Người dịch: Whistle
"Quân phòng thủ của pháo đài Landrey đã chạy ra ngoài, mục tiêu dường như là hướng về phía Hoàng đình của chúng ta, đội quân này dài chừng mấy dặm. . ."
Cọng rơm cuối cùng xuất hiện đã phá vỡ nội tâm của Bruno, gã ta cuối cùng cũng không trì hoãn được nữa, lập tức hạ lệnh:
"Truyền lệnh lập tức thu binh. Quân đoàn Người Gấu đi theo ta trở về cứu viện hoàng đình!”
“Quân đoàn trưởng Boggs, quân đoàn trưởng Nornandez, các vị phụ trách mang quân đánh chặn.”
“Bất luận như thế nào cũng phải muốn ngăn chặn địch nhân ít nhất hai giờ, không thể để cho bọn chúng gia nhập vào cuộc chiến vây công hoàng đình!"
Tiếng kèn thu binh vang lên, những binh sĩ Người Gấu đang chém giết kích liệt liền nhao nhao vứt bỏ đối thủ, muốn thoát ly ra khỏi chiến trường.
Mãi mới chờ đến lúc chiến cơ xuất hiện, Hudson há sẽ chùn tay, hắn bèn dứt khoát hạ lệnh: "Thú nhân đã bại trận rồi, không thể để cho bọn chúng chạy thoát!"
Mặc kệ có người tin hay không, dù sao đám vệ binh bên cạnh đều hô lên theo hắn, ngay sau đó, tất cả binh sĩ đều đồng loạt hô theo.
Lần này không dùng ngôn ngữ của Hùng Nhân tộc nữa, mà là ngôn ngữ thông dụng trong Đế quốc Thú Nhân.
Hudson cũng không biết là có bao nhiêu người có thể nghe hiểu, dù sao hô lên mấy tiếng cũng không bị tổn thất gì. Nơi này có nhiều thú nhân như vậy, chắc là sẽ có mấy kẻ ngu ngốc, lừa được một tên thì tính một tên.
Vì mấy câu này, hắn đã mở rộng trong quân đội gần nửa tháng mới khiến cho các binh sĩ ghi nhớ toàn bộ.
Sự thật chứng minh là đồ đần cũng không ít.
Nghe được tiếng hò hét, lại nhìn thấy binh sĩ Người Gấu đang không ngừng rút lui, hai quân đoàn thú nhân phụ trách đoạn hậu lập tức rơi vào tình trạng hỗn loạn.
"Mau trở về, nhân tộc đang lừa các ngươi đó, cái đám ngu xuẩn này!"
"Đội đốc chiến giết hết những người tự tiện rút lui cho ta!"
Hai vị quân đoàn trưởng phụ trách đoạn hậu ra sức kêu gào.
Nhưng tiếc là đội đốc chiến chỉ có thể chém giết được một vài tên đào binh lẻ tẻ chứ không ngăn được đại quân đang rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Kẻ phải chịu ảnh hưởng đầu tiên chính là quân đoàn Người Gấu đang rút lui theo thứ tự kia, thấy các đồng bọn đang tán loạn khắp nơi, rất nhiều người đã xông vào trong đội hình này.
Vốn là hậu quân chặn hậu, tiền quân rút lui một cách trật tự, nhưng sau khi bị đồng bọn quấy rối, trận thế liền lập tức bị rối loạn.
Mặc dù binh sĩ Người Gấu đã được huấn luyện bài bản, nhưng không phải ai cũng là người có đầu óc. Đi theo đại quân đồng thời hành động thì được, nhưng một khi rơi vào tình trạng hỗn loạn thì lại bắt đầu luống cuống.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bruno tướng quân lập tức bị tức đến nổ tung.
Đáng tiếc là đại quân tán loạn khắp nơi trông như những con ruồi không đầu đang bắt đầu chạy loạn.
Sĩ quan không tìm được binh sĩ, binh sĩ cũng chẳng tìm thấy sĩ quan trực thuộc, tất cả mọi người đều đang làm việc theo bản năng.
