Người dịch: Whistle
Vừa nhắm mắt lại, khi mở mắt ra liền có tin dữ truyền đến. Số lượng kỵ binh Griffin tử trận mỗi lần đều không nhiều, thường là một hoặc hai người, về mặt số liệu thì không đáng chú ý, nhưng vấn đề là rất khó bổ sung.
Đúng là Công quốc Mosey đang chăn nuôi Griffin, nhưng Griffin không phải gà mái, có thể đẻ trứng mỗi ngày. Năng lực sinh sản đáng thương của nó đều dùng năm làm đơn vị.
Vất vả lắm mới sinh ra được một tổ trứng, trong số hơn chục quả trứng chỉ nở được một hoặc hai quả. Đến đây vẫn còn chưa thể cam đoan là những con Griffin nhỏ này có thể bình an đến khi trưởng thành.
Không phải là họ chưa từng thử các biện pháp để tăng tỷ lệ nở, nhưng tiếc là nó bị giới hạn bởi quy luật của tự nhiên.
Những con Griffin được con người nuôi nấng đều sẽ bị thoái hóa trên nhiều khía cạnh, đẻ trứng lần hai rồi sử dụng thủ đoạn ma pháp để ấp trứng thì những con Griffin được sinh ra sẽ còn tiếp tục thoái hóa.
Griffin vốn là Ma thú cấp thấp, sau vài lần thoái hóa liền biến thành dã thú.
Sức chiến đấu của dã thú Griffin như thế nào thì có thể tạm thời không nói, nhưng mà lực lượng của nó thì thật sự là quá yếu, nó không thể chở theo một người đàn ông trưởng thành phi hành.
Cho dù muốn ấp trứng nhân tạo thì cũng chỉ có thể tìm trứng của những con Griffin hoang dã về ấp. Loại Ma thú biết bay và sống theo đàn này thường làm nhà trên những vách đá cheo leo trong chỗ sâu của Ma Thú sơn mạch.
Muốn trộm được trứng của chúng thì phải hỏi đám Ma thú dọc đường có đồng ý cho qua không đã.
Trừ phi là rất may mắn, nếu không ngay cả bóng dáng trứng Griffin ra sao cũng không gặp được thì đã biến thành phân và nước tiểu của Ma thú rồi.
Quá trình sinh sản kéo dài + tỷ lệ ấp nở kém đã hạn chế sự phát triển của kỵ binh Griffin.
Đến mức mà sức chiến đấu của Kỵ binh Griffin mạnh hơn Người Ưng, nhưng lại luôn bị địch nhân áp chế. Ưng nhiều cắn chết Griffin, đây là chuyện không có cách nào thay đổi được.
"Tể tướng các hạ, xét từ tình hình hiện tại thì thế cục của Công quốc đã xấu tới cực điểm.”
“Bất kể mục tiêu của đại quân Thú nhân nằm ở đâu thì tác động đối với tình hình của chúng ta cũng sẽ không có sự khác biệt về mặt bản chất nào.”
“Quay đầu trở về vây công phòng tuyến Terence, ngoài việc lãng phí thời gian ra cũng không ý nghĩa thực chất gì, khả năng cao là thú nhân sẽ không làm ra loại chuyện này.”
“Tiếp tục xuôi nam chiếm lĩnh để chiếm thêm nhiều lãnh thổ của chúng ta, vậy thì chẳng thà vây công Dapest, ảnh hưởng mà chuyện này mang lại còn lớn hơn. Chỉ cần công phá được Vương đô của chúng ta, những phần lãnh thổ còn lại của Vương quốc cũng sẽ bị thất thủ.”
“Vậy thì những lựa chọn còn lại chỉ còn vài người bạn hàng xóm thôi. Việc thú nhân lựa chọn tiến công Vương quốc Warhammer, hay là muốn xuống tay với Vương quốc Alpha đều không có gì khác biệt đối với Công quốc của chúng ta."
Martins thờ ơ nói.
Áp lực nặng nề đã làm cho vị Bộ trưởng bộ quân vụ này mất đi lòng tin về con đường trước mặt.
