Người dịch: Whistle
Sự trưởng thành của một vị danh tướng là một quá trình tích lũy lâu dài. Ngoại trừ một số trận chiến nổi tiếng ra, đại đa số đều là một chút trận chiến nhỏ, quan trọng là phải đánh nhiều.
Mỗi một lần chiến đấu đều là một phần tư lịch.
Một người đột nhiên lập được đại công ngập trời, vinh đăng cao vị sẽ chỉ làm cho vô số người cảm thấy đố kị; Nhưng mà sau khi một người thân kinh bách chiến, lại lập được một lần đại công mà địa vị lên cao, mọi người cũng chỉ biết bội phục.
Sự quật khởi thầm lặng mới là cách làm đại chúng mà dân chúng bình thường có thể chấp nhận, bởi vì chuyện này phù hợp với nhận thức của mọi người, và mọi người đều đang nỗ lực trên con đường này.
Có người thành công cũng liền chứng minh rằng con đường mà bọn họ đang đi là đúng. Loại này thành công chính là một tấm gương mà mọi người cần học tập.
Đột nhiên nổi danh, địa vị dâng cao, cách chơi này không hợp với quy tắc của trò chơi, đương nhiên là sẽ bị các phe công kích và chèn ép rồi.
Về mặt này, Hudson là người may mắn. Trong hai cuộc đại thắng lần trước đều có Vương tử Caesar ở phía trước hứng chịu, việc tuyên truyền chính trị khiến cho những kẻ ghen tị không có chỗ xuống tay.
Sau khi Hudson tiếp nhận quyền chỉ huy quân viễn chinh, mặc dù không có đại công, nhưng tiểu công cực khổ lại chưa từng đứt đoạn.
Thỉnh thoảng liền ra ngoài chơi chết 80-100 tên thú nhân, cầm lên mặt bàn tuyên truyền thì ngại, nhưng bỏ vào trong lý lịch thì lại rất không tệ.
Lệnh truy nã của Đế quốc Thú Nhân chính là thần trợ công. Có thể trở thành nhân vật mà địch nhân chán ghét nhất, ai còn dám nói chiến công của hắn không có trọng lượng?
Giết địch ít cũng không sao, trực tiếp bỏ thêm một số 0 ở phía sau là được. Ở trên chiến trường giữa nhân tộc và thú nhân, tiêu diệt 100 địch nhân cũng chẳng khác nào sắp giết đủ 1000 người.
Dù có muốn hoạch định thì cũng không có cách nào làm được. Trong vấn đề này, các quý tộc lớn nhỏ trong quân đều là những người được lợi.
Hudson chưa bao giờ nhận công chém đầu, ngoài công lao chỉ huy ra, những chiến công còn lại đều được tính lên đầu của đám quý tộc dưới trướng.
Nếu như có người thanh tra mạo hiểm lĩnh quân công, người bị xui xẻo đầu tiên chính là những quý tộc dưới trướng này. Bởi vì công chém đầu có định lượng cụ thể, mà công chỉ huy thì lại không có tiêu chuẩn cụ thể.
Dù có điều tra ra, tội danh trực tiếp nhất chính là thiếu giám sát, mà không phải mạo hiểm lĩnh quân công.
Một tội nhỏ như vậy, đối với bất kỳ một vị quý tộc tướng lĩnh có chiến công hiển hách mà nói đều không đáng được nhắc tới.
Không chỉ dời bản thân mình ra bên ngoài, quan trọng hơn là Hudson đã thành công xây dựng được một hình tượng "lãnh đạo tốt, không tham công", tiện thể còn dùng lợi ích để buộc chặt đám quân viễn chinh này lại với nhau.
Đều là bị ép phải làm vậy, nếu như hắn không chơi những thủ đoạn này, gần như không thể nào hợp nhất một đội quân có những thành phần phức tạp như vậy trong thời gian ngắn.
Trong lúc đội ngũ ăn cướp đang tập họp, ở ngoài thành Dapest hơn hai trăm dặm cũng đang diễn ra một cuộc điều động binh lực trong yên lặng.
