Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 552 - Chương 552 - Đại Chiến Bắt Đầu (6)

Chương 552 - Đại Chiến Bắt Đầu (6)
Chương 552 - Đại Chiến Bắt Đầu (6)

Người dịch: Whistle

"Toàn quân xuất kích!"

Không quan tâm đến kỵ binh của địch nhân, đây là lựa chọn cuối cùng của Bruno.

Trong lịch sử của Hùng Nhân Tộc, họ chỉ bị kỵ binh Behemoth xông phá quân trận một lần duy nhất, kỵ binh của nhân tộc kỵ thì còn chưa đủ tư cách.

Về phần hai quân đoàn pháo hôi, nếu có thể kìm hãm kỵ binh tinh nhuệ của nhân tộc thì bọn chúng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình rồi.

Tiếng tù và chói tai làm rung chuyển cả mặt đất, gào thét nghênh kích kỵ binh của quân viễn chinh, ngay khi áp sát trận doanh của đại quân thú nhân thì kỵ binh của quân viễn chinh lại đột nhiên chuyển hướng, bỏ lại đại quân và lao thẳng đến hậu phương của đại quân thú nhân.

Tiền hậu giáp kích?

Bruno lập tức phát hiện ra không ổn, kỵ binh nhân tộc vẫn còn chưa khởi xướng tiến công bọn họ mà đã phi nước đại thẳng về phía đại doanh hoàng đình rồi.

"Hỏng rồi!"

Nhận ra điều này, sắc mặt của Bruno lập tức trở nên âm trầm. Nếu như bỏ qua đại doanh hoàng đình, vậy thì cho dù có đánh bại được đội quân nhân tộc tinh nhuệ trước mắt này cũng chẳng có tác dụng gì?

"Truyền lệnh xuống, sai Người Ưng ra ngoài điều tra, nhìn xem những cứ điểm gần đây có đại quân nhân tộc nào xuất động không!"

Chỉ trong thoáng chốc, hai đội quân va chạm vào nhau như bài sơn đảo hải, giống như thiên lôi vang vọng sơn cốc, lại giống như sóng dữ mênh mang tấn công dãy núi.

Trường kiếm và loan đao kêu vang bay múa, trường mâu và lao gào thét bay lượn, mưa tên dày đặc như châu chấu bay qua phô thiên cái địa, những tiếng hét chói tai và tiếng gầm ngắn làm cho núi sông rung chuyển.

Hai đội quân tinh nhuệ đang chém giết ác liệt trên một vùng đồng bằng.

Thiết hán đụng kích, chết không kịp trở tay, khuôn mặt dữ tợn, đao kiếm nhuốm máu, tiếng tru trầm thấp, tràn ngập bụi mù, toàn bộ đồng bằng bị bao phủ và hủy diệt bởi bầu không khí chiến đấu nguyên thủy bi thảm này...

Thấy quân mình chịu thiệt trong trận huyết nhục va chạm này, Hudson lập tức hạ lệnh: "Tất cả mọi người cùng hô theo ta, lao thẳng đến Hùng Nhân hoàng đình, bắt sống Hùng Nhân Hoàng!"

"Lao thẳng đến Hùng Nhân hoàng đình, bắt sống Hùng Nhân Hoàng!"

"Lao thẳng đến Hùng Nhân hoàng đình, bắt sống Hùng Nhân Hoàng!"

. . .

Những tiếng hét phô thiên cái địa này là sử dụng ngôn ngữ của Hùng Nhân tộc. Mặc dù phát âm không phải không được chuẩn cho lắm nhưng cũng đủ để các binh sĩ Hùng Nhân Tộc hiểu được.

Tiếng hò hét kinh thiên làm chấn động nội tâm của binh sĩ Người Gấu đang giao chiến.

Kỵ binh của nhân tộc đâu rồi!

Trong lòng chấn động phản chiếu trên chiến trường, bộ pháp dưới chân bỗng nhiên chậm lại một chút.

Trên chiến trường liều là một ngụm huyết khí, một khi khẩu khí này tiết ra rồi thì sẽ rất khó để còn đề chấn.

Mặc dù không đến mức tan tác, nhưng lại mất đi thời cơ thừa thế xông lên đánh bại quân viễn chinh.

