Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 538 - Chương 538 - Chiến Tranh Chủng Tộc (7)

Chương 538 - Chiến Tranh Chủng Tộc (7)
Chương 538 - Chiến Tranh Chủng Tộc (7)

Người dịch: Whistle

« Dự luật gấp năm lần ưu thế » của nhân tộc cũng không phải dùng để bài trí, mà là thực sự được thi hành.

Mặc kệ là chủng tộc nào, một khi chạm đến điểm giới hạn thì cũng đều bị Liên minh nhân tộc kéo quân sang đánh.

Trong lịch sử của thú nhân, những vụ đánh đập tương tự đã đã diễn ra không chỉ một lần. Cho dù chỉ là đôi câu vài lời được ghi trên sách, nhưng vẫn làm cho bọn chúng cảm thấy sợ hãi.

Tuy nói hiện giờ nhân tộc chia năm xẻ bảy, nhưng thực lực tổng thể của cả chủng tộc thì lại không giảm xuống bao nhiêu.

"Ưng Hoàng, lựa chọn rút lui vốn không hề tồn tại. Đã tới nước này rồi, cho dù là chúng ta muốn thu tay lại thì cũng không thể nào giải thích được với tộc đàn.”

“Không phải tộc nhân nào đều biết rõ sự đáng sợ của nhân tộc, trong cái nhìn của đại đa số con dân Thú Thần, nhân tộc chính là một đám dê hai chân.”

“Nếu như thật sự ép buộc rút lui, sợ rằng không cần đợi đến khi Liên minh nhân tộc đánh tới, nội bộ của chúng ta đã xảy ra biến cố trước rồi.”

“Đánh các quốc gia nhân tộc phương bắc rồi quấy cái long trời lở đất, hấp dẫn các tộc khác tham gia vào cuộc chiến này, mới là đường ra duy nhất của chúng ta.”

“Muốn làm được điểm này, chúng ta phải thay đổi rất nhiều thói quen trong quá khứ.”

“Giết chóc một cách mù quáng sẽ chỉ gây ra những sự kháng cự quyết liệt nhất.”

“Có đôi khi giết người cũng không phải là biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề, sử dụng các biện pháp linh hoạt phù hợp thường có thể gây ra nhiều rắc rối hơn cho kẻ thù.”

“Ví dụ như: Đoạt các thanh niên trai tráng nông nô để cho chúng ta sử dụng, để bọn chúng cày ruộng cho chúng ta. Còn những kẻ già yếu vô dụng thì trả về, tiếp tục tiêu hao lương thực của địch nhân.”

“Đám quý tộc dối trá giả nhân giả nghĩa kia sẽ không đứng yên nhìn con dân của mình đói bụng đâu!”

“Mấy chục vạn, hơn trăm vạn nạn dân ập tới cũng có thể tạo ra tác động không kém gì so với việc chúng ta điều động một đội quân lớn."

Hoàng trữ Alex âm tàn nói.

Theo gã thấy, nguyên nhân thất bại của các cuộc chiến tranh trước đây là do bọn chúng đã giúp nhân tộc giải quyết quá nhiều nan đề hậu cần.

Một số lượng lớn nạn dân vốn nên được sinh ra bởi chiến tranh thì đều bị đại quân Thú nhân giải quyết hết, sự tàn phá không được mở rộng ra hậu phương.

Đặc biệt là kiểu chém giết đẫm máu này còn làm cho mọi người liều chết chống cự, gây ra một số lượng lớn thương vong cho đại quân Thú nhân.

"Alex, ngươi nghĩ quá đơn giản. Thả nông nô rời đi thì dễ dàng, nhưng hậu cần của chúng ta thì sao?”

“Việc kéo dài chiến tuyến cũng mang ý nghĩa là hậu phương không thể cung cấp được bao nhiêu trợ lực cho chúng ta.”

“Hiện giờ 80% vật tư tiêu hao của đại quân đều thu được từ tiền tuyến, binh sĩ cần bổ sung rất nhiều thịt..."

Sư Nhân Hoàng lắc đầu nói.