Số lượng doanh trướng của Thú nhân vẫn đang không ngừng tăng lên, chỉ là số lần ra sân của mấy quân đoàn tinh nhuệ kia lại càng ngày càng ít, mỗi lần công thành chiến đều là đa số pháo hôi đang xung phong.
Quân đốc chiến đã từ ban đầu mấy vạn người giảm mạnh xuống còn mấy ngàn người, đa số chủ lực đều đột nhiên mất đi bóng dáng.
Biến hóa quỷ dị trong doanh trại thú nhân đã nhanh chóng làm cho quân phòng thủ trong thành chú ý. Các bản báo cáo được gửi từ tầng dưới lên tầng trên, cuối cùng đến được trong tay của Tể tướng Herceg.
Dưới sự nỗ lực của mọi người, Quốc vương Chris IX cuối cùng đã được cứu sống, nhưng cơ thể của ông vẫn còn quá yếu nên không thể đứng ra chủ trì đại cục.
Là yếu thật hay yếu giả cũng không quan trọng, dù sao Chris IX đã giao toàn bộ công tác bảo vệ thành Dapest lại cho đám vương công đại thần rồi, còn ông ta thì ở phía sau màn chuyên tâm dưỡng bệnh.
"Một số quân đoàn tinh nhuệ thú nhân ở ngoài thành đã biến mất giống như hư không tiêu thất vậy, chẳng lẽ các vị không phát hiện được gì sao?"
Tể tướng Herceg hỏi với vẻ mặt khó tin.
Phải biết rằng có tới tâm 8 quân đoàn đang tụ họp dưới thành Dapest, nhiều quân đoàn tinh nhuệ như vậy, cho dù bọn chúng có tấn công chỗ nào thì cũng đều có thể khuấy động một phen phong vân.
"Thưa Tể tướng, số lượng Người Ưng gấp chúng tôi mấy chục lần, trước khi đại quân Thú nhân điều động đều sẽ vây khốn chúng tôi vào trong thành.”
“Đoàn kỵ binh Griffin chúng tôi đã phái người ra ngoài điều tra mấy lần, nhưng cuối cùng đều là một đi không trở lại.”
“Hiện giờ chỉ có thể xác định được là Thú nhân không điều động quân đoàn Behemoth, quân đoàn Người Ưng ở lại chừng 2000-3000 người.”
“Có chừng 6000 binh sĩ Người Ưng và quân chủ lực của Tam Đại Hoàng Đình đã tạm thời biến mất khỏi tầm mắt của chúng ta. Cùng rời đi còn có 4 quân đoàn lang kỵ binh bình thường.”
“Trong thành hiện giờ chỉ còn lại chưa đến 50 kỵ binh Griffin. Đột phá vòng vây của địch nhân vào ban ngày là chuyện quá mạo hiểm, tốt nhất là đợi đến đêm xuống mới hành động.”
“Muốn thu được tình báo thì nhanh nhất cũng phải đợi đến tối ngày mai. Nếu như muốn mau hơn nữa, có lẽ chỉ đành thi triển một số thủ đoạn đặc thù để liên hệ với các đại quý tộc ở xung quanh.”
“Đại quân Thú nhân hành động chắc chắn sẽ đi qua lãnh địa của bọn họ. Chỉ cần xác minh vị trí liền có thể phán đoán được mục đích đại khái của địch nhân."
Kamm Pals nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Là đoàn trưởng của đoàn Kỵ binh Griffin, từ khi chiến tranh bộc phát đến nay, mỗi ngày y đều phải chịu đựng bài kiểm tra khắc nghiệt nhất.
Bởi vì số lượng Kỵ binh Griffin có giới hạn, cho nên Công quốc Mosey vẫn luôn sử dụng bọn họ làm lính trinh sát. Nhưng dù là vậy thì vẫn không thể thay đổi thực tế rằng Kỵ binh Griffin đã bị hao tổn rất nhiều.