Song phương lại tiếp tục ác chiến, nhưng trong nội tâm của một vị quân đoàn trưởng như Bruno lại đang chịu rất nhiều dày vò.

Một bên là chiến trường, một bên là hoàng đình, thật sự là làm cho người khó quyết định là nên lấy hay bỏ.

Lúc này hai vị quân đoàn trưởng khác cũng đã đến trước mặt Bruno, Nornandez mở miệng nói:

"Bruno tướng quân, địch nhân cố ý dẫn dụ chúng ta ra đây, rõ ràng là đang định tiến công Hoàng đình.”

“Bọn chúng định dây dưa với chúng ta nhằm nhân lúc Hoàng đình đang bỏ trống để đánh lén.”

“Có lẽ giờ phút này đại quân nhân tộc ở xung quanh đây đều đã từ lao ra ngoài cứ điểm và phát động vây công Hoàng đình rồi!"

"Quân đoàn trưởng Nornandez, ta đã phái Người Ưng ra ngoài điều tra rồi, chẳng mấy chốc liền sẽ có tin tức."

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong nội tâm của Bruno lại không cho rằng nhân tộc sẽ bỏ qua cơ hội tốt này.

Bên trong Hoàng đình chỉ còn lại một quân đoàn bình thường đóng giữ, nhưng cũng không ít cao thủ, nếu như chỉ là quân phòng thủ của một vài cứ điểm lân cận thì Bruno cũng không lo lắng lắm.

Nhưng bây giờ lại có thêm sự gia nhập của 4000 kỵ binh tinh nhuệ, mọi chuyện liền trở nên khác biệt. Rõ ràng đây là do nhân tộc cố tình làm vậy.

Nếu như đã chuẩn bị từ trước, tập hợp thêm một nhóm cao thủ nhân tộc rồi thừa cơ xuống tay với Hùng Nhân Hoàng cũng chẳng có gì kỳ lạ.

Suy đoán ra được âm mưu của nhân tộc càng làm cho Bruno cảm thấy khó xử hơn.

Hiện giờ song phương đang hỗn chiến với nhau, không thể thừa thế xông lên đánh bại quân địch, trong một chốc lát là sẽ không thể phân ra thắng bại được.

Một khi hạ lệnh lùi về phía sau thì đại quân nhân tộc cũng sẽ bám theo. Chỉ cần hơi không cẩn thận, cuộc rút lui này sẽ diễn biến thành tan tác.

"Bruno tướng quân, Hoàng đình đang rất nguy hiểm. Nhân lúc hiện giờ vẫn còn đủ thời gian, tướng quan mau mang theo quân đội quay về hoàng đình đi!”

“Còn quân địch trước mắt cứ giao cho chúng tôi là được. Cho dù đánh không lại bọn hắn thì cũng có thể ngăn chặn được một lúc."

Quân đoàn trưởng Boggs chủ động đưa ra yêu cầu đoạn hậu.

Mặc dù là quân đoàn trưởng của một đội quân tạp nham, nhưng y cũng là một thành viên trong Hùng Nhân Tộc. Vào thời khắc nguy cấp, chuyện đầu tiên mà y suy tính vẫn là lợi ích của Hùng Nhân Tộc.

Hoàng đình thất thủ không chỉ bị tổn thất 1 vạn quân phòng thủ trong đại doanh, mà còn bị mất luôn cả đám cao tầng của Hoàng tộc.

Cho dù toàn bộ cao tầng có thể kịp thời chạy trốn, nhưng vụ tai nạn khủng bố về mặt chính trị này vẫn sẽ khiến cho tộc Người Gấu bị thương cân động cốt.

Việc này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với chuyện mất đi một đội chủ lực trước đó.

"Báo!"

Không đợi cho Bruno đưa ra quyết định, Người Ưng ở bên ngoài đã truyền đến tin tức.

"Trong quá trình điều tra, chúng tôi phát hiện ra một lượng lớn quân đội nhân tộc đang từ hướng đông nam tiến về phía Hoàng đình.”

“Nhìn theo số lượng đội ngũ hành quân thì có không dưới 2 vạn người.”

“Nhưng tạm thời vẫn chưa biết quân đội đang hành quân này là của đơn vị nào."

Bruno đang chuẩn bị mở miệng thì lại có một tên binh sĩ Người Ưng từ trên trời đáp xuống.

"Báo!"

Bình Luận (0)
Comment