chiến với toàn bộ chúng ta thì chúng ta sẽ không có bất kỳ phần thắng gì. Cho nên đề nghị này cuối cùng cũng bị lý tính bác bỏ.”
“Dù không thể dọn bãi với quy mô lớn, nhưng không có nghĩa là liên minh không làm gì cả. Lần này Đế quốc Thú Nhân tự mình đưa tới cửa, cung cấp cho liên minh một cái cớ tuyệt vời để động thủ.”
“Còn về chuyện thực lực của Đế quốc Thú Nhân đã vượt quá 20% thực lực của nhân tộc ta thì chẳng có gì quan trọng. Đây chẳng qua là do chúng ta cố ý tiết lộ cho bên ngoài, chủ yếu vẫn là vì che giấu mục đích “dọn bãi”."
Cách giải thích này hợp lý hơn nhiều.
Thực lực của Đế quốc Thú Nhân đã gần tới điểm tới hạn, nhưng cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, không có lý do nào để lấy ra nói vào lúc này cả.
Nhưng khi kết hợp hai vấn đề lại với nhau thì tình huống sẽ khác.
Cuộc chiến thất bại lúc trước chỉ là dây dẫn nổ, căn nguyên vẫn là địa vị bá chủ của nhân tộc. Trước khi đại kiếp vạn năm trong truyền thuyết bộc phát, việc tấn công đối thủ cạnh tranh trước là điều không thể tránh khỏi.
Còn có phần có giao dịch gì khác trong chuyện này hay không thì chỉ có thể đi hỏi Quốc vương bệ hạ đang trên giường bệnh rồi. Loại chuyện cơ mật này thường đều sẽ do Quốc vương phụ trách xử lý.
Đáng tiếc là Chris IX vất vả lâu ngày thành tật, đặc biệt là sau khi chiến tranh bộc phát, phải chịu áp lực lớn lâu ngày, bây giờ đã là dầu hết đèn tắt.
Đúng là có cách để đánh thức Quốc vương, nhưng với trạng thái hiện giờ của Chris IX, một khi bị kích thích tỉnh lại thì cũng đã đi đến phần cuối của cuộc đời.
Với thế cục hiện giờ của Công quốc Mosey, chuyện quan trọng nhất chính là ổn định. Vào thời khắc mấu chốt như lúc này, Quốc vương tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.
Cho dù Chris IX nằm trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh thì cũng còn tốt hơn việc phải thay đổi Quốc vương và gây ra chính biến.
"Mặc kệ là vì nguyên nhân gì thì chuyện này chung quy vẫn là một tin tức tốt. Chúng ta nhất định phải mau chóng lan truyền tin tức này đến tay các quý tộc bằng tốc độ nhanh nhất để cổ vũ quân tâm sĩ khí.”
“Kể cả kế hoạch phòng thủ thành Dapest đã lập trước đó cũng phải được chỉnh sửa ngay bây giờ. Mặc dù viện quân của Liên minh nhân tộc sẽ không thể tới đây ngay lập tức, nhưng vẫn có thể cung cấp một số viện trợ cho chúng ta.”
“Ví dụ như: chi viện lực lượng không quân.’
“Phi Long kỵ binh của Giáo Đình, Dực Long kỵ binh của Vương quốc Frank, Cự Ưng kỵ binh của Vương quốc Iberia…”
“Nếu như có thể mới được những binh chủng này tới thì Người Ưng sẽ không còn có thể càn rỡ trên chiến trường được nữa.”
“Thành Dapest phòng có công sự hoàn thiện, lại nắm được quyền khống chế bầu trời, chúng ta chưa chắc không thể thủ vững đến khi viện quân tới!"
Bá tước Martins tràn đầy phấn khởi nói.
Có thể thủ vững thì không ai nguyện ý từ bỏ thủ đô của mình để tha hương. Đặc biệt là ở một nơi có địa hình đặc thù như Công quốc Mosey, một khi thành Dapest thất thủ thì sẽ không còn chỗ hiểm để phòng thủ nữa.
Không chỉ riêng khu vực phương bắc thất thủ, hầu hết các tỉnh ở miền trung và miền tây cũng chỉ có thể run rẩy dưới móng sắt của thú nhân.
Ngoại trừ một số ít khu vực đồi núi có thể phòng thủ ra, chơn 80% lãnh thổ của công quốc sẽ bị Đế quốc Thú Nhân chiếm đóng một cách dễ dàng.
Trùng hợp là lãnh địa của đám đại quý tộc đều nằm trong 80% lãnh thổ này. Có thể nói, một khi thành Dapest thất thủ thì cũng là lúc mọi người mất đi lãnh địa của mình.
Mặc dù có cơ hội cầm lại lãnh thổ sau chiến tranh, nhưng sau khi bị đại quân Thú nhân họa hại nhân gian luyện ngục, bọn họ còn phải đi thu thập cục diện rối rắm.
...
Pháo đài Bethel, đám cao tầng của Ngũ Đại Hoàng tộc thú nhân lại tập hợp lại. Từ trên sắc mặt âm trầm của đại đa số người cũng có thể thấy được vấn đề lần này nghiêm trọng đến mức nào.
Mới phút trước đó họ còn đang ăn mừng chiến thắng, nhưng một phút sau liền nhận được tin tức là Liên minh nhân tộc đã phát động một cuộc chiến tranh chủng tộc toàn diện.
Trái tim của người bình thường đều sẽ không chịu nổi loại kích thích băng hỏa lưỡng trọng thiên này.
"Tình hình đã hoàn toàn mất kiểm soát, Các chủng tộc đồng ý khai chiến với nhân tộc lúc đầu đều không hưởng ứng hành động của chúng ta, ngược lại còn chọc giận nhân tộc.”
“Một khi cuộc chiến tranh chủng tộc toàn diện mở ra, địch nhân mà chúng ta cần đối mặt không chỉ là ba nước phía bắc nữa, mà là toàn bộ nhân tộc.”
“Bằng vào sức mạnh hiện giờ của chúng ta, muốn một mình đối kháng toàn bộ nhân tộc là chuyện gần như không thể nào. Hiện giờ thì chúng ta đã không còn nhiều lựa chọn nữa.”
“Hoặc là lập tức chấp hành chiến lược co lại, từ bỏ toàn bộ lãnh thổ đã chiếm được hiện giờ, thu thập đồ vật rút về nhà, lợi dụng ưu thế địa lý chậm rãi đọ sức với quân đội nhân tộc.”
“Hoặc là dứt khoát làm một vố lớn, nhân lúc viện quân của Liên minh nhân tộc chưa đến, chúng ta đánh cho ba nước phía bắc này tàn phế trước.”
“Lập trường của các tộc trên đại lục đều không kiên định, chỉ cần thế cục phát triển theo chiều hướng có lợi cho chúng ta thì không lo không có người đi theo.”
“Nếu như các phương phối hợp tốt, cho dù không thể kéo được nhân tộc ra cái ghế bá chủ đại lục thì cũng có thể đánh cho bọn chúng trọng thương."
Ưng Nhân Hoàng đằng đằng sát khí nói.
Đáng tiếc là sự sợ hãi thỉnh thoáng lấp lóe trên hai đầu lông mày đã lộ ra ý nghĩ thực sự trong lòng ông ta. Bắt nạt một vài quốc gia phía bắc thì còn được, nhưng nếu như đối đầu với toàn bộ Liên minh nhân tộc thì lực lượng của Đế quốc Thú Nhân sẽ trở nên không đáng chú ý.