Đây là ví dụ điển hình của câu nói “heo đồng đội”.
Rút lui biến thành tan tác, nếu như sớm biết sẽ như vậy, Bruno cũng sẽ không để hai quân đoàn pháo hôi tham chiến.
Đều là họa do kinh nghiệm gây ra, lúc trước quân đoàn Người Gấu làm nòng cốt, quân đoàn pháo hôi làm cánh chim, một khi xé rách quân trận của địch nhân liền có thể lập tức triển khai đồ sát.
Giai đoạn trước của cuộc giao chiến thì đúng là như vậy, đi theo đại quân Người Gấu hành động, hai quân đoàn đã kìm hãm quân đội nhân tộc ở cả hai cánh.
Điều khác biệt duy nhất là họ đã không thể xé nát đội hình của quân viễn chinh ngay lập tức, đưa cuộc chiến vào thế bế tắc.
Đến khi chủ soái hạ lệnh rút lui, các heo đồng đội liền bộc lộ thiên phú “hố đồng bọn”, vô sự tự thông thẳng tới đỉnh phong.
Bộ binh hạng nặng mạnh nhất đại lục - quân đoàn Hùng Nhân Tộc không bị địch nhân đánh bại, mà lại là bị các đồng bọn hố đến quên đường về.
Đợi khi quân đoàn Người gấu thoát khỏi sự dây dưa của nhân tộc thì đội ngũ chỉ còn lại hơn 6000 người, Bruno tức đến mặt xanh lè.
Muốn tìm lại quân tinh nhuệ của mình trong đại quân hỗn loạn này là một chuyện vô cùng khó khăn, không nói là các binh sĩ nhân tộc có đáp ứng hay không, quan trọng là các sĩ quan phía trên không đáp ứng!
Chỉ tính riêng thông tin tình báo nhận được đã có mấy vạn quân nhân tộc đang lao thẳng về phía Hoàng đình rồi, không biết còn có bao nhiêu địch nhân đang ẩn giấu chưa bị phát hiện.
Nếu như dây dưa ở đây quá lâu, Hoành đình làm sao bây giờ?
Bruno nhìn thoáng qua sự hỗn loạn chiến trường, gã bèn cắn răng hạ lệnh: "Đi!"
Loạn quân có ở khắp mọi nơi, cho dù gã có muốn hạ lệnh cho quân đoàn Người Gấu tiếp tục tham chiến thì cũng rất khó đảo ngược cục diện trận chiến.
Ở lại liều chết chiến một trận, kết cục tốt nhất cũng là lưỡng bại câu thương.
. . .
Thấy Hùng Nhân tộc bị mắc lừa, Hudson liền âm thầm thở dài một hơi.
Cuộc chiến này là một canh bạc về sức phán đoán của quan chỉ huy thú nhân, nếu là chủ tướng của đối phương mặc kệ tất cả ở lại liều chết thì người nên chạy trốn rời đi chính là quân viễn chinh rồi.
Vì diễn vở kịch này, hắn đã điều động toàn bộ quân phòng thủ nhân tộc ở lân cận.
Đúng là đại quân nhân tộc đang lao về phía Hoàng đình thú nhân. Nhưng mà vây công Hoàng đình thú nhân lại không trong phạm vi ước định của mọi người.
Không phải là vì Hudson bố cục không hoàn thiện, chẳng qua là vì hắn không ngờ rằng kế hoạch lại thuận lợi đến vậy.
Hắn chỉ định điều động đại quân gây áp lực cho quân chủ lực của Hùng Nhân Tộc phải rút về, thuận thế nuốt luôn đám tạp binh thú nhân, ghi thêm một chiến tích chói sáng là đánh bại quân đoàn Hùng Nhân Tộc vào trong lý lịch của bản thân là đủ rồi.
Không nghĩ là địch nhân lại kiêu ngạo đến vậy, vừa bắt đầu liền tự nhận là có thể chiến thắng 100%, vì giảm bớt tổn thất của quân chủ lực, thậm chí ngay cả quân đoàn pháo hôi đều phái ra ngoài.