Người dịch: Whistle
Nhìn thì như đã giết được mấy trăm tên lính địch, nhưng cũng đã có vài chục binh sĩ phe lão chết trong tay khô lâu quái.
Vốn cho rằng sau khi xé toang cửa doanh của địch nhân liền có thể tiến quân thần tốc. Nhưng lão không ngờ là đối thủ lại có thể “cẩu” đến mức này, sau khi công phá đại doanh, phòng tuyến số hai, phòng tuyến số ba......
Mặc dù mỗi một tuyến phòng thủ đều không vững chắc cho lắm, chỉ là mấy hàng rào bằng gỗ + cọc buộc ngựa, nhưng đối với đám binh sĩ ngược hướng gió thì đây vẫn là một mối uy hiếp.
Sau khi bị đám ngại vật này cản trở, đội cung thủ của địch nhân liền hành động. Trên đường thanh lý chướng ngại vật đột nhiên xuất hiện mưa tên, với trang bị đơn sơ của quân phản loạn, mỗi tiến lên trước một bước thì đều sẽ có người ngã xuống.
Tiểu đội tinh nhuệ được lão ta ký thác kỳ vọng vốn nên bí mật lẻn vào trại địch, nhưng kết quả lại bị ép phải xông lên tuyến đầu, trở thành đội cảm tử.
Tình cảnh thê thảm này thật sự là không đành lòng nhìn thẳng, chỉ trong khoảnh khắc, binh sĩ phe tà giá đã bị mưa tên bắn rụng hết một nửa. Ngoài việc thầm mắng đám thủ hạ vô năng ra thì lão già áo xám bỗng dưng phát hiện bây giờ lão chẳng làm được gì.
Tiếp tục triệu hoán thêm khô lâu, lão ta suy nghĩ một hồi liền từ bỏ. Thi triển loại tà thuật nghịch thiên này sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Nhìn bề ngoài thì trông lão già áo xám không có thay đổi gì, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Nếu như không có khô lâu chi chủ che chở, linh hồn của lão ta đã bị thế giới vong linh cắn nuốt hết rồi.
Mắt thấy dược hiệu sắp hết tác dụng, lão già áo xám gấp đến độ dậm chân. Càng bối rối thì sẽ càng dễ đưa ra những quyết định sai lầm.
Dưới sự chỉ huy của lão già áo xám, vô số binh sĩ phản quân liền liên tục liều chết xung phong. Làm cho Hudson đang chỉ huy chiến đấu đều cảm thấy rung động.
Hắn đã từng gặp qua những kẻ không sợ chết, nhưng hắn chưa thấy những kẻ không sợ chết điên cuồng như lúc này. Nếu như phản quân có mấy vạn người, trực tiếp dùng nhân mạng để chồng chất thì không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng bây giờ rõ ràng là lính phòng thủ của phe mình nhiều người hơn, dựa theo loại đấu pháp không muốn sống này, cho dù địch nhân có thể xé mở toàn bộ phòng tuyến thì có thể làm được gì?
Hudson đánh giá chiến trường một hồi, sơ bộ phán đoán quân phản loạn đã thương vong vượt qua hai thành. Nếu như là một đội quân bình thường thì bây giờ đã sụp đổ rồi.
Nhưng nhờ tác dụng của Dũng Khí Dược Tề làm tê liệt thần kinh của binh sĩ phản quân, làm cho bọn hắn trở nên khát máu và hiếu chiến, nhưng khi nhìn thấy những đồng bạn ở bên cạnh không ngừng ngã xuống thì cũng sẽ kích thích dây thần kinh của bọn hắn.
Tâm tình sợ hãi bắt đầu tràn lan trong hàng ngũ phản quân, chẳng qua thần kinh tê liệt làm cho bọn hắn vẫn còn tiếp tục chiến đấu theo bản năng.
Trên đài quan sát, Hudson cầm cung tiễn lên, nhắm thẳng vào người của lão già áo xám.
