Người dịch: Whistle
Đầu tiên là mười người, sau đó là hơn trăm người, cuối cùng là mấy ngàn binh sĩ của liên quân đều đồng thanh hô to. Tiếng la đinh tai nhức óc này làm cho binh sĩ phản quân rối loạn tâm thần.
“Đừng nghe địch nhân nói hươu nói vượn, Đại Tế Ti vẫn còn......”
Tên thủ lĩnh phản quân còn chưa nói hết lời đã bị một tiễn của Hudson bắn trúng đầu, trực tiếp chết thẳng cẳng.
Đây chỉ mới là bắt đầu, phàm là những tên thủ lĩnh phản quân dám nhảy ra ổn định lòng quân đều sẽ bị cung tiễn của Hudson đặc biệt chiếu cố.
Chỉ cần là ở trong tầm bắn, cơ hồ đều là một đòn mất mạng. Đại giới là Hudson đã làm hỏng hai cây cường cung.
Không có người chủ trì đại cuộc, lại bị quấy nhiễu đến tâm thần đại loạn, binh sĩ phản quân đều nhao nhao dừng lại, khắp nơi tìm kiếm bóng dáng của “Đại Tế Ti”.
Nhưng bây giờ làm gì còn bóng dáng của lão già áo xám nữa, không riêng gì chủ soái, ngay cả đám thủ lĩnh thống soái của quân phản loạn cũng đã tử thương hầu như không còn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít binh sĩ phản quân có tâm lý yếu ớt liền trực tiếp sụp đổ.
Sự thật chứng minh, Dũng Khí Dược Tề cũng không phải vạn năng.
Sau khi tấm màn sụp đổ bị kéo ra, ngoại trừ một ít phần tử ngoan cố ra, đại đa số phản quân đều đã mất dục vọng chiến đấu.
Vì an toàn, Hudson cũng không vội hạ lệnh toàn quân xuất kích, chỉ lặng lẽ đứng chờ binh sĩ phản quân đưa ra lựa chọn.
Cuộc chiến đã phát triển đến bước này rồi, bọn hắn có đầu hàng hay không cũng không còn quan trọng nữa, chỉ cần kéo dài tới khi dược hiệu quá thời hạn thì mọi chuyện đều sẽ kết thúc.
Theo Hudson thì đám binh sĩ phản quân ở trước mắt này không khác gì những kẻ đang hút thuốc phiện. Lúc đầu thì tinh thần sẽ tăng vọt, sức chiến đấu tăng cao, nhưng khi dược hiệu trôi qua liền sẽ uể oải suy sụp.
Có lẽ thủ đoạn khống chế binh sĩ của Khô Lâu Hội còn lợi hại hơn thuốc phiện một chút, nhưng cuối cùng cũng là chẳng ra gì.
Đối với tập đoàn quý tộc có thể nắm giữ nhiều được tài nguyên như vậy thì một chút di chứng này cũng chẳng là gì, nếu như không phải vì sức chiến đấu tăng lên có hạn, lại bị rất nhiều điều kiện hạn chế thì bọn họ đã sớm bắt chước theo Khô Lâu Hội rồi.
Không để cho Hudson chờ lâu, trong trận doanh của phản quân đã bắt đầu xuất hiện đào binh, một người, hai người, 3 người, bốn người...... Rất nhanh phản quân liền sụp đổ.
Nhìn thấy binh sĩ phản quân vứt bỏ vũ khí chạy trốn tứ phía, Hudson vốn định hạ lệnh truy kích, nhưng cuối cùng vẫn là mềm lòng.
Đều là những người số khổ, cần gì phải chém tận giết tuyệt chứ? Quan trọng nhất là người ta đã bỏ lại tài sản đáng giá nhất là binh khí rồi, đuổi theo cũng chẳng vơ vét được gì!
Không giống với vật tư trong doanh trại, những chiến lợi phẩm này đều là thu nhập hợp pháp của hắn, hoàn toàn có thể quang minh chính đại mang theo lên đường.
Chỉ huy tư quân nhà khác chiến đấu, giành được chiến công và chiến lợi phẩm lại là của mình, còn thương vong thiệt hại thì sẽ do chủ nhân cũ tính tiền, suy nghĩ một chút cũng đã cảm thấy thoải mái rồi.
Quy tắc trò chơi chính là như vậy, ở trên lục địa Aslante này, Nông Nô Binh là không có nhân quyền, quân công mà bọn họ lập được đều thuộc về quý tộc.
Hudson chính là quan chỉ huy duy nhất trong trận chiến lần này, đương nhiên là có tư cách độc hưởng chiến công. Về phần đồng liêu trong quân đoàn số 5 à, trước đi giải thích với bộ chỉ huy liên quân về chuyện đi ra ngoài ăn cướp trước đã rồi tính!
Nếu như bọn hắn để lại quân tinh nhuệ của mình đi áp vận lương thảo, bây giờ muốn kiếm một chén canh thì cũng còn miễn cưỡng có thể nghe được.
Đáng tiếc là cả đám đều đã mang theo quân tinh nhuệ ra ngoài ăn cướp hết rồi, chỉ lưu lại nông nô binh. Dưới hoàn cảnh này, cho dù là bọn hắn không cần mặt mũi muốn chia một chén canh thì cũng sẽ có người không đồng ý.
Ngay cả chiến báo mà Hudson cũng đã nghĩ kỹ rồi. Trong trận chiến này, nguyên nhân chủ yếu có thể bảo vệ được lương thảo của liên quân quý tộc là vì tài chỉ huy anh minh của Kỵ sĩ Hudson, cùng với quân tinh nhuệ của gia tộc Koslow dục huyết phấn chiến.
Về phần đám nông nô binh tham chiến còn lại đều chỉ là tới góp cho đủ số, chỉ cần vài nét bút là được, không cần phải lãng phí một tấm da dê.
“Truyền lệnh xuống, đội đốc chiến phụ trách thu gom thương binh và đề phòng; bách nhân đội số 1 ~ số 10 phụ trách quét dọn chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm; mười một ~ Hai mươi ba phụ trách thu thập củi lửa; đội hai mươi bốn......”
Hudson hăng hái hạ lệnh.
Việc cấp bách là phải mau chóng quét dọn chiến trường, thuận tiện xử lý sạch sẽ đống thi thể đang nằm trên mặt đất, không để địch nhân có cơ hội lợi dụng.
Bạch ngân khô lâu cũng đều xuất hiện, ai biết tên pháp sư phản quân chạy trốn kia có quay lại lợi dụng thi thể trên mặt đất để làm một hồi vong linh thiên tai hay không.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một loại khả năng. Nếu như vong linh thiên tai dễ làm như vậy thì lục địa Aslante này đã sớm là thiên hạ của vong linh pháp sư rồi.
Theo Hudson được biết, thần bí vong linh pháp sư và Ma pháp sư bình thường cũng chẳng khác gì mấy, đơn giản là có thêm một kỹ năng triệu hoán sinh vật vong linh mà thôi.
Trên lý luận thì có thể triệu hoán vô hạn sinh vật vong linh, điều kiện tiên quyết là tinh thần lực đủ mạnh, có thể áp chế đám sinh vật vong linh mà mình đã triệu hoán.
Loại áp chế này không phải là chỉ việc áp chế một con vong linh, mà phải áp chế toàn bộ tinh thần lực dùng để triệu hoán ra sinh vật vong linh.
Một khi vượt qua điểm giới hạn thì sẽ bị vong linh phản phệ. Vong linh pháp sư sở dĩ thưa thớt như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là do bị vong linh phản phệ.