Nhưng mà sau khi thay đổi góc nhìn, tâm tình của Martins vốn đang lo lắng đã bình tĩnh lại.
Nếu đã không ngăn cản được hành động của đại quân Thú nhân thì cứ bỏ mặc thôi, chỉ cần bảo vệ thành Dapest là được.
Cho dù quân chủ lực thú nhân có đột nhiên biến mất cũng không thể làm cho ông ta động dung. Tâm tính bình hòa, việc phân tích vấn đề liền trở nên dễ dàng hơn.
"Bá tước các hạ, chuyện này cũng không phải hoàn toàn không có ảnh hưởng. Nếu như phát hiện ra động tĩnh của đại quân Thú nhân thì chúng ta còn có thể nhắc nhở đồng minh một tiếng.”
“Nếu như chiến hỏa từ chỗ chúng ta tràn sang trước nhà họ, nhưng lại không kịp thời thông báo, vậy thì sau này mọi người cũng sẽ khó chịu khi gặp mặt."
Bộ trưởng bộ ngoại vụ Renato buồn bực nói.
Bị động giải quyết thì dễ, nhưng bộ ngoại vụ của ông ta lại gặp phiền phức lớn. So với hai ông bạn hàng xóm thì thực lực của Công quốc Mosey yếu hơn rất nhiều.
Nếu như làm mất lòng người ta, tương lai chắc chắn sẽ phải nếm mùi đau khổ. Đặc biệt là bây giờ hai vị đồng minh này vẫn còn có thực lực, mà bọn họ đã bị thú nhân đánh cho bán thân bất toại.
Trong hoàn cảnh này, trừ phi có thể hố chết đồng minh, nếu không tốt nhất là đừng hạ thủ, kẻo gieo họa ngầm cho bản thân.
Vì tránh tầm quan sát của thú nhân, trời còn chưa sáng, các nhóm binh sĩ đã lặng lẽ ra khỏi Phi Hùng bảo.
Kẻ làm chủ soái như Hudson thậm chí còn đích thân đóng vai lính gác, mang theo Belersden đi tuần tra gần đó.
Lý thuyết dù sao cũng chỉ là lý thuyết, lần đầu tiên hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy, trong lòng cũng không chắc chắn lắm.
Nhưng nếu đã dấn thân vào con đường này rồi thì hắn nhất định phải bước ra một bước này.
Nhìn vào đội quân có sĩ khí dâng cao, Hudson liền biết những lời khích lệ tinh thần mà mình nói trước đó đã không uổng phí.
"Nam tước Kettler, nhiệm vụ phục kích lần này liền giao cho ngươi. Sau khi thành công nhớ để lại tín hiệu, ta sẽ dẫn binh tới tiếp ứng các ngươi."
Trong khi nói chuyện, Hudson vẫn không quên làm ra vẻ ta xem trọng ngươi.
Không thận trọng không được, những người có thể hành quân vào ban đêm đều là quân tinh nhuệ được lựa chọn tỉ mỉ.
Vì gia tăng xác suất thành công, Hudson chỉ đành trọng dụng đám quý tộc phương bắc có kinh nghiệm phong phú kia. Cho dù trong quá khứ mọi người đã từng phát sinh một chút xích mích, nhưng chuyện đó không ảnh hưởng đến việc hợp tác hiện giờ.
Những nơi khác đều dễ xử lý, quan trọng nhất là làm sao thoát khỏi tầm điều tra của kẻ thù sau khi trời sáng, điều này rất quan trọng.
Mặc dù đã được diễn tập rất nhiều lần rồi, nhưng dù sao đây cũng là một đội ngũ 3000 người, lỡ như bại lộ tung tích, khả năng cao là đội vận chuyển của thú nhân sẽ biến thành đại quân vây quét.
"Xin Bá tước các hạ yên tâm! Chỉ cần đội vận chuyển của thú nhân chạy tới, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Thần sắc của Nam tước Kettler đặc biệt kích động nói.