Mũi tên lao ra giống như một tia chớp, tiếc là phía trước đột nhiên có một tên lính chạy tới, vừa vặn chặn dùm cho lão già áo xám một mũi tên.
Cảnh tượng nguy hiểm vừa rồi làm cho lão già áo xám giật bắn cả mình. Lão ta chỉ là một vị pháp sư, không am hiểu vật lộn.
Lão già áo xám không chút do dự quả quyết lựa chọn rút lui. Trực giác nói cho lão ta biết, nếu như không chạy nữa thì mình sẽ có thể đi gặp khô lâu chi chủ .
Lão già áo xám liếc nhìn về phía chiến trường bằng ánh mắt tiếc nuối rồi lập tức bỏ chạy vào trong rừng cây, chỉ trong chốc lát đã biến mất trong tầm mắt Hudson.
Mặc dù không thể bắn hạ được lão già áo xám, nhưng Hudson cũng không buồn, ngược lại còn rất mừng rỡ.
Mũi tên vừa rồi hắn chỉ muốn dùng để dọa cho tên chỉ huy của phản quân một chút mà thôi, không ngờ là ở khoảng cách hơn 150m này, hắn lại có thể giết được một tên binh sĩ phản quân.
Thành công ngoài mong đợi?
Trong đầu vừa mới lóe lên ý nghĩ này, hắn lập tức lấy ra một mũi tên rồi nhắm thẳng về phía tên đầu mục phản quân.
Một tiếng “sưu” vang lên, đã đầu mục phản quân ở khoảng cách hơn một trăm mét lập tức bị trúng tên ngã xuống.
“Sưu, sưu, sưu......”
Trong vòng 150m, chỉ cần là người bị hắn để mắt tới đều khó thoát khỏi cái chết. Tỉ lệ chính xác cao như vậy làm cho Hudson cũng phải nghi ngờ là có phải mình đã trở thành thần xạ thủ rồi không.
Biết thêm một kỹ năng thì vẫn là một chuyện tốt. Mặc dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng trực giác nói cho Hudson biết, chuyện này có liên quan đến ngọn lửa linh hồn đã bị la bàn thôn phệ trước đó.
Lúc trước, thuật bắn tên của hắn chỉ vừa mới nhập môn mà thôi. Dựa vào lực cánh tay của Kỵ sĩ lực mới có thể kéo căng trường cung. Tỉ lệ chính xác cũng bị giới hạn trong vòng năm mươi thước, xa hơn khoảng cách này thì chỉ có thể xem nhân phẩm.
Bây giờ, dựa vào cảm giác bén nhạy hắn liền có thể nhẹ nhàng khóa chặt mục tiêu. Đáng tiếc, mặc dù cây cung trên tay hắn có chất lượng không tệ, nhưng cũng chỉ là hàng thông thường. Nếu như đổi thành cung tiễn đặc chế của tộc Tinh linh thì hôm nay chắc chắn sẽ là ngày giỗ của tên quan chỉ huy phản quân kia.
“Sưu, sưu, sưu......”
Hudson trực tiếp đổi sang hình thức bắn tỉa. Chỉ cần là người mà hắn xem không vừa mắt liền trực tiếp bắn cho một tiễn, chỉ trong khoảnh khắc đã có vài chục người mất mạng.
Giống như game PUBG: BATTLEGROUNDS phiên bản ngoài đời thực vậy, chỉ là súng trường đã bị đổi thành cung tiễn. Nhưng chuyện này lại không hề ảnh hưởng gì tới việc trải nghiệm trò chơi thể nghiệm, thậm chí nhờ vào việc di chuyển bên bờ sinh tử này còn làm cho người chơi cảm thấy kích thích hơn.
Một hộp tên đã hao hết, Hudson liền tỉnh táo lại, lập tức phân phó với tên binh sĩ bên cạnh: “La theo ta.”
“Chủ soái phản quân đã chết, không muốn chết thì mau đầu hàng!” “Chủ soái phản quân đã chết, không muốn chết thì mau đầu hàng!”