Cân nhắc giữa lợi và hại thì ai cũng biết, nhưng mà hậu cần cũng là một vấn đề khó khăn không nhỏ. Đừng thấy đại quân Thú nhân thuận lợi tiến lên mà hiểu lầm, trên thực tế, ngoài quân chủ lực ra là có thể nhận được vật tư cung ứng ra, những binh lính còn lại đều thường xuyên bữa đói, bữa no.

Nếu quan sát kỹ liền có thể thường xuyên bắt gặp binh sĩ thú nhân hái quả dại, lá cây, đào cỏ tươi, rau dại để lót dạ.

Nếu như không vì hệ tiêu hoá của các binh sĩ mạnh mẽ, thứ gì cũng có thể nhét vào trong bụng, chỉ dựa vào vật tư tiếp tế mà hậu cần cung cấp, sợ là đã sớm bị chết đói cả rồi.

Đánh trận là một việc nặng tiêu tốn thể lực, các binh sĩ chỉ ăn chay thì cơ thể chắc chắn sẽ không chịu được, cho nên việc bổ sung thịt là đặc biệt quan trọng.

...

Phi Hùng bảo, nhìn thấy bại binh đang không ngừng tụ tập, tâm tình của Hudson lão gia liền đặc biệt vui vẻ.

Một quân đoàn mới thiếu rất nhiều người thì hiện giờ đã được bổ sung đầy đủ quân số. Nhìn tình huống hiện giờ, chỉ cần lại cố gắng thêm một chút nữa, có lẽ số lượng quân đoàn dưới trướng của hắn sẽ được + 1.

Mặc kệ là binh sĩ của quốc gia nào, chỉ cần tiến vào Phi Hùng bảo thì sẽ là lính của Hudson lão gia. Nếu như sĩ quan quý tộc sĩ có ý kiến thì có thể thảo luận về vấn đề lâm trận bỏ chạy trên chiến trường trước rồi nói tiếp.

Mặc kệ là có quyền truy cứu hỏi trách hay không, dù sao Hudson lão gia truy cứu là được. Nghe lời thì cho vào trong quân lập công chuộc tội, không nghe lời thì cứ gán cho tội danh "Lâm trận bỏ chạy" rồi bắt vào ngục.

Chứng cứ, không cần. Nếu như không chạy thì đã đi gặp Thần Hi chi chủ rồi. Có thể nhặt về một cái mạng đã chứng tỏ là tốc độ chạy rất nhanh trên chiến trường.

Giải thích cũng không có ý nghĩa, cho dù lý do có đầy đủ như thế nào thì cũng không sửa đổi được sự thật là bọn họ lâm trận bỏ chạy.

Hudson đã sớm xác minh rồi, ngoài mệnh lệnh rút lui có thứ tự được Vương tử Ceasar ba ra, quan chỉ huy của Công quốc Orton và Công quốc Ruilin đều không kịp ra lệnh rút lui, cũng không có truyền đạt mệnh lệnh gì.

Mặc kệ là loại tình huống nào, bỏ lại đại quân vắt chân lên cổ chạy trốn là đủ để gán cho tội lâm trận bỏ chạy rồi.

Tội danh này cũng không phải dùng để giam giữ quý tộc, mà là dùng để truy bắt đào binh.

Cho dù có trả lại đám người này cho các quốc gia sau cuộc chiến thì bọn họ cũng sẽ khó thoát khỏi trách nhiệm.

Ở trước mặt bọn họ hiện giờ chỉ có 2 con đường: Hoặc là ra chiến trường lập công chuộc tội; hoặc là bị tước đoạt thân phận quý tộc rồi tiếp nhận quân pháp xử phạt.

Đều là người thông minh, cho dù có kẻ đầu óc phát sốt, nhưng sau khi vào ngục tỉnh táo mấy ngày thì cũng sẽ tỉnh lại.

Bại binh thì không còn sĩ khí gì, nhưng tố chất thân thể vẫn rất không tệ. Đều đã trải qua khảo nghiệm sinh tử, trổ hết tài năng trong đám đông chạy trốn thì mới có có thể xuất hiện ở đây.

Chỉ cần giải quyết vấn đề sĩ khí rồi huấn luyện thêm một chút liền có được một đội quân có sức chiến đấu không tệ. Chỉ cần đánh thắng thêm mấy trận, những kẻ còn sống sót liền trở thành quân tinh nhuệ.

Bình Luận (0